Chương 4193: Thì ra thánh nhân yếu như vậy! (2)
Chương 4193: Thì ra thánh nhân yếu như vậy! (2)Chương 4193: Thì ra thánh nhân yếu như vậy! (2)
Đúng lúc này, Đạo Âm đó đột nhiên nói một câu.
An Nam Tĩnh đột nhiên ngừng lại, xoay người bước về phía đó Đạo Âm, Dương Diệp không kéo lại được. An Nam Tĩnh đi tới trước mặt Đạo Âm,
- Nghe nói đạo môn Cửu tử rất lợi hại, ta không tin, hay là hoạt động chút, phân sinh tử nhé?
Hai mắt Đạo Âm híp lại, nàng ta chưa từng bị khiêu khích như vậy, lập tức cười lạnh một tiếng,
- Đương nhiên là có thểt
Dứt lời, tay phải vung lên, cảnh tượng trong sân biến ảo, mọi người tới chiến trường hư không.
Sau lưng Đạo Âm là Đạo Thanh, còn có mấy vị nam tử mặc đạo bào. Mà phía sau An Nam Tĩnh thì là Dương Diệp.
Nhìn An Nam Tĩnh, Dương Diệp lắc đầu, nữ nhân này luôn có cái tính này đấy, càng lúc càng nóng nảy. Quả thực giống như hắn năm đó, một lời không hợp là đánh nhau!Trong hư không, Đạo Âm và An Nam Tĩnh nhìn nhau, hai người đều không nói gì.
An Nam Tĩnh vẫn chưa lấy ra vũ khí, chân phải nàng ta giậm nhẹ vào hư không. Trong nháy mắt, toàn bộ hư không rung chuyển. Mà nàng ta thì mượn cỗ lực lượng này bắn về phía Đạo Âm.
Nhìn thấy một màn này, người của đạo gia thân sắc có chút ngưng trọng.
Hành gia vừa ra tay đã biết có hay không!
Trước mặt An Nam Tĩnh, Đạo Âm mặt không đổi sắc, khi An Nam Tĩnh xuất hiện ở trước mặt nàng ta khoảng mấy trượng, ngọc thủ đột nhiên vươn ra, sau đó nhẹ nhàng xoay tròn, trong nháy mắt, một vằn nước từ lòng bàn tay nàng ta chấn động bay ra, mà vằn nước này trực tiếp chấn về phía An Nam Tĩnh, lực lượng cường đại trực tiếp đánh cho An Nam Tĩnh bay ra ngoài.
Khóe miệng Đạo Âm lộ ra vẻ châm chọc, nhưng mà lúc này, An Nam Tĩnh vừa bị đánh bay đột nhiên biến mất. Trong nháy mắt một bóng người đã đi tới đỉnh đầu Đạo Âm, bóng người này chính là An Nam Tĩnh. Ngay sau đó, An Nam Tĩnh một cước giẫm về phía Đạo Âm.
Âm!
Một cước này vừa giậm xuống, không gian chỗ Đạo Âm trong nháy mắt sụp đổ.
Nhìn thấy một màn này, Đạo Thanh ở bên cạnh cau mày, thực lực của An Nam Tĩnh có chút năm ngoài dự đoán của hắn. Bên trong không gian đã thoát phá kia, An Nam Tĩnh thành công đến gần Đạo Âm. Đạo Âm lập tức cảm thấy không ổn. Quả nhiên, An Nam Tĩnh nâng đầu gối đá vào đỉnh đầu Đạo Âm. Cú đá này nhanh tới cực hạn, Đạo Âm căn bản không thể trốn tránh, chỉ có thể cố gắng chống đỡ. Tay phải nàng ta hóa chưởng, bàn tay có gợn nước lượn lờ. Một chưởng này của nàng ta trực tiếp vỗ vào đầu gối An Nam Tĩnh.
Bùm!
Cả người Đạo Âm trực tiếp bị chấn cho bay ra sau trăm trượng, tuy An Nam Tĩnh cũng bị đẩy lui, nhưng nàng ta ngừng lại rát nhanh, sau đó cả người rung lên, lại xuất hiện trước mặt ở tại, tiếp theo, chân phải nàng ta đột nhiên đá vào đầu Đạo Âm.
Cả người Đạo Âm trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, cùng lúc đó, không gian chỗ Đạo Âm đứng trực tiếp sụp đổ. Nhưng mà An Nam Tĩnh không cho Đạo Âm cơ hội thở dốc, cả người giống như một mũi tên rời cung bắn ra.
Vào chớp mắt An Nam Tĩnh vừa biến mất, Đạo Âm lại bị đánh bay.
Cứ như vậy, chiến trường bị An Nam Tĩnh nắm giữ quyền chủ động, Đạo Âm trực tiếp bị An Nam Tĩnh dồn đánh, mấy lần đối phương muốn kéo giãn khoảng cách với An Nam Tĩnh, nhưng mà, An Nam Tĩnh lại không cho đối phương cơ hội, quấn chặt lấy đối phương mà đánh.
Cách đó không xa, sắc mặt đám người Đạo Thanh có chút khó CoI.
Đạo Âm là Thánh Nhân cảnh, mà An Nam Tĩnh chỉ là chỉ Đại Thiện cảnh, nhưng lúc này, thánh nhân Đạo Âm đang bị dồn đánh. Yêu nghiệt!
Dương Diệp ở bên cạnh lắc đầu, một khi bị An Nam Tĩnh tới sát người, đó cơ hồ là chính là thua một nửa rồi. Cho dù là hắn có nhục thân Thánh Nhân cảnh, đánh nhau cận thân với An Nam Tĩnh cũng không có phần thắng, cũng chỉ có cầm kiếm hắn mới có hy vọng chiến thắng, đấy là còn phải dựa vào Hồng Mông tử khí, bởi vì đấu pháp hắn lựa chọn thường thường đều dùng mạng đổi mạng!
Đúng lúc này xa xa đột nhiên truyền đến tiếng nổ, Dương Diệp ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy An Nam Tĩnh đang tấn công điên cuồng đột nhiên bị đánh bay ra ngoài. Hắn di dời ánh mắt tới người Đạo Âm. Lúc này ở trước mặt Đạo Âm có một cái gương tối. Chính giữa gương là một vòng xoáy, bên trong vòng xoáy lộ ra một cỗ lực lượng khiến cho tim người ta phải đập mạnh.
Thần sắc Đạo Âm có chút dữ tợn, tay phải nàng ta đột nhiên búng một cái vào gương. trong nháy mắt, tới chùm tia sáng màu đen từ trong gương bắn ra. Xa xa, An Nam Tĩnh bị chùm tia sáng này đánh bay, mà vẫn chưa hết, gương trước mặt Đạo Âm đột nhiên bay tới đỉnh đầu An Nam Tĩnh, trong nháy mắt, vô số lôi điện màu đen từ trong gương bắn về phía An Nam Tĩnh.
Thiên địa uy áp!
Lúc này, Dương Diệp cảm nhận được một cỗ lớn cường đại đến từ cái gương.
Phía dưới gương, Nam Tĩnh đột nhiên ngẩng đầu, sau đó, Chiến Thiên xuất hiện trong tay nàng ta, nàng ta cầm Chiến Thiên đâm vào gương.
Chiến Thiên bay lên, trực tiếp đánh vào tấm gương đó.
Lôi điện tr nháy mắt bị một cỗ lực lượng cường đại xé rách, cùng lúc đó, gương cũng bị Chiến Thiên bổ nát!
- Không!
Xa xa, khóe mắt Đạo Âm như muốn rách ra, mà lúc này, An Nam Tĩnh đột nhiên xuất hiện ở phía chân trời, tay phải nàng ta vẫy một cái, Chiến Thiên bay về trong tay nàng ta. Cả người nàng ta lại bắn về phía Đạo Âm.
An Nam Tĩnh đi qua đâu, không gian đó lực lượng cường đại xé rách tới đó.
- Cẩn thận!
Xa xa, Đạo Thanh đột nhiên mở miệng, - Đó là Chiến Thiên Chiến Thiên của Thần tộc!
Dương Diệp nhìn Đạo Thanh, không nói gì.
Mà lúc này, An Nam Tĩnh đã cầm Chiến Thiên bay tới trước mặt Đạo Âm. Đúng lúc này, một cỗ gợn nước đột nhiên từ trong cơ thể Đạo Âm ùa ra.
Lúc này, Chiến Thiên đã chẽm cho.
Gợn nước trong nháy mắt bị Chiến Thiên chém thành hư vô, Chiến Thiên tiếp tục chém xuống.
Âm!
Đạo Âm trực tiếp bị đánh bay ra ngoài vạn trượng!
Vừa dừng lại, trong miệng nàng ta đã trào máu. Mà An Nam Tĩnh thì không xuất thủ nữa, nàng ta câm Chiến Thiên nhìn Đạo Âm,
- Thì ra thánh nhân yếu như vậy.
Mọi người: