Chương 4113: Linh hồn chỉ hỏa! (2)
Chương 4113: Linh hồn chỉ hỏa! (2)Chương 4113: Linh hồn chỉ hỏa! (2)
- Để nàng vào ở trong đó, sau đó lấy thân hỏa chăm sóc nuôi dưỡng, nàng sẽ có khả năng thật sự tỉnh lại!
Dương Diệp nhìn về phía lò rèn kiếm kia, lúc này, nữ tử lại nói:
- Bên trong lò rèn kiếm kia ẩn chứa kiếm khí còn sót lại năm đó, còn có rất nhiều năng lượng khác, đương nhiên ngươi phải có thần hỏa.
Phụt!
Lúc này, một ngọn lửa nhỏ đột nhiên xuất hiện ở trong tay Dương Diệp, Dương Diệp nói:
- Cái này được không?
Nữ tử liếc nhìn lửa kia trong tay hắn, sau đó nói:
- Lục Đinh Thần Hỏa, ngươi thật có năng lực mới có thể lấy được lửa này, tuy nhiên còn chưa đủ, lửa này tuy có uy lực rất mạnh nhưng còn chưa đủ với nàng!Nghe vậy, Dương Diệp nhíu mày.
Nữ tử đi tới bên cạnh lò rèn kiếm kia:
- Ở trong lò rèn kiếm này vẫn có linh hồn chi hỏa còn sót lại, nếu như ngươi có thể khống chế nó, sau đó lợi dụng nó cùng Lục Đinh Thần Hỏa chăm sóc nuôi dưỡng thân kiếm của nàng, tỷ lệ nàng tỉnh lại sẽ lớn hơn nhiều. Tuy nhiên, linh hồn chỉ hỏa này, không có khả năng là lửa bình thường, nó là ngọn lửa đã từng được một vị lão tổ thiêu đốt linh hồn chi hỏa để lại, uy lực của nó đủ để hủy trời diệt đất. Trước đây mấy lão tổ kia cùng vị lão tổ này là bằng hữu, vì giữ lại ấn ký một tia linh hôn của hắn, bởi vậy, phong ấn hắn ở trong lò rèn kiếm này.
Nói đến đây, nàng nhìn về phía Dương Diệp:
- Bây giờ vấn đề của ngươi là nếu như mở ra lò rèn kiếm này, hắn nhất định sẽ đi ra, ngươi nhất định phải khống chế nó, tuy nhiên lấy thế lực của ngươi, ta thấy sẽ chết thôi!
Linh hôn chi hỏa?
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về phía lò rèn kiếm kia, giờ phút lò rèn kiếm này rất yên tĩnh.
- Linh hồn chỉ hỏa này mạnh tới mức nào?
Dương Diệp hỏi.
Nữ tử nói:
- Rất mạnh, linh hồn chi hỏa của một vị lão tổ để lại, Thánh Nhân bình thường căn bản khó có thể chống đỡ. Đương nhiên ngươi có thể thử xem.
- Thử thì thử!
Dương Diệp liếc nhìn nữ tử, sau đó đi tới đỉnh của lò rèn kiếm kia, trong phút chốc, hắn chém xuống một kiếm, một trận pháp phong ấn trong khoảng không trên đỉnh lò rèn kiếm kia trực tiếp bị một kiếm này của hắn chém thành hư vô.
Phong ấn vừa phá, trong phút chốc có một sóng lửa khủng khiếp đột nhiên phóng lên cao, trong giây lát, Dương Diệp liên trực tiếp bị sóng lửa này nhấm chìm, sau đó sóng lửa này trực tiếp hút Dương Diệp vào trong lò rèn kiếm này.
Ngoài lò rèn kiếm, nữ tử lạnh lùng nhìn tất cả những điều này.
Qua rất lâu, nữ tử từ từ nhắm hai mắt lại:
- Ngươi vĩnh viễn đừng tỉnh lại thì tốt hơn!
Nữ tử tuyệt đối không rời đi, mà đứng ở chỗ này nhìn, ở trong mắt nàng đầy lạnh lùng.
Trong lò rèn kiếm.
Giờ phút này, Dương Diệp cảm giác toàn thân mình đều bị nướng chín.
Khi hắn bị ngọn lửa kéo xuống, hắn đã cảm thấy tình hình không ổn, sau đó lập tức thi triển ra hiện Thiên Long hộ thể, nhưng cho dù là vậy, Dương Diệp vẫn cảm giác cơ thể mình sắp bị nướng chín.
Sóng lửa cực nóng này làm cho hắn hoàn toàn chịu không nổi.
Âm! Lúc này, rất nhiều đường kiếm khí đột nhiên xuất hiện ở trong lò rèn kiếm này, những kiếm khí này lập tức hợp thành từng tường chắn kiếm khí bao quanh Dương Diệp, nhưng những kiếm khí này kiên trì không được hơn mười hơi thở liên hóa thành hư vô.
Đi ra ngoài trước đãi
Dương Diệp nghĩ đến liền làm, chân phải nhẹ nhàng giãm một cái và muốn đi ra, nhưng toàn thân hắn còn chưa bay lên, áp lực của một sóng lửa khủng khiếp liền ép về phía hắn, một lần ép này đã trực tiếp ép Dương Diệp đến dưới đáy lò rèn kiếm.
Mà lúc này, Dương Diệp phát hiện da mình đã ở bắt đầu thối rữa.
Cứ tiếp tục như vậy sẽ không ổn!
Dương Diệp đột nhiên nghĩ đến Tiểu Bạch!
Linh hồn chi hỏa này có tính là linh vật thiên địa không?
Nhưng không có thời gian để suy nghĩ nhiều, Dương Diệp gọi Tiểu Bạch ra. Tuy nhiên, vì lý do an toàn, hắn dùng kiếm khí bọc Tiểu Bạch lại, chỉ cần phát hiện Tiểu Bạch không chống đỡ được, hắn sẽ lập tức đưa nàng vào Hồng Mông tháp.
Sau khi Tiểu Bạch ra ngoài liền liếc nhìn xung quanh, cuối cùng mũi nàng khẽ hít, trong phút chốc, những ngọn lửa xung quanh lập tức mờ ảo. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Dương Diệp lập tức thở phào nhẹ nhõm!
Có tác dụng!
Tiểu Bạch có hiệu quả với lửa này!
Dương Diệp khẽ xoa đầu của Tiểu Bạch, sau đó nói:
- Hút đi, nhanh hút sạch bọn chúng!
Tiểu Bạch gật đầu, sau đó mở miệng hút một cái, trong phút chốc, Tiểu Bạch giống như một vòng xoáy nhỏ, những ngọn lửa xung quanh đều vọt về phía Tiểu Bạch. Mà vào lúc này, hai con mắt Tiểu Bạch đột nhiên trợn tròn, bởi vì vào lúc này, một mặt lửa dữ tợn xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp cùng Tiểu Bạch, mà giờ phút này, mặt lửa kia đang nhào về phía bọn họ.
Dương Diệp thật sự muốn ra tay, nhưng Tiểu Bạch lại ngăn cản hắn, Dương Diệp nhìn vê phía Tiểu Bạch, Tiểu Bạch toét miệng cười, hai móng nhỏ của nàng nắm chặt lại, trong phút chốc, nàng xoay người đánh về phía gương mặt kia.
Âm!
Một linh khí khủng khiếp từ trong nắm đấm của Tiểu Bạch trút xuống ra, linh khí này giống như nước lũ khi vỡ đê, có uy thế vô cùng kinh người.
Âm! Ở trong ánh mắt kinh ngạc của Dương Diệp, gương mặt lửa này trực tiếp bị một quyền của Tiểu Bạch đánh cho dính vào tường lò. Nhưng Tiểu Bạch vẫn chưa ngừng tay, thân hình của nàng lóe lên, xuất hiện trước gương mặt lửa, tiếp theo, nàng nắm lấy gương mặt lửa này và dập mạnh lên tường lò.
Âm ầm ầm ầm...
Bên trong lò rèn kiếm không ngừng vang lên những tiếng động nặng nề.
Một lát sau, Dương Diệp nói:
- Tiểu Bạch, có thể ngừng lại rồi.
Bởi vì hắn phát hiện mặt lửa kia càng lúc càng mờ. Năng lượng trên người hắn đang không ngừng bị Tiểu Bạch hấp thu.
Tiểu Bạch ngừng lại, sau đó quay đầu nhìn về phía Dương Diệp, khi Dương Diệp cho rằng nàng sẽ ngừng tay, Tiểu Bạch lại nắm chặt móng nhỏ và lắc nhẹ nắm đấm, tiếp theo, nàng xoay người đánh một quyền vào trên mũi của gương mặt lửa này.
Âm!
Mặt lửa này lại một lân nữa tiếp xúc thân mật với tường lò.
Lúc này, Tiểu Bạch vỗ nhẹ vào móng nhỏ, sau đó trở lại bên cạnh Dương Diệp.
Dương Diệp: