Chương 4259: Đại Thiên Vũ Trụ, vong! (2)
Chương 4259: Đại Thiên Vũ Trụ, vong! (2)Chương 4259: Đại Thiên Vũ Trụ, vong! (2)
Sâu trong rừng trúc, trên sông, Binh Tổ ngồi xếp bằng trên bầu trời, ở trước mặt hắn không xa, là Phật Gia Phật Tổ. Mà bốn phía hai người, là Thiên Quân của Thiên Tộc, Yêu Thân, Linh Thân, Ma Quân, Vu Hoàng, còn có một vị Man Vương!
Mấy người kia, trừ Thiên Quân, người còn lại đã nửa chân đạp đến Tổ cảnh!
Binh Tổ liếc nhìn mọi người.
- Hôm nay chư vị có thể tới, nghĩ đến cũng đã làm ra quyết định, ta sẽ không nói thêm cái gì.
- Thêm ta một người, được hay không?
Ngay lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên.
Mọi người quay đầu nhìn lại, một nữ tử mặc váy tím bồng bênh bay tới.
Người tới không phải người khác, đúng là U Minh Điện Điện Chủ Thiếu Ti UI- Một phân thân?
Binh Tổ nhíu mày.
Thiếu T¡ U cười nói:
- Chân thân tùy thời có thể xuất hiện! Nghe vậy, lông mày Binh Tổ giãn ra, lập tức khẽ gật đầu.
- Cực kỳ hoan nghênh!
- Vậy cũng thêm ta một cái đi!
Lúc này, lại một giọng nói ở chỗ không xa vang lên.
Người đến là một trung niên, trung niên tóc đỏ thẫm, trên người tản ra khí tức Tà Ác nồng nặc. Người tới, chính là vị Tà Tổ kia của Tà Minh.
Vị Tà Tổ này, là cường giả lão tổ chân chính!
Trong Thiên Địa, ngoại trừ tứ đại gia, tự nhiên còn có lão tổ khác, chỉ có điêu những lão tổ này tương đối ít nổi danh, cơ bản không hiện ra ở trong mắt thế nhân. Mà vị Tà Tổ này, đã từng tham dự cuộc chiến diệt Thần năm đó.
- Làm sao có thể thiếu được ta?
Ngay lúc này, lại một giọng nói vang lên. Rất nhanh, một đạo hắc ảnh đột nhiên xuất hiện ở giữa sân.
Nhìn thấy người này, Ma Quân biến sắc, vội vàng đứng lên.
- Lão tổ?
Người tới, đúng là Ma Tổ.
Ma Tổ cùng Dương Diệp đã gặp mặt, bất quá đó là ở hạ giới.
Lại một vị lão tổi Bốn vị lão tổ, tăng thêm Thiếu Ti U, thì tương đương với năm vị lão tổi
Đội hình như thế, có thể nói là mạnh nhất Đại Thiên Vũ Trụ hiện tại
Trong tràng, hai mắt Binh Tổ chậm rãi đóng lại.
- Vậy thì bắt đầu đi!
Binh Giới, địa phương không người nào biết, cũng là ngọn núi chính của Sát Phạt Nhất Mạch.
Một lão giả đang quét đất.
Vị lão giả này, chính là Viên lão lúc trước chỉ dẫn Dương Diệp. Ở bên cạnh Viên lão cách đó không xa, là Binh Gia tiểu sư thúc Trọng Dạ.
Trọng Dạ ngẩng đầu nhìn thoáng qua chân trời, sau đó nói:
- Bắt đầu rồi!
Trọng Dạ bên cạnh, Viên lão lạnh nhạt nói:
- Ừm.
- Viên lão thấy thế nào?
Trọng Dạ hỏi.
Viên lão để cây chổi trong tay xuống, sau đó nhìn về phía chân trời. - Đại Thiên Vũ Trụ, vongl
Nghe vậy, đồng tử của Trọng Dạ bỗng nhiên co rụt lại.
- Thiên Cơ tiền bối, ngươi...
Viên lão trước mắt này, chính là người sáng lập Thiên Cơ Viện lúc trước đã biến mất thật lâu.
Thiên Cơ Lão Nhân...
Thần Chiến Trường.
Dưới mặt đất, trong thành, đại điện.
Ở vị trí đầu não là Trĩ Nữ, bên cạnh Trĩ Nữ là Đinh Thược Dược.
Mặc dù bây giờ Trĩ Nữ là Thần Tộc tộc trưởng, nhưng đại đa số sự tình của Thần Tộc đều là Đinh Thược Dược xử lý, đây chính là ý tứ của Trĩ Nữ. Trong Thần Tộc, địa vị của quân sư gân với tộc trưởng nhất!
Ở hai bên đại điện, có hai mươi lăm người, bên trái mười người mặc trường bào màu trắng, mà bên phải, thì mặc áo đen. Ở chính giữa, là năm trung niên mặc khôi giáp màu tím!
Bên cạnh Đinh Thược Dược cùng Trĩ Nữ, là Âm Trọc Linhl
Mà bên ngoài cửa đại điện, nằm là Đế Ngạc!
Cường giả Thần Tộc tê tụ!
Trong điện vô cùng an tĩnh, qua không biết bao lâu, Đinh Thược Dược mở mắt.
- Linh ChủI
Nghe vậy, Trĩ Nữ khẽ cúi đầu, nàng biết Đinh Thược Dược làm ra lựa chọn gì.
Đinh Thược Dược nhìn phía trước, mặt không biểu tình, không nói gì...
Di tích Tiền Sử.
Trong đại điện, quan tài đã vỡ vụn, trên quan tài nổi lơ lửng một bóng mờ.
Cứ như vậy, trong đại điện an tĩnh hồi lâu, đột nhiên một giọng nói ở vang lên.
- Đã loạn, mời chủ thượng chuẩn bị!
Thanh âm rơi xuống, trong điện yên tĩnh trở lại...
Thủy Linh Tinh.
Ở chỗ sâu trong thành, trên tế đàn, cả tế đàn không có dấu hiệu nào rung động.
Không biết trải qua bao lâu, một thanh âm điên cuồng từ trong đó truyền ra.
- Ha ha... linh khí sụp đổ, linh khí sụp đổ... chờ vô số năm, rốt cuộc chờ cho linh khí sụp đổ... Ha ha... Theo tiếng cười điên cuồng vang lên, toàn bộ phế thành đột nhiên xuất hiện một quang trận, mà cái quang trận này, đang dần dần ảm đạm.
Sở dĩ ảm đạm, là vì linh khí dân dần ít đi.
Thời gian trôi qua cực nhanh, thoáng qua, ba tháng đã đến.
Tại hạ giới, trong rừng trúc, trong một gian nhà trúc.
Một nam tử cụt tay nhìn bức họa trên vách tường, ngơ ngác xuất thần.
Nữ tử trong tranh, đúng là mẹ của Dương Diệp.
Qua không biết bao lâu, nam tử cụt tay đột nhiên đến gần bức họa kia.
- Ngọc Nhi, Dương Vô Địch ta cả đời này, không hổ thiên, không hổ địa, nhưng chỉ có xấu hổ ngươi cùng Diệp Nhi, Diệp Nhi đã lớn, có thể một mình đảm đương một phía. Mà ngươi... yên tâm, ta lập tức sẽ tới giúp ngươi!
Nói xong, hắn quay người đi ra phòng trúc.
Bên ngoài phòng trúc.
Năm tên lão tổi
Binh Tổ, Phật Tổ, Ma Tổ, chân thân Thiếu Ti U, Tà Tổi