Chương 4267: Huynh đệt (2)
Chương 4267: Huynh đệt (2)Chương 4267: Huynh đệt (2)
Chúng nữ U Minh Điện không có nghĩ nhiều như vậy, Thiên Nữ nàng cũng không có nghĩ nhiều như vậy. Sau khi nàng triệt để thức tỉnh, một sự kiện vĩnh viễn không cách nào quên. Chính là thời điểm Huyền Giả Đại Lục muốn vỡ nát, Thiên Đạo Chi Nhãn muốn tiêu diệt nàng, khi đó tất cả mọi người cách xa nàng, chỉ có một người đứng ở trước mặt nàng, Người đó nói với nàng đừng sợ, có hắn ở đây! Người này, chính là Dương Diệp.
Mà khi đó, thời điểm chúng nữ U Minh Điện gặp nạn, cũng là Dương Diệp đứng ra.
Lúc này đây, kế hoạch của nàng là một người đến, nhưng kế hoạch này thất bại. chư nữ U Minh Điện đều lựa chọn tới đây. Không có người ngăn cản nàng!
Hai mắt Thiên Nữ chậm rãi mở ra.
- Nếu như không cho đi, vậy đánh điI
- Thêm ta một cái!
Ngay lúc này, một giọng nói từ xa xa truyên đến, Dương Diệp quay đầu nhìn lại.
Người tới hình thể bưu hãn, trên bờ vai khiêng một cây Lang Nha Bổng. Người này không phải người khác, đúng là ở Tử Giới biết A Man.
Dương Diệp lắc đầu.
- Man tỷ, ngươi, sao ngươi lại tới đây, ngươi...
Lúc này, A Man đột nhiên nói:
- Ta nghĩ nghĩ, ta vẫn quyết định phải làm chút gì, không làm, lương tâm ta cả đời không qua được, cho nên ta tới. Con người trên đời này, ai có thể Trường Sinh Bất Tử? Hẳn không ai có thể làm được, mà bây giờ, lại là Thời Đại Mạt Pháp, không chừng cũng không lâu lắm thì phải chết. Nếu như phải chết, ta cảm thấy, vẫn là cùng huynh đệ chung một chỗ chết trận tương đối khái!
- Ha ha...
Ngay lúc này, xa xa đột nhiên truyền đến một tiếng cười to, mọi người nhìn qua, cách đó không xa, một đám thanh niên bay vút đến.
Cầm đầu không phải người khác, đúng là Vu Tịnh, còn có Đao Cuồng, Tần Xuyên, Linh. Mà những người ở bên cạnh bọn họ, đều là huynh đệ ở Tử Giới cùng Dương Diệp vào sinh ra tử!
Đám người Tân Xuyên đi tới trước mặt Dương Diệp, Tần Xuyên Cười nói:
- Có phải bất ngờ hay không? Có phải rất kinh hỉ hay không? Ha ha... Dương Diệp lắc đầu.
- Thật sự không cần phải như thế, coi như các ngươi không đến, Dương Diệp ta cũng coi bọn ngươi là huynh đệ, ta...
Tân Xuyên lắc đầu, cắt đứt lời của Dương Diệp.
- Ngươi sai rồi. Cái gì gọi là huynh đệ? Có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu, đó là huynh đệ. Chỉ có thể có phúc cùng hưởng, lại không thể có nạn cùng chịu, đó là huynh chó má đệ.
Đao Cuồng nhẹ gật đầu.
- Có lý.
Lúc này, Linh một mực ít nói chuyện cũng nói:
- Chúng ta biết ngươi đang lo lắng cái gì, xác thực, hôm nay Đại Thiên Vũ Trụ một đời tuổi trẻ, Dương Diệp ngươi cùng An Võ Thần chói mắt nhất, nhưng dưới các ngươi là ai? Là những người lúc trước từ Tử Giới bò ra ngoài như chúng ta. Chúng ta có lẽ trảm giết không được một vị Thánh Nhân, nhưng cá nhân ta mà nói, nếu như ta lấy mạng tương bác, muốn chém giết một vị Thánh Nhân, ít nhất cũng có năm thành cơ hội!
Tần Xuyên cười hắc hắc.
- Ta so với hắn tốt một chút, ta không sai biệt lắm có năm thành rưỡi, ha ha...
Dương Diệp liếc nhìn mọi người, sau đó nói: - Hai chữ huynh đệ ở trong lòng, các ngươi không đến, ta vẫn coi các ngươi là huynh đệ. Đây là sự tình của Dương Diệp ta, thật sự, các ngươi không cần phải dính vào, càng không cần phải bởi vì ta, mà liên lụy gia tộc của các ngươi, các ngươi cũng không phải một người, sau lưng đều có thế lực.
- Chúng ta đều là người cô đơn!
Lúc này Tần Xuyên đột nhiên nói:
- Trước khi đến, chúng ta đã thoát ly gia tộc. Hiện tại chúng ta cùng gia tộc không có bất cứ quan hệ nào, hiện tại chúng ta chính là chúng ta, chỉ đại biểu chính chúng ta.
Dương Diệp nhìn đám người Tần Xuyên hồi lâu, sau đó nói:
- Đáng giá không? Sẽ chết!
- Ngươi như thế nào dài dòng như vậy!
Lúc này Vu Tịnh đột nhiên nói:
- Đây không phải ngươi mà chúng ta biết.
- Đúng vậy!
Tần Xuyên nói:
- Rõ ràng còn nói cái gì có đáng giá hay không, lúc trước Dương Diệp ngươi ở Tử Giới vốn có thể bình yên rời đi, nhưng lại vì chúng ta mà quay đầu, lúc ấy có nghĩ qua đáng giá không? Hơn nữa, lúc trước nếu không phải ngươi, chúng ta sớm đã chết ở Tử Giới rồi. Với chúng ta mà nói, chết ở Thời Đại Mạt Pháp, cái kia rất không đáng, nhưng nếu cùng ngươi chung một chỗ chết trận, vậy rất đáng giá.
Dương Diệp đắng chát cười cười.
- Các ngươi...
U Minh thập nhất nữ, đám người A Man.
U Minh thập nhất nữ cùng đám người A Man, ngoại trừ Thiên Nữ, người còn lại không phải Thánh Nhân, nhưng những người này, là một đời tuổi trẻ thiên tài nhất của Đại Thiên Vũ Trụ trừ Dương Diệp và An Nam Tĩnh!
Nếu như không có Dương Diệp và An Nam Tĩnh, những người này chính là nổi bật nhất.
Sở dĩ bọn hắn không có danh khí lớn như vậy, chủ yếu nhất vẫn là bởi vì Dương Diệp và An Nam Tĩnh.
Hào quang của hai người quá lớn, che lấp thiên tài còn lại.
Đơn giản mà nói, những người này hôm nay nếu chết ở đây, tương lai coi như Bách Tộc có thể sống sót, cũng sẽ xuất hiện thiên tài đứt gấy, không người kế tục!
Đám người Ma Quân minh bạch điểm này, nhưng bọn hắn đã không có đường lui. Hai mắt Ma Quân chậm rãi đóng lại.
- Giết!
ÔNG!
Ngay lúc này, một tiếng kiếm reo từ chân trời xa xa vang vọng, ngay sau đó, một đạo kiếm khí từ phía chân trời xa xôi phá không bắn tới.
Tất cả mọi người nhìn về phía kiếm quang.
Dương Diệp có chút ngẩn người.
- Khí tức thật quen thuộc...