Chương 4123: Ngươi tính là gì? (2)
Chương 4123: Ngươi tính là gì? (2)Chương 4123: Ngươi tính là gì? (2)
- Ngươi bảo ta dừng lại thì ta phải dừng lại sao? Thứ lỗi cho ta nói thẳng, ngươi tính là gì?
Phía xa, nam tử trung tuổi kia nheo mắt lại:
- Ngươi tới gây chuyện?
Dương Diệp dừng bước:
- Ta không phải tới gây chuyện, ta làm cho ngươi nói chuyện tử tế, đừng lấy giọng điệu này mệnh lệnh cho người khác. Sau nữa, bây giờ, ta có thể đi tới Binh giới rồi
sao?
Nam tử trung niên nhìn Dương Diệp rất lâu, sau đó nói:
- Đương nhiên có thể, hi vọng ngươi có thể còn sống đi rai Dương Diệp bật cười:- Đợi lát nữa ta lại đi ra cho ngươi xeml
Nói xong, Dương Diệp xoay người trực tiếp bước vào trong Binh giới.
Vẻ mặt nam tử trung tuổi kia rất khó coi.
Binh giới.
Dương Diệp tới!
Tin tức này rất nhanh lại truyền đến sáu mạch Binh giới, sáu mạch Binh giới dĩ nhiên rất quen thuộc với Dương Diệp, trước đây Dương Diệp khiến bọn họ rất đau đầu. bây giờ Dương Diệp lại trở về.
Chỉ có điều, lân này, Dương Diệp trở về với thân phận của truyền nhân của Đạo gia.
Chuyện của Binh gia xử lý thế nào?
Phải biết rằng, khi trước đây truyền nhân của Binh gia đi Đạo gia, nhưng không có khả năng trở về.
Dương Diệp tới mạch Sát Phạt trước, ở đây vẫn vắng vẻ giống như trước đây.
Hắn tới đây, tất nhiên không phải vì hoài niệm, hắn tới đây để gặp một người, lão già trước đây từng giúp đỡ hắn!
Ở trước đại điện, Dương Diệp nhìn thấy Viên lão.
Nhìn thấy Dương Diệp, Viên lão không thấy bất ngờ, hắn liếc nhìn Dương Diệp, sau đó nói:
- Lần này tới là đại biểu Đạo gia sao?
Dương Diệp khẽ gật đầu.
Viên lão khẽ gật đầu:
- Xem ra, Đạo gia đã thừa nhận ngươi. Chúc mừng!
Dương Diệp lắc đầu: - Không có gì đáng chúc mừng.
Nói xong, hắn nhìn lướt qua xung quanh:
- Tới nơi nào cũng phải dựa vào mình.
- Đây thật ra là lời nói thật!
Viên lão nói:
- Lần này tới Binh gia, hơn nữa còn là đại biểu Đạo gia tới, ngươi có ý kiến gì không?
Dương Diệp nói:
- Ý nghĩ rất đơn giản, tới gặp người quen cũ rồi đi.
- Sợ rằng không đơn giản như vậy đâu!
Viên lão nói:
- Mà theo ta được biết, trước đây một vị thiên tài Binh gia đi Đạo gia, đã không sống sót trở vê. Tuy điều này không ảnh hưởng quá lớn với hai nhà, nhưng Binh gia nhất định sẽ trả lại.
Dương Diệp cười nói:
- Nếu như bọn họ bảo ta đi, ta sẽ đi, nếu như bọn họ không cho ta đi, vậy chiến thôi, tình cảm giữa ta với Binh gia, trước đây ta đã kết thúc. Cho nên, nếu như Binh gia muốn chiến, ta theo hầu tới cùng!
Viên lão khẽ gật đầu: - Ta thấy tiểu tử ngươi cũng rất thuận mắt, lại muốn nói với ngươi thêm vài câu. Thật ra, bất kể là Bách tộc, thậm chí là Thần tộc, hay là bốn nhà lớn, ngươi thật ra không cần phải quá để ý tới những thế lực này. Nói đơn giản, ngươi không nên xem những thế lực này là kẻ địch của ngươi, bởi vì còn có kẻ địch cường đại hơn ở phía trước, những kẻ địch này đáng sợ hơn nhiều.
- Vẫn có kẻ địch cường đại hơn?
Dương Diệp nhíu mày.
Viên lão đột nhiên ngồi xuống, hắn vẽ mười mấy vòng tròn trên mặt đất:
- Những thứ này là tinh cầu, tinh cầu của đại thiên vũ trụ chúng ta, nếu như ngươi nghiên cứu lại phát hiện, thật ra bọn chúng đều đang tự chuyển động vây quanh một trung tâm, theo đó có xuân hạ thu đông, có thủy triêu lên xuống, có ngày sáng đêm tối... Ngươi không cảm thấy điều này quá quy luật sao?
Dương Diệp im lặng chờ những lời tiếp theo.
Viên lão lại nói:
- Vũ trụ rất thần bí, cũng vô cùng vô tận, trước đây con người còn chưa tiến hóa, mặt đất này đã có rất nhiều sinh linh, ví dụ như Thần tộc, ví dụ như trước những chủng tộc Thần tộc kia. Mấy chục vạn năm, thậm chí mấy trăm vạn năm trước, vũ trụ này lại thế nào? Vũ trụ là tự mình sinh ra, hay là do người nào đó tạo nên? Nói đến đây, tay phải hắn đột nhiên hơi xoay tròn, trong phút chốc, một quả cầu nước xuất hiện ở trong lòng bàn tay hắn.
Dương Diệp không hiểu.
Viên lão cười nói:
- Trong quả cầu nước này có vô số sinh mạng rất nhỏ, nhìn đi, những sinh mạng này so với chúng ta, là nhỏ bé tới mức nào.
Nói đến đây, Viên lão ngẩng đầu nhìn về phía chân trời:
- Bên trong cơ thể chúng ta cũng có rất nhiều sinh mạng rất nhỏ, nhưng ngươi cảm thấy bọn họ biết mình chỉ là một tế bào rất nhỏ bé sao? Giống như con người chúng ta bây giờ so sánh với tất cả vũ trụ, chúng ta có khả năng ngay cả một tế bào cũng không bằng.
Dương Diệp lắc đầu:
- Viên lão nói quá thâm ảo. Tuy nhiên, ta vẫn hiểu được một ít. Nhưng ta vẫn chú ý tới trước mắt thì tốt hơn, về phần vũ trụ huyền bí gì, ta thật sự không có tâm tư quan tâm tới!
Viên lão mỉm cười:
- Ta cũng chỉ tùy tiện nói thôi.
Dương Diệp cười nói:
- Tuy nhiên, ta hơi tò mò về Viên lão. Viên lão nói:
- Ta chỉ là một lão già mục nát chuyên môn nghiên cứu một vài chuyện lộn xôn, không cần tò mò. Cuối cùng, lần này ngươi đi thăm ba nhà sợ rằng không thuận lợi vậy, chúc ngươi may mắn!
Nói xong, Viên lão xoay người rời đi.
Dương Diệp liếc nhìn bóng lưng Viên lão, sau đó xoay người rời đi.
Cách đó không xa, Viên lão đột nhiên dừng bước:
-.. Ngay cả Hư Linh Nữ năm đó được xưng là vô địch bất bại cũng vội vàng bước vào luân hồi, tất cả Hư Linh tộc biến mất trong lịch sử... Nếu như không tính sai, lại sắp đến lúc rồi!