Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 4234 - Chương 4304: Nguyên Phụng Quân Làm Chủ! (1)

Chương 4304: Nguyên phụng quân làm chủ! (1) Chương 4304: Nguyên phụng quân làm chủ! (1)Chương 4304: Nguyên phụng quân làm chủ! (1)

Nhìn bóng lưng của Dương Diệp, mọi người vô cùng an tĩnh.

Cách đó không xa, Dương Liêm Sương nhìn thoáng qua thi thể thanh niên kia, lúc này đây, nàng xem như thấy được cái gì gọi là tìm chất.

Dương Liêm Sương lắc đầu, sau đó nhìn về phía những người kia.

- Các ngươi phải nhớ kỹ, hắn không có nghĩa vụ đi cứu các ngươi, càng không có nghĩa vụ vì tương lai của các ngươi chịu trách nhiệm. Nếu như trong các ngươi còn có người cảm thấy cứu vớt Nhân tộc là Dương Diệp hắn nhất định phải làm, vậy thứ cho ta nói thẳng, người vừa chết này, không phải là cuối cùng.

Những người trước mắt kia, còn không có làm rõ ràng một sự kiện, cái kia chính là thái độ của Dương Diệp đối với Nhân tộc!

Dương Diệp quan tâm Nhân tộc sao?

Đáp án tự nhiên là không quan tâm!

Loại chuyện cứu vớt Nhân tộc này, Dương Diệp quá khứ có lẽ từng nghĩ qua, nhưng bây giờ, khẳng định không nghĩ nữa rồi. Nhân tộc bây giờ, ai có thể cứu?

Địch nhân của Nhân tộc, không đơn thuần là ngoại tộc, càng nhiều nữa là chính Nhân tộc.

Mà thanh niên mới vừa rồi kia, lấy Nhân tộc hiện trạng trách tội đến trên người Dương Diệp. Không chỉ thanh niên kia, rất nhiêu người ở đây trong nội tâm đều có loại suy nghĩ này, cho rằng Nhân tộc biến thành hiện trạng như vậy, một bộ phận nguyên nhân rất lớn là vì Dương Diệp không hành động!

Người đều có tư tâm!

Này giống như một người nghèo đột nhiên trúng số độc đắc, sau đó thân thích của hắn sẽ tới tìm hắn vay tiền, mà lý do bọn hắn vay tiên sẽ cực kỳ hiếm thấy: Ngươi có tiên, cho ta mượn chút thì như thế nào? Ngươi có tiền như vậy, cho ta một chút lại như thế nào? Hơn nữa sau khi cho mượn, nếu như ngươi tìm hắn đòi, hắn sẽ nói tại sao ngươi như vậy, ngươi có tiền như vậy, còn muốn ta trả tiền...

Mà bây giờ, ý nghĩ của những người này chính là, thực lực của Dương Diệp ngươi cường đại, nên cứu vớt Nhân tộc, trợ giúp Nhân tộc, vì Nhân tộc mà chiến!

Dương Liêm Sương quay người muốn rời đi, mà lúc này, một tiểu nữ hài đột nhiên đi tới trước mặt Dương Liêm Sương, Dương Liêm Sương dừng bước.

Tiểu nữ hài nhìn Dương Liêm Sương.

- Ngày hôm qua, ta có một người bạn rất tốt, nàng gọi Tiểu Mai, nhưng khi chúng ta chạy tới đây, nàng chết rồi, cả gia tộc nàng đều chết hết.

Dương Liêm Sương trâm mặc.

Tiểu nữ hài lại nói:

- Nếu như đại ca ca ở đó, Tiểu Mai khẳng định sẽ không phải chết, đúng không?

Dương Liêm Sương vuốt vuốt đầu nữ hài.

- Vậy ngươi biết không? Rất nhiều bằng hữu của đại ca ca hắn cũng chất.

Tiểu nữ hài giữ chặt váy của Dương Liêm Sương.

- Tỷ tỷ, thế nhưng tiếp tục như vậy, còn có nhiêu người hơn sẽ chết. Ngươi khuyên đại ca ca, để cho hắn giúp đỡ Nhân tộc được không? Chỉ cần đại ca ca nói một câu, thì có thể làm cho rất nhiều rất nhiều người sống sót.

Dương Liêm Sương trầm mặc.

Lúc này, tiểu nữ hài từ trong lòng ngực lấy ra hai viên Tiên Tinh Thạch đưa tới trước mặt Dương Liêm Sương.

- Đây là thời điểm trước khi mẫu thân chết cho ta, ta, ta có thể cho đại ca ca hết.

Nhìn nữ hài trước mắt, hốc mắt của Dương Liêm Sương đột nhiên có chút ẩm ướt.

Dương Liêm Sương quay đầu, chỗ đó, Dương Diệp chẳng biết lúc nào xuất hiện.

Tiểu nữ hài chứng kiến Dương Diệp, nàng hiển nhiên có chút sợ hãