Chương 4213: Nhân loại đều yếu như vậy à? (2)
Chương 4213: Nhân loại đều yếu như vậy à? (2)Chương 4213: Nhân loại đều yếu như vậy à? (2)
Như biết suy nghĩ của Dương Diệp, Đạo tổ mỉm cười,
- Bất kể là như thế nào, tận hết năng lực của mình mà làm, về phần kết quả như thế nào, rất nhiều lúc cũng phải xem ý trời!
Nói xong, thân hình hắn lên, trực tiếp biến mất.
Dương Diệp trầm mặc hồi lâu, sau đó xoay người rời đi.
Dương Diệp vốn muốn tùy tiện tìm một hố đen để bắt đầu tìm kiếm, nhưng cuối cùng không làm như vậy, mà là gọi hắc động chi linh và Tiểu bạch ra.
Tiểu Bạch nhìn Dương Diệp, mắt chớp chớp, bộ dạng rất nhu thuận.
Dương Diệp nghĩ nghĩ, sau đó nói:
- Hai người các ngươi giúp ta nhìn xem hố đen nào có... ừ, có bảo bối. Bảo bối!
Tiểu Bạch chớp chớp mắt, sau đó quay đầu nhìn về phía hắc động chỉ linh ở bên cạnh, hắc động chỉ linh hiển nhiên có chút không hiểu, qua rất lâu, Tiểu Bạclh mới giải thích được cho hắc động chỉ linh cái gì gọi là bảo bối!
Dưới cái nhìn chăm chú của Tiểu Bạch và Dương Diệp, cuối cùng hắc động chỉ linh run run, sau đóc mắt Tiểu Bạch lập tức sáng ngời.
Nhìn thấy một màn này, Dương Diệp trong lòng mừng lắm!
Lúc này, hắc động chỉ linh đột nhiên xoay người bay ra xa, Tiểu Bkạch vội vàng quay đầu nhìn vê phía Dương Diệp, sau đó móng vuốt nhỏ chỉ chỉ về phía hắc động chỉ linh, ý tứ là đi theo nó.
Dương Diệp gật đầu, sau đó ôm Tiểu Bạch đuổi theo hắc động chỉ linh. dưới sự dẫn dắt của hắc động chi linh, Dương Diệp ôm Tiểu Bạch xuyên qua vô số hố đen, kỳ thật, làm vậy có chút nguy hiểm, bởi vì trong những hố đen này là không có cảm về phương hướng, nếu không cẩn thận, rất dễ bị lạc trong hố đen vô tận. Nếu tự hắn đi, hắn tuyệt đối sẽ không điên cuồng xuyên qua hố đen như vậy.
Lần này sở dĩ dám làm vậy, nguyên nhân chủ yếu là có hắc động chỉ linh dẫn đường.
Cứ như vậy, Dương Diệp đi theo hắc động chỉ linh xuyên qua không biết bao nhiêu hố đen, cuối cùng, hắc động chỉ linh ngừng lại, sau đó nó bay tới trước mặt Dương Diệp và Tiểu Bạch, Tiểu Bạch gật gật đầu, sau đó nhìn vê phía Dương Diệp, móng vuốt nhỏ chỉ chỉ vê phía trước.
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn, ở ngoài chừng nghìn trượng có một tòa cung điện màu đen!
Cung điện! - Trong đây có bảo bối à?
Dương Diệp nhìn về phía Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lại nhìn về phía hắc động chỉ linh.
Dương Diệp
Cuối cùng, Dương Diệp ôm Tiểu Bạch đi tới tòa cung điện, mà hắc động chỉ linh thì đi sau lưng Dương Diệp. Rất nhanh, Dương Diệp ôm Tiểu Bạch đi tới trước tòa cung điện đó, trên cửa lớn của cung điện có hai chữ to. Có điều Dương Diệp không hiểu hai chữ này.
Dương Diệp nhìn vê phía Tiểu Bạch, Tiểu Bạch nhếch miệng cười, Dương Diệp lại xoa đầu nàng ta,
- Đi vào đi
Tiểu Bạch không tình nguyện tiến vào Hồng Mông tháp
Dương Diệp nhìn về phía tiểu hắc cầu,
- Ngươi cũng đi vào đi!
Tiểu hắc cầu quyết đoán tiến vào Hồng Mông, có điều nó hiện tại ở trong Hồng Mông tháp rất rụt rè, vì biết rằng trong đó có hai người không thể đắc tội, một là Tiểu Bạch, còn lại là tháp linh.
Dương Diệp đẩy cửa lớn cung điện sau đó đi vào. Trong điện trống rỗng, Dương Diệp nhìn lướt qua bốn phía, xung quanh có một số bức họa kỳ dị, Dương Diệp rất khó hình dung ra được.
Đây là nơi nào?
Dương Diệp cau mày, đúng lúc này, một đạo quang quyển cực lớn đột nhiên xuất hiện cách Dương Diệp không xa, hai mắt Dương Diệp híp lại, một thanh kiếm xuất hiện trong tay hắn.
Ở loại địa phương này vẫn phải cẩn thận thì tốt hơn!
Dưới cái nhìn chăm chú của Dương Diệp, bên trong quang quyển dần dần ngưng tụ ra một đạo thân ảnh mơ hồ.
- Vô số năm rồi!
Lúc này, một đạo thanh âm đột nhiên vang lên trong điện,
- Ngươi là sinh linh đầu tiên tới chỗ này!
Sinh linhI
Thần sắc có chút cổ quái, đối phương không gọi hắn là người.
Lúc này, đạo thanh âm đó lại nói:
- Ngươi là sinh linh gì?
Nghe vậy, thần sắc Dương Diệp càng thêm cổ quái. Do dự một thoáng, hắn nói:
- Ta là người! - Người?
Bên trong Thanh âm đó mang theo một tia kinh ngạc,
- Giống loài mới xuất hiện à?
Dương Diệp:
- Hiện tại là thời đại gì?
Thanh âm đó lại hỏi.
Dương Diệp do dự một thoáng, sau đó nói:
- Tiền bối, ngươi là người của thời đại nào?
Thanh âm đó đến:
- Thời đại của ta là sinh ra cùng vũ trụ này.
Thủy văn minh!
Dương Diệp nhìn đối phương một cái, kỳ thật, hắn đã đoán được. Nghĩ nghĩ một thoáng, hắn nói:
- Sau các ngươi có một tiên sử nhất tộc, sau tiên sử nhất tộc có Hư Linh tộc, sau Hư Linh tộc là Thần tộc và hiện tại là bách tộc.
- Thì ra là thết
Thanh âm đó nói:
- Nhân loại các ngươi đều yếu như ngươi à? Dương Diệp: