Chương 4209: Tỉnh môn! (2)
Chương 4209: Tỉnh môn! (2)Chương 4209: Tỉnh môn! (2)
Qua hồi lâu, Tiểu Bạch nhìn về phía Dương Diệp, sau đó móng vuốt nhỏ vung nhanh.
- Tinh môn?
Dương Diệp cau mày,
- Nó nói là trốn từ tinh môn?
Tiểu Bạch gật đầu.
- Tỉnh môn ở đâu?
Dương Diệp lại hỏi.
Tiểu Bạch lắc đầu. Hắc động chi linh cũng không biết.
Dương Diệp đó trước mặt hắc động chỉ linh, sau đó nói:
- Ngươi vì sao biết tinh môn?
Hắc động chỉ linh không trao đổi với Dương Diệp mà là lựa chọn trao đổi với Tiểu Bạch.
Sau nửa canh giờ, Dương Diệp đã rõ tất cả.
Ý của nó là, bảo hắn cùng với Tiểu Bạch dẫn nó trốn tới tinh môn, mà nó sở dĩ biết vê tinh môn, là vì từng có người cùng với một số sinh linh đào tẩu từ tinh môn. Dây là từ vô số năm trước rồi, chính là chính là thời đại của tiền sử nhất tộc. Lúc đó, hắc động chi linh này đã tồn tại, không chỉ tồn tại, còn từng tiếp xúc với tiền sử nhất tộc.
Kỳ thật, theo suy đoán của Dương Diệp, sự tôn tại của nó đã tới điểm giới hạn, cũng chính là lúc trùng sinh và hủy diệt, cũng chính bởi vì vậy nó tránh thoát được lần hạo kiếp lúc trước!
Mà lần này thì nó không được may mắn như vậy.
Tỉnh môn!
Đối với Dương Diệp mà nói, biết về tinh môn, thu hoạch của chuyến này đã rất lớn rồi. Ít nhất, hắn hiện tại có một mục tiêu rõ ràng, đó chính là tìm kiếm tinh môn. Có điều, đáng tiếc hắc động chỉ linh này không biết tinh môn ở đâu.
Thu hồi suy nghĩ, Dương Diệp nhìn về phía Tiểu Bạch,
- Ngươi hỏi nó, có nguyện ý theo chúng ta rời khỏi không?
Tiểu Bạch quay đầu nhìn về phía hắc động chỉ linh, nó lập tức bay tới trước mặt Dương Diệp và Tiểu Bạch, tỏ vẻ nguyện ý.
Kỳ thật, đây chủ yếu là do Tiểu Bạch.
Thời đại mạt pháp, tác dụng của Tiểu Bạch là không gì sánh kịp, có thể nói, ở thời đại mạt pháp, tất cả sinh linh đều sẽ không chút do dự lựa chọn đi theo Tiểu Bạch.
Cứ như vậy, Dương Diệp và Tiểu Bạch thành công lừa được một hắc động chỉ linh. Tiểu Bạch dẫn theo hắc động chỉ linh tiến vào Hồng Mông tháp, có điều ngay sau đó, hắc động chi linh đã bị đuổi ra khỏi Hồng Mông tháp.
Việc này, tất nhiên là tháp linh làm!
Dương Diệp tiến vào trong Hồng Mông tháp, sau đó đi tới trước mặt Tiểu Bạch và tháp linh, sau một phen trao đổi, hắn mới hiểu, thì ra là sau khi hắc động chỉ linh tiến vào, bắt đầu cắn nuốt thế giới trong Hồng Mông tháp, tháp linh vừa không chú ý, thiếu chút nữa để hắc động chỉ linh này cắn nuốt thế giới ở tâng thứ nhất của Hồng Mông tháp.
Dương Diệp và Tiểu Bạch ra khỏi, hai người nhìn chằm chằm hắc động chỉ linh, hắc động chỉ linh run rẩy. Nhìn bộ dạng đáng thương của hắc động chỉ linh, Dương Diệp cũng có chút không đành lòng, Tiểu Bạch cũng có chút không đành lòng, nàng ta đi tới trước mặt hắc động chi linh, sau đó giáo dục hắc động chi linh.
Kỳ thật, hắc động chi linh không phải cố ý muốn cắn nuốt thế giới trong Hồng Mông tháp, mà là xuất phát từ bản năng, đối với nó mà nói, cắn nuốt vật chất ngoại giới sẽ khiến nó trở nên mạnh hơn, cho nên, nó sẽ theo bản năng căn nuốt tất cả những gì mà mình có thể cắn nuốt.
