Chương 4200: Thời đại mạt pháp! (1)
Chương 4200: Thời đại mạt pháp! (1)Chương 4200: Thời đại mạt pháp! (1)
Cú nhảy không gian!
Mỗi một kiếm của Dương Diệp đều lợi dụng cú nhảy không gian để đạt tới mục tiêu của mình, sau đó tiến hành đâm. Không thể không nói hiệu quả của nó rất tốt, đặc biệt là sau khi dung hợp Táng Kiếm Sát và Bối Thứ Sát, uy lực càng thêm khủng bố.
Có điều vẫn có chút chưa thuần thục, có một số chi tiết vẫn phải cải biến!
Mà An Nam Tĩnh đã từ trong phòng đi ra, nàng ta nhìn phòng của Dương Diệp, tiếp theo, nàng ta nhìn xung quanh, cuối cùng nàng ta tiến vào quyền đạo.
Bách Gia các có võ học của bách gial
Nhưng nhiều quá ăn không hết, ít nhất nàng ta và Dương Diệp hiện tại không có thời gian để ăn hết, bởi vậy lựa chọn tốt nhất chính là lựa chọn thích hợp với mình.
Sau khi tiến vào trong, An Nam Tĩnh nhìn lướt qua bốn phía, bốn phía chỉ có ba người, ba lão già!
Ba lão già đều tập trung ánh mắt trên người An Nam Tĩnh, qua mấy giây, lão già ở giữa cau mày, - Võ linh thể?
- Đúng vậy! Lão già bên trái nói.
Ba lão già nhìn nhau, trong mắt đều mang theo một tia kinh ngạc.
An Nam Tĩnh nhìn ba lão già,
- Các ngươi mạnh không?
- Mạnh á?
Lão già ở giữa bật cười,
- Tiểu nữ oa, ngươi không ngờ hỏi chúng ta có mạnh không, ngươi phải biết rằng, năm đó ở đại thiên vũ trụ, chúng ta chúng ta là tôn tại gì? Chính là tôn tại vô địch, năm đó, ba chúng ta chính là là dựa vào đôi tay này để đánh khắp thiên hạ không địch thủ!
An Nam Tĩnh nhìn đối phương,
- Ta sao không thấy tin!
- Không tin?
Lão già ở giữa cười hắc hắc, sau đó trực tiếp đánh một quyền về phía An Nam Tĩnh.
Chỉ là một quyền bình thường!
Nhưng mà chính một quyền này lại khiến cho An Nam Tĩnh phải nhướn mày. Một quyền này nhìn thì bình thường nhưng lại khiến cho nàng ta có một loại cảm giác không thể né tránh. Phải tiếp một quyền này! Đây là cảm giác mà một quyền này mang tới cho nàng tai
Chân phải An Nam Tĩnh hơi hướng ra sau, đột nhiên đấm ra một quyên!
Âm!
Một quyên vừa ra, theo một tiếng nổ vang lên, An Nam Tĩnh trực tiếp bị một quyên này chấn cho lui ra sau trăm trượng, mà lão già đó cũng bị một quyền của An Nam Tĩnh đẩy lui trăm trượng!
Lão già đó nhìn nhìn quyền đầu của mình, lại nhìn vê phía An Nam Tĩnh.
- Mạnh vậy à?
An Nam Tĩnh nhìn đối phương,
- Còn có gì mạnh hơn không?
- Đương nhiên là có!
Lão già vừa dứt lời, bước ra một bước, một bước này trực tiếp xuất hiện ở trước mặt An Nam Tĩnh, sau đó, một quyền đánh về phía An Nam Tĩnh, An Nam Tĩnh vừa muốn xuất thủ, mà đúng lúc này, một cỗ lực lượng cường đại đột nhiên từ trong quyền của lão già ùa ra. Một quyền này khiến cho người ta cảm thấy giống như núi lửa đã yên lặng nhiều năm lúc này đột nhiên bùng nổ, lực lượng cuồng bạo đó đủ để hủy thiên diệt địa! An Nam Tĩnh không dám lơ là, những người trước mắt này, có lẽ không phải ở thời đại này. Nhưng không thể phủ nhận ở thời đại thuộc về bọn họ, những người này tuyệt đối đều thuộc về cường giả siêu cấp, bằng không Đạo tổ cũng sẽ không để đối phương ở đây.
