Chương 4101: Kẻ đứng phía sau! (2)
Chương 4101: Kẻ đứng phía sau! (2)Chương 4101: Kẻ đứng phía sau! (2)
- Đâu chỉ có, hơn nữa còn rất nhiều. Ở vũ trụ này không chỉ sinh ra có loài người cùng Bách tộc, còn có rất nhiều sinh linh khác, giống như vật nhỏ bên trong cơ thể ngươi!
Tiểu Bạch!
Sắc mặt Dương Diệp chợt biến đổi, đối phương tự nhiên biết trong cơ thể hắn có Tiểu Bạch?
Nam tử trung niên cười nói:
- Không cần lo lắng, ta không có ác ý với ngươi, cũng sẽ không mơ ước bảo vật bên trong cơ thể ngươi.
- Tiền bối là ail
Dương Diệp trầm giọng hỏi.
Nam tử trung niên nói:- Không quan trọng, trở lại đề tài chính. Ở trong thiên địa này có rất nhiều sinh linh mà con người cũng chưa gặp qua, cũng có rất nhiều vật thành tinh linh. Ví dụ như Kiếm Thủ, nếu như kiếm linh của nàng khôi phục, chỉ dựa vào một thanh kiếm này là có thể chém giết Thánh Nhân. Ngoài ra còn có rất nhiều sinh linh thân bí.
Dương Diệp quay đầu lại nhìn về phía cái cây kia:
- Cái cây này cũng vậy, đúng không? Nam tử trung niên cười nói:
- Thật ra, ta đã biết lai lịch của cái cây này. Tuy nó kém hơn cây bồ đề, nhưng cũng là một trong năm đại kỳ bảo của thiên địa này!
- Năm đại kỳ bảo?
Dương Diệp nhìn vê phía nam tử trung niên!
- Tòa tháp bên trong cơ thể ngươi cộng thêm thanh kiếm trong tay ngươi cũng là một trong năm đại kỳ bảo.
Nam tử trung niên nói:
- Tất cả đều thuộc về thần vật, thần vật thật sự. Tuy nhiên, hai thân vật của ngươi xếp hạng cao hơn so với cái cây này!
- Có thể xếp thứ nhất không?
Dương Diệp hỏi.
Nam tử trung niên cười nói:
- Tháp này là thứ hai, kiếm thứ tư!
- Thứ nhất là gì?
Dương Diệp lại hỏi.
Nam tử trung niên mỉm cười:
- Một thần vật có thể chém Tổ, sau này có lẽ ngươi sẽ gặp được. Thần vật chém Tổi
Trong lòng Dương Diệp thầm rùng mình, cuối cùng là thần vật gì mà thậm chí có thể giết được cả lão tổ?
Lúc này, nam tử trung tuổi kia ngẩng đầu nhìn về phía cái cây kia:
- Thần Hư Thụ!
Nam tử trung niên khẽ nói:
- Đây là một Thần Hư Thụ có thể dễ dàng làm cho Thánh Nhân bị lạc mất phương hướng, cho dù Thánh Nhân bước vào trong đó cũng sẽ đánh mất chính mình. Trừ khi là Thánh Nhân kiếm tu giống như ngươi, đồng thời lĩnh ngộ Kiếm Vực, hơn nữa còn có kiếm tâm thông minh, dưới tình huống này mới có khả năng duy trì bản tâm. Đương nhiên, lấy thực lực của ngươi bây giờ, nếu ngươi bước vào trong đó, chỉ trong giây lát sẽ biến mất ở trong trời đất này!
- Tại sao nó lại muốn giết chết những Thánh Nhân?
Dương Diệp hỏi.
Nam tử trung niên khẽ nói:
- Báo thùi
- Báo thù? Dương Diệp nhíu mày, không hiểu.
Nam tử trung niên mỉm cười, sau đó lập tức biến mất. Lúc xuất hiện lân nữa, hắn đã ở trước cái cây kia. Cái cây kia đột nhiên bắt đầu chấn động mãnh liệt, dường như cảm giác được nguy hiểm.
Nam tử trung niên đột nhiên cong tay bắn ra:
- Phong!
Hắn vừa dứt lời, cái cây kia lập tức trở nên yên tĩnh.
am tử trung niên xoay người nhìn mình hai Thánh Nhân trước mặt, sau đó nhẹ nhàng vung tay phải lên, trong phút chốc, hai vị Thánh Nhân kia chậm rãi mở mắt ra. Hai người kia nhìn lướt qua xung quanh, rất nhanh, ánh mắt hai người tập trung ở trên thân nam tử trung niên.
Trong phút chốc, hai vị Thánh Nhân đột nhiên đứng lên, sau đó cung kính thi lễ với nam tử trung tuổi kia:
- Cảm ơn đã cứu mạng!
Nam tử trung niên khẽ gật đầu:
- Trở vê đi. Lập đạo hỏi tổ, phần nhiều chính là phải dựa vào chính mình, mà không phải dựa vào vật bên ngoài, gửi gắm hi vọng ở trên vật bên ngoài là không sáng suốt.
- Ta tiếp nhận giáo huấn! Hai người lại thi lễ với nam tử trung niên, sau đó xoay người biến mất ở phía chân trời.
Bên bờ, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, ánh mắt Dương Diệp cũng nhìn nam tử trung niên.
Người này cuối cùng là ai?
Thật ra, hắn đã đoán được một chút, nhưng không dám xác định.
Phía xa, sau khi hai vị Thánh Nhân rời đi, nam tử trung tuổi kia quay đầu nhìn về phía cái cây kia:
- Ân oán năm đó, thật sự không thể để cho nó trở thành quá khứ sao?
Qua rất lâu, một giọng nói vang lên ở bên tai nam tử trung niên:
- Ngươi cảm thấy có thể trở thành quá khứ sao?
Nam tử trung niên khẽ lắc đầu:
- Chuyện năm đó đã qua rất lâu rồi, nếu không bỏ xuống thù hận trong quá khứ, sợ rằng các ngươi vẫn có thể giãm lên vết xe đổ.
- Phải không?
Âm thanh này đột nhiên cười nói:
- Đại thiên vũ trụ bây giờ đã không phải là đại thiên vũ trụ năm đó, Bách tộc bây giờ cũng không phải là Bách tộc năm đó, bốn nhà lớn bây giờ càng không phải là bốn nhà lớn năm đó, linh của vũ trụ bây giờ này cũng không phải linh của vũ trụ trước đây. Tuy bây giờ Thần tộc không phải là Thân tộc năm đó, nhưng mọi người đều là vậy, không phải sao?
Vừa dứt lời, một nữ tử mặc váy trắng xuất hiện ở cách nam tử trung niên không xa.
Nhìn thấy nữ tử váy trắng này, sắc mặt Dương Diệp lập tức trâm xuống.
Tuy không nhìn thấy rõ gương mặt của đối phương, nhưng hắn đã nhiều lần nhìn thấy bóng dáng này.
Thần tộc!
Tất cả đều trở nên rõ ràng.
Tất cả những điêu này đều do Thần tộc làm raI