Cuối cùng dưới sự giáo dục của Tiểu Bạch, hắc động chỉ linh ý thức được sai lầm của mình. Sau đó Tiểu Bạch mới kéo nó tiến vào trong Hồng Mông tháp. Mà lần này, tháp linh không đuổi hắc động chỉ linh ra nữa.
Có điều, hắc động chi linh vẫn có chút rụt rè, trong thế giới này, đại lão quá nhiều. Đặc biệt là tiểu cô nương Thiên Tú kia, hắc động chỉ linh lại không dám tiếp cận, khiến Thiên Tú buồn bực không thôi.
Dương Diệp ra khỏi hố đen, mà Dương Diệp phát hiện, rời khỏi hắc động chi linh theo hắn rời khỏi, hố đen lập tức biến thành khí trâm trâm. Hố đen này kỳ thật lấy hắc động chỉ linh là hạch tâm, có thể nói, hắc động chi linh không có hố đen vẫn thể sinh tôn, đồng thời nó tùy thời có thể chế tạo ra một hố đen, nhưng, hố đen không có hắc động chỉ linh, nó sẽ dân dần biến mất!
Sau khi rời khỏi hố đen, Dương Diệp không lựa chọn tiếp tục thăm dò hố đen kế tiếp, mà là đi tới di tích tiền sử.
Sau khi vào đại điện, Dương Diệp đi tới trước mặt cỗ quan tài, mà lúc này bên trong quan tài truyền đến thanh âm của người tiên Sử,
- Tu vi của ngươi đã tăng mạnh, thiên phú của ngươi có thể xưng là yêu nghiệt! Cho dù ở thời đại của chúng ta cũng rất ít có.
- Quá khenl
Dương Diệp cười nói: - Lần này tới đây, là muốn hỏi thăm tiên bối một chuyện, ta cảm thấy, tiền bối chắc biết.
- Nói thử đi
Người tiên sử nói.
- Tỉnh môn!
Dương Diệp trâm giọng nói:
- Tiên bối chắc biết tinh môn chứ?
Dương Diệp vừa dứt lời, hiện trường lập tức trở nên yên lặng.
Người tiên sử trâm mặc.
Qua hồi lâu, người tiền sử vẫn không nói gì.
Lúc này, Dương Diệp biết, đối phương hẳn là biết về tinh môn.
- Ngươi sao lại biết tinh môn!
Lúc này người tiên sử đột nhiên hỏi.
- Cơ duyên xảo hợp thôi.
- Người hoặc là sinh linh biết tinh môn nên là rất ít rất ít, đặc biệt là ở thời đại này của các ngươi, e là một số lão tổ cũng không biết về sự tồn tại của nó! Ta rất bất ngờ, ngươi không ngờ lại biết.
- Tiền bối biết nó ở đâu không?
- Nếu ngươi muốn từ tinh môn thoát ra khỏi phiến vũ trụ này thì e làngươi phải thất vọng rồi!
- Vì sao?
- Ngươi có biết cái gì gọi là tinh môn không? Cũng chính là cánh cửa tinh không, nó là một cánh cửa thần bí, tôn tại bên trong tinh không. Nhưng nó là tùy cơ xuất hiện ở các vũ trụ, năm đó nó xuất hiện ở đại thiên vũ trụ, là may mắn của đại thiên vũ trụ. Đương nhiên cũng là vô số sinh linh của đại thiên vũ trụ dùng nỗ lực để đổi lấy, trong đó công lao lớn nhất chính là vị linh chủ lúc trước, nàng ta dùng thần thông vô thượng liên hệ với tinh môn, sau đó phải trả cái giá rất lớn để đối phương hàng lâm đại thiên vũ trụ, nhưng mà...
Nói đến đây, người tiên sử đột nhiên trâm mặc.
- Nhưng mà làm sao?
Dương Diệp hỏi.
Người tiên sử nói:
- Nhưng mà, tinh môn không phải là sinh môn, nó thật ra là một cánh cửa truyền tống, nhưng nó có thể khiến cho ngươi chết nhanh hơn.
Đúng lúc này, nắp quan tài đột nhiên mở ra, tiếp theo, một đạo thân ảnh mơ hồ từ trong bay ra.
- Tiền sử nhất tộc chúng ta không phải sinh linh bản thổ của đại thiên vũ trụ. Chúng ta chính là từ tỉnh môn truyên tống đến, sau đó, chúng ta cơ hồ bị diệt tộc! Dương Diệp.