An Nam Tĩnh bước ra một bước về phía trước, tay phải chậm rãi nắm chặt lại. sau đó, nàng ta một quyền đánh về phía trước mặt, kỳ thậtđây không chỉ là một quyên, trong một quyền này bao hàm ít nhất trăm quyền, chỉ có điều An Nam Tĩnh xuất thủ cực nhanh, khiến cho người ta thoạt nhìn chỉ thấy có một quyên!
Âm!
Hai quyên chạm nhau, thời gian trong sân chấn động kịch liệt. Sau đó hai người đồng thời lui vê phía sau. Cùng lúc đó, không gian chung quanh dần dần biến thành có chút hư ảo. Ngoài mấy trăm trượng, lão già vừa giao thủ với An Nam Tĩnh mình quyền đầu của mình, sau đó nhìn về phía An Nam Tĩnh, trong mắt mang theo một tia ngưng trọng. Tiểu nữ oa trước mắt này so với tưởng tượng của hắn thì mạnh hơn rất nhiêu.
Lão già đó lắc đầu,
- Không có bản thể, ba chúng ta liên thủ cũng không nhất định đá lại ngươi! Thực lực của ngươi rất không tôi, có điều, vê quyên đầu vẫn có chút thiếu sót, nếu ngươi nguyện ý, có thể ở đây, ba người chúng ta ta truyên cho ngươi sở học cả đời, để ngươi lưu truyên sở học của chúng ta.
An Nam Tĩnh đi tới trước mặt ba người, sau đó thi lễ,
- Đa tại
An Nam Tĩnh không phải là người ngạo mạn vô lễ, đương nhiên, có đôi khi rất ngạo mạn. Nhưng cũng như Dương Diệp, người ta mà dùng lễ đối đãi thì nàng ta cũng đáp lại như vậy.
Thấy An Nam Tĩnh đồng ý, ba lão già cũng thả lỏng trong lòng, danh sư khó cầu, nhưng, đệ tử tốt cũng khó tìm. Loại yêu nghiệt giống như An Nam Tĩnh, bất kỳ một cường giả nào cũng thích.
An Nam Tĩnh học thật sự rất nhanh, không đến nửa tháng nàng ta đã học hết sở học cả đời của ba người. Không chỉ như vậy nàng ta và tham thảo võ đạo với ba lão già, dung hợp tinh túy võ đạo của ba người thành tựu võ đạo của mình.
Cứ như vậy, sau nửa tháng, An Nam Tĩnh rời khỏi phòng.
Nàng ta nhìn lướt qua bốn phía rồi nhìn vê phía phòng của Dương Diệp, Dương Diệp vẫn chưa ra, tiếp theo nàng ta quay đầu nhìn về phía một cánh cửa khác.
Thương đạo!
Đối với thương, nàng ta tất nhiên cũng am hiểu. Không do dự, nàng ta trực tiếp tiến vào trong đó. Mà bên kia, Dương Diệp vẫn đang dung hợp, nói một cách chính xác là đang không ngừng hoàn thiện.
Hoàn thiện Táng Kiếm Sát và Bối Thứ Sát!
Đây là công tác rất phức tạp, đối với Dương Diệp mà nói, sở dĩ phức tạp là vì hắn phải làm đến cực hạn. Kẻ địch hiện tại của hắn đều là thánh nhân, mà muốn miểu sát thánh nhân thì không thể có chút qua loa.
Hắn không có thiên phú như An Nam Tĩnh, An Nam Tĩnh cái gì cũng dám học, cái gì cũng học được, hơn nữa còn có thể suy một ra ba, Dương Diệp hắn thì không có năng lực này, tuy thiên phú của hắn cũng không kém, nhưng so sánh với An Nam Tĩnh thì vẫn kém rất nhiêu. Cho nên chỉ chuyên một môn là được rồi.
Một tháng đã qua!
Cửa phòng Dương Diệp từ từ mở ra, tiếp theo, Dương Diệp từ trong đi ra, mà lúc này An Nam Tĩnh đã chờ từ lâu.
Dương Diệp nhìn An Nam Tĩnh: