Chương 4094: Thánh Nhân tập trung! (1)
Chương 4094: Thánh Nhân tập trung! (1)Chương 4094: Thánh Nhân tập trung! (1)
Chiến Thiên!
Khi tay cầm Chiến Thiên, Dương Diệp cảm nhận được lực lượng vô cùng vô tận.
Chiến Thiên!
Giờ phút này, hắn đã hiểu được ý nghĩa của thanh vũ khí.
Uy áp cường đại do Thánh Nhân kia phát ra đã đến trước mặt Dương Diệp. Tay phải của Dương Diệp nắm chặt Chiến Thiên, chân phải xoay tròn, cả người xoay 360 độ, đồng thời, Chiến Thiên trong tay hắn chợt quét ngang.
Âm!
Theo một tiếng nổ lớn vang lên, khí thế do lão già kia phát ra đã trực tiếp biến mất. Mà lúc này, một ánh sáng bạc đột nhiên phóng lên cao, thoáng cái đã lao thẳng tới trong không trung trước mặt lão già.
Trong ánh sáng bạc là Dương Diệp câm Chiến Thiên!Lão già không lùi bước, tay phải hơi xoay tròn, sau đó đánh ra một chưởng về phía trước mặt, tất cả không trung trong chiến trường đều bị chấn động kịch liệt.
Mà lúc này, thanh Chiến Thiên trong tay Dương Diệp cũng bổ xuống.
Âm!
Hai bên vừa mới tiếp xúc, tất cả chiến trường không trung trực tiếp tan vỡ chôn vùi.
Dưới chiến trường không trung, vẻ mặt nữ tử đứng cách A Man không xa dần dần trở nên khó coi. Theo nàng nghĩ, cuộc chiến đấu tối đa chỉ hơn mười hơi thở sẽ kết thúc. Nhưng bây giờ đã qua gần một giờ.
Mà âm thanh đánh nhau từ chiến trường không trung truyền đến càng làm cho được nàng hiểu rõ, người thanh niên được gọi là Dương Diệp còn mạnh hơn so với tưởng tượng của nàng.
Đối phương có năng lực chiến đấu với Thánh Nhân!
Nữ tử từ từ nhắm hai mắt lại, mình rốt cuộc trêu chọc vào người nào vậy?
Bên trong chiến trường không trung.
Cuộc chiến đấu vẫn đang kéo dài, chỉ có điêu bây giờ Dương Diệp cùng vị Thánh Nhân kia đang chiến đấu ở trong hố đen không gian tối tăm. Dương Diệp có Chiến Thiên, lực lượng cùng thực lực lập tức tăng thêm không biết gấp bao nhiêu lần, cộng thêm tính chất đặc biệt của Chiến Thiên, cho dù là lão già Thánh Nhân này cũng không dám cứng rắn đỡ công kích của hắn. Cũng vì vậy, hai người tự nhiên chiến đấu ngang nhau!
Lúc này, lão già Thánh Nhân này càng đánh càng kinh ngạc. Đây là Thiện Cảnh sao? Giờ phút này hắn thật sự chấn động.
Một Thiện Cảnh tự nhiên nắm giữ thực lực chiến đấu được với Thánh Nhân!
Nếu như không phải chính hắn tự mình lĩnh hội, đánh chết hắn cũng sẽ không tin.
Phía xa, Dương Diệp càng đánh càng hưng phấn, càng đánh càng mạnh hơn. Tuy hắn dựa vào Chiến Thiên mới có khả năng chiến đấu với lão già kia, nhưng vậy thì có quan hệ gì? Bản thân vật bên ngoài chính là một loại thực lực. Đương nhiên, cũng chỉ có đối mặt với loại cường giả Thánh Nhân này, hắn mới có thể sử dụng vật bên ngoài, nếu như gặp phải cùng cấp bậc, hắn chắc chắn sẽ không dùn tới.
Nói một câu đơn giản là hắn có thể nắm chặt được mức độ kia.
Âm!
Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn đột nhiên vang lên ở trong mảnh không gian này. Thoáng cái, hai bóng người tách ra. Hai bóng người này dĩ nhiên chính là lão già kia cùng Dương Diệp.
