Chương 4215: Thiên Linh trận! (2)
Chương 4215: Thiên Linh trận! (2)Chương 4215: Thiên Linh trận! (2)
- Lúc này, các ngươi còn không đoàn kết, nếu diệt vong cũng là gieo gió gặt bảo.
Hư ảnh đó nói. Dương Diệp cười khổ, sau đó hắn do dự một thoáng, lại nói;
- Tiên bối, ngươi có bảo bối gì không, bảo bối mà ngươi không dùng tới ý. Hay là các ngươi ở vũ trụ này có lưu lại bảo bối gì không, nếu có thì xin nói cho ta biết. Từ sẽ giúp các ngươi bảo tồn, ngày sau nếu có cơ hội ta sẽ trả lại cho các ngươi.
Hư ảnh:
Đây chính là một cơ hội, một cơ hội xin bảo bối, về phần da mặt, tạm ném sang một bên đãi
Một lát sau, hư ảnh nói:
- Ngươi nói như vậy thật sự có một chỗ, ngươi có lẽ có thể tới thử!Nghe vậy, mắt Dương Diệp sáng lên,
- Ở đâu?
- Ở đại thiên vũ trụ này có một tinh cầu tên là Thủy Linh tinh, cũng chính là Thủy Linh đại lục, đại lục này lúc trước là nơi mà tộc ta ở. Có điều đại lục này chắc linh khí đã triệt để khô kiệt rồi, năm đó để hoàn thành Thiên Linh trận, cường giả của tộc ta đã rút toàn bộ linh khí của Thủy Linh đại lục. Lần đó đã trực tiếp tổn hại tới căn cơ của Thủy Linh đại lục, khiến nó không thể khôi phục. Có điêu, năm đó chúng ta đi vội vàng, có vài thứ chưa kịp mang đi, hơn nữa, một số cường giả trong tộc ta có thể có đồ để lại, ngươi có thể tới đó thử thời vận!
Thủy Linh tinh!
Dương Diệp trong lòng mừng lắm. Kỳ thật, chuyến đi này đối với hắn mà nói, thu hoạch rất lớn. Bởi vì hắn có được rất nhiều tin tức, mấy tin tức này rất quan trọng!
Rất nhanh, hư ảnh đó biến mất. Dương Diệp đang muốn xoay người rời đi thì đúng lúc này Tiểu Bạch đột nhiên chạy ra, nàng ta chỉ chỉ vê phía tòa cung điện, mắt chớp chớp!
Cung điện!
Mắt Dương Diệp sáng lên, hắn nhìn lướt qua bốn phía, lúc này hắn mới phát hiện, cung điện này rất không bình thường. Do dự một thoáng, hắn rút kiếm ra chém một phát, một đạo kiếm khí trực tiếp chém lên vách tường. Nhưng mà đạo kiếm khí này không chém đứt được vách tường, chỉ để lại một vết kiếm!
Kiên cố quái
Dương Diệp có chút khiếp sợ, tuy hắn không dùng hết toàn lực, nhưng điều này cũng đủ để chứng minh sự khủng bố của cung điện này! Sau khi bổ mấy, vẫn không thể phá hủy được cung điện. Không chỉ như vậy, vết kiếm lúc trước cũng đã khôi phục toàn bội
Bảo bối!
Bảo bối tốt!
Mắt Dương Diệp và Tiểu Bạch đều sáng lên, đặc biệt là Dương Diệp, dựa theo suy đoán của hắn, e là đến mười vị thánh nhân cũng không làm gì được cung điện này.
Dương Diệp và Tiểu Bạch nhìn nhau, cuối cùng, Dương Diệp nhìn lướt qua bốn phía, sau đó nói:
- Tiền bối, nếu ngươi không ngại thì cho ta mang cung điện này đi nhé. Ừ, ta giúp các ngươi bảo tồn thôi, sau này gặp các ngươi rồi sẽ trả lại. Các ngươi yên tâm, Dương Diệp ta rất giữ chữ tín, nói trả thì nhất định sẽ trả.
Không ai đáp lại.
Dương Diệp nói:
- Ừ, im lặng có nghĩa là đồng ý, vậy ta thu lại nhé!
Nói xong, tay phải hắn vung lên, cả tòa cung điện trực tiếp bị hắn thu vào trong Hồng Mông tháp. Sau đó Dương Diệp lại ôm Tiểu Bạch bước đi.
Đi rất nhanh! Ở Dương Diệp đi không lâu, một giọng nam đột nhiên vang lên,
- Nhân loại đều vô sỉ như vậy sao...
Dương Diệp ôm Tiểu Bạch ra khỏi đen vô tận, hắn đang muốn nói với Đạo tổ một tiếng thì phát hiện không liên hệ được với Đạo tổ.
- Sao lại thế này?
Dương Diệp cau mày.
Có chút không ổn.
Dương Diệp do dự một thoáng, sau đó thân hình run lên, biến mất.
Dương Diệp tiến vào trong tinh không, có điều rất nhanh, hắn liền ngừng lại. Hắn vỗ Tiểu Bạch trong lòng, sau đó nói:
- Đi vào bên trong đi!
Tiểu Bạch cọ cọ vào cằm Dương Diệp sau đó tiến vào trong Hồng Mông tháp.
Dương Diệp nhìn lướt qua bốn phía,
- Xuất hiện đi!
Dương Diệp vừa dứt lời, bốn phía Dương Diệp đột nhiên xuất hiện hai mươi người, toàn bộ là thánh nhân!
Hai mươi vị thánh nhân! Mà đối diện Dương Diệp, người cầm đầu không phải ai khác, chính là Thiên Quân.
Thêm Thiên Quân, tổng cộng có hai mươi mốt vị thánh nhân. Không chỉ như vậy, Dương Diệp còn cảm nhận được, ở bốn phía, có một trận pháp, trận phápnày đã khóa chặt tỉnh không trong phạm vi mười vạn dặm, ngoài ra, còn có một cỗ thần bí lực lượng tập trung vào hắn!
Đạo tổ không ở đây!
Hiển nhiên, Đạo tổ đã bị câm chân!
Có cường giả cấp bậc lão tổ xuất thủ!
Trong nháy mắt, Dương Diệp hiểu rõ được rất nhiều chuyện!
Những người này muốn giết hắn!
Xa xa, Thiên Quân nhìn Dương Diệp, đang định lên tiếng, mà đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên biến mất. Thiên Quân biến sắc, đang muốn xuất thủ, nhưng mà lúc này...
VùiI
Bên phải Thiên Quân, không biết xuất hiện ở phía sau một vị thánh nhân, mà lúc này, sau lưng thánh nhân có cắm một thanh kiếm!
Táng Kiếm Sát cộng Bối Thứ Sát! Miểu sát thánh nhân!
Dương Diệp rút kiếm, một cỗ máu tươi bắn ra, chân phải hắn đá mạnh, thánh nhân trước mặt hắn bị hắn đã cho vỡ tan, máu tươi văng khắp nơi!
Dương Diệp quay đầu nhìn lướt qua đám người Thiên Quân,
- Tới giết ta à? Xem ra ta lâu rôi không giết người, các ngươi đều bắt đầu thả lỏng!