Chương 4277: Nhân Tộc khó khăn! (2)
Chương 4277: Nhân Tộc khó khăn! (2)Chương 4277: Nhân Tộc khó khăn! (2)
- Ngươi hảo hảo tu luyện đi.
Lúc này, Thính Vân xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp.
- Ngươi muốn đi báo thù?
Dương Diệp trầm mặc.
Thính Vân nói:
Nghe ta một câu, hiện giờ không phải lúc, mặc dù thực lực của người bây giờ tăng cao, nhưng ngươi đừng quên, Bách Tộc còn có năm vị lão tổ, mặc dù năm vị lão tổ này trọng thương, nhưng trọng thương không có nghĩa là không có chiến lực, bây giờ ngươi đi, bọn hắn liêu chết cũng sẽ đánh với ngươi một trận.
Dương Diệp nói khẽ:
Yên tâm, ta sẽ không xăng bậy. Nói xong, cả người hắn trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.
Thính Vân còn muốn đuổi theo, nhưng lúc này Dương Liêm Sương đột nhiên nói:
- Không cần đuổi.
Thính Vân quay đầu nhìn về phía Dương Liêm Sương. - Ngươi không khuyên hắn một chút sao?
Dương Liêm Sương lắc đầu.
- Vô ích. Yên tâm đi, hắn sẽ không để cho mình chết, ít nhất trước khi diệt Bách Tộc cùng năm vị lão tổ, Dương Diệp hắn sẽ không chọn cái chết.
Tư Đồ Thính Vân trâm mặc một cái chớp mắt, sau đó nói:
- Không nghĩ tới sự tình sẽ phát triển đến loại trình độ này!
Dương Liêm Sương nói:
- Không nên suy nghĩ nhiều. Đi tu luyện đi, chúng ta đều cần tăng thực lực lên, có lẽ chiến tranh giờ mới bắt đầu!
Tư Đồ Thính Vân không hiểu nhìn về phía Dương Liêm Sương, nhưng Dương Liêm Sương không nói gì thêm, quay người rời đi. Việc nàng cần phải làm, rất nhiều... Dàn xếp Linh Viên Tộc, còn có một ít thủ hạ nàng mang tới.
Những người này, thực lực có lẽ không được tốt lắm, nhưng đều là người của nàng, hơn nữa có những người này ở đây, nàng mới có thể tùy thời nắm giữ động thái của Bách Tộc.
Dương Diệp đi ra Hư Linh Đại Lục, hắn tới Thần Chiến Trường!
Tiểu Bạch!
Hắn tự nhiên không quên Tiểu Bạch! Dương Diệp đi tới dưới mặt đất Thần Chiến Trường, mà giờ khắc này, trong thành này đã không có một bóng người.
Thần Tộc đã không thấy tăm hơi!
Trước thành, Dương Diệp trâm mặc không nói gì.
Thân Tộc!
Tộc này đã từng cùng hắn quan hệ không tệ, mà hôm nay, đã đứng ở mặt đối lập.
Lợi íchl
Dương Diệp tự giễu cười cười, sau đó xoay người rời đi.
Mới ra mặt đất, Dương Diệp gặp một trung niên.
Trung niên này không phải người khác, đúng là Nhân Tộc Thánh Nhân Lâm Chấn!
- Có việc gì?
Dương Diệp hỏi.
Lâm Chấn nhìn thoáng qua Dương Diệp, do dự một chút, sau đó nói:
- Nhân Tộc đã triệt để rối loạn. Ngũ Đại Châu, tất cả thế lực đều bắt đầu điên cuồng tranh đoạt linh khí, vì linh khí cùng linh mạch, những người kia đã điên rồi. Trừ cái đó ra, trong Lâm Nhai Thánh Địa cũng bắt đầu xuất hiện mâu thuẫn, toàn bộ là vì linh khí. Nói tóm lại, bây giờ Nhân Tộc đã rối loạn.
- Sau đó thì sao?
Dương Diệp lạnh nhạt nói.
Khóe miệng Lâm Chấn nổi lên vẻ khổ sở.
- Dương tiểu hữu, chúng ta cũng biết, chuyện lúc trước, Nhân Tộc làm xác thực không đúng. Chúng ta hy vọng Dương tiểu hữu đại nhân không nhớ tiểu nhân, lần nữa quay vê chấp chưởng Nhân Tộc, dẫn đầu Nhân Tộc đi ra tuyệt cảnh. Lão phu đại biểu Nhân Tộc, thỉnh câu ngươi!
Vừa nói, Lâm Chấn thi lễ một cái.
Mời Dương Diệp trở về!
Cái này cũng không phải ý tưởng của hắn, mà là ý tưởng của Nhân Tộc Chúng Thánh. Bởi vì hiện tại, chỉ Dương Diệp mới có thể phục chúng, cũng chỉ Dương Diệp có thực lực trấn áp Nhân Tộc. Đồng thời, cũng chỉ có được Dương Diệp dẫn dắt, tương lai Nhân Tộc mới có hy vọng.
Nhân Tộc bây giờ, không cân Nhân Quân gì, cần chính là người có thể đánh nhau, có thể chấn nhiếp Bách Tộc cùng nội bộ Nhân tộc.
Mà Dương Diệp hoàn toàn phù hợp!
Quay về Nhân Tộc? Dương Diệp lắc đầu.
- Ta cùng với Nhân Tộc, đã không một chút liên quan. Nhân Tộc tương lai như thế nào, cùng Dương Diệp ta không có nửa điểm quan hệ.
Nói xong, Dương Diệp xoay người rời đi.
Ngay lúc này, Lâm Chấn vội vàng chắn ở trước mặt của Dương Diệp, hắn cười khổ.
- Dương tiểu hữu, Nhân Tộc bây giờ, thật sự đã đến thời khắc nguy hiểm nhất rồi. Nếu như không có người đứng ra, Thời Đại Mạt Pháp còn không có chính thức hàng lâm, Nhân Tộc sợ là đã tự mình hại chết mình. Hiện tại, phóng nhãn toàn bộ đại lục, chỉ có tiểu hữu ngươi có thể cứu vớt mọi người, cũng chỉ có ngươi, mới có thể hiệu triệu Nhân Tộc, để cho mọi người một lân nữa đoàn kết nhất trí! Kính xin tiểu hữu dùng Nhân Tộc đại cục làm trọng, trở lại Nhân Tộc...
- Không có hứng thú!
Dương Diệp nói xong, xoay người rời đi.
Đúng lúc này, sắc mặt Lâm Chấn kịch biến, sau một khắc, thân hình hắn run lên, lân nữa đuổi theo Dương Diệp.
- Dương tiểu hữu, ta vừa nhận được tin tức, Bách Tộc đột nhiên phát động tập kích với Nhân Tộc, bọn hắn muốn cướp đoạt linh khí của Nhân Tộc, kính xin tiểu hữu...
Ngay lúc này, Dương Diệp đột nhiên quay người nhìn Lâm Chấn.
- Thời điểm Dương Diệp ta đối chiến Bách Tộc, Nhân Tộc đang làm cái gì? Khi Hầu Ca chiến tử, Nhân Tộc đang làm cái gì? HLúc huynh đệ của ta lần lượt ngã xuống, Nhân Tộc đang làm cái gì? Nhân Tộc cái gì cũng không làm! Hiện tại Nhân Tộc gặp nạn, ngươi để cho ta ra tay? Được, ngươi để cho Hầu Ca phục sinh, để cho huynh đệ của ta phục sinh, lão tử liền đi cứu Nhân Tộc, ngươi để cho bọn hắn phục sinh đi!
Nói đến cuối cùng, thanh âm của Dương Diệp hầu như biến thành gào thét.