Lão già nhìn chằm chằm vào Dương Diệp cách đó không xa, ở trên người của Dương Diệp có rất nhiều thương, nhưng từ khi chiến đấu đến bây giờ, Dương Diệp vẫn đứng vững. Trước nay lão già kia chưa từng thấy người nào có tốc độ cơ thể khôi phục như vậy!
Phía xa, trong tay Dương Diệp câm Chiến Thiên chỉ chấch xuống bên dưới, sau đó nhìn về phía lão già:
- Vẫn chiến đấu chứ?
Lão già từ từ nhắm hai mắt lại, qua rất lâu, hắn trợn mắt nhìn vê phía Dương Diệp:
- Ngày hôm nay lão phu thật sự mở rộng tâm mắt. Sau này chúng ta còn gặp lại!
Vừa dứt lời, hắn trực tiếp biến mất ở trong không trung.
Dương Diệp tất nhiên sẽ không đuổi theo, thật ra, hắn đã sắp hết sức lực rồi. Trận chiến vừa rồi, cho dù hắn có thể đánh ngang tay, nhưng tiếp tục chiến đấu nữa, hắn chắc chắn sẽ bại. Bởi vì cho dù đến bây giờ, lão già kia vẫn mạnh mẽ. Nếu như lão già kia thật sự liều mạng, hắn sợ rằng chỉ có không đến ba phần thắng. Đáng tiếc là đối phương rõ ràng sẽ không liêu mạng với hắn!
Vẫn rất nhiều thiếu hụt!
Dương Diệp thu hồi mạch suy nghĩ và trở lại mặt đất, lúc này trên mặt đất chỉ có A Man.
- Lợi hại! A Man giơ ngón tay cái khen ngợi Dương Diệp.
Những lời này là lời thật lòng, thế hệ trẻ của đại thiên vũ trụ không thể nói không có người nào có thể đấu với Thánh Nhân, nhưng tuyệt đối không vượt quá một bàn tay.
Dương Diệp cười gượng và không nói gì, ngôi xếp bằng dưới đất, sau đó bắt đầu chữa thương.
Bây giờ, toàn thân hắn đều khó chịu. Thật ra cũng có lợi, chiến đấu cùng Thánh Nhân đã khiến cho hắn thu hoạch được rất nhiều điều. Bây giờ, điêu hắn cần phải làm là hấp thu tất cả những điều này!
Trong đám mây xa xôi, một lão già cùng một nữa tử ngừng lại.
Lão già này dĩ nhiên chính là lão già chiến đấu với Dương Diệp lúc trước.
- Lão tổ cũng không giết được hắn sao?
Bên cạnh lão già, nữ tử kia khẽ nói.
Lão già liếc nhìn nữ tử, sau đó lắc đầu:
- Nếu như ta đồng ý trả giá lớn một chút, vẫn nắm chắc giết được hắn. Chỉ là liêu mạng cùng hắn như vậy có đáng giá không? Nhất định là không đáng, hơn nữa, người này còn trẻ tuổi đã có thực lực như thế, phía sau lưng hắn nhất định có thế lực không nhỏ. Tuy thế lực đại thiên vũ trụ không thể tham dự vào thế giới của chúng ta, nhưng điều này không có nghĩa là đối phương không thể tới đại thiên vũ trụ.
Nói đến đây, hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại:
- Nha đầu, chuyện này đến đây chấm dứt. Lão tổ muốn nói với ngươi một câu thật lòng, chuyện ngày hôm nay cũng là ngươi, chứ nếu người khác trong gia tộc gây ra loại chuyện này, lão tổ ta sớm đã tát chết rồi. Mà ngươi cũng nên lớn lên. Bắt đầu từ lúc này, không được Đại Thiện Cảnh, ngươi không được rời nhà nửa bước, nếu như ngươi còn không nghe lời giống như trước kia, đừng trách lão tổ ta vô tình.
Vừa dứt lời, lão già trực tiếp biến mất ở trong đám mây.
Nữ tử im lặng rất lâu, cuối cùng liếc nhìn về chỗ của Dương Diệp, sau đó xoay người biến mất ở trong đám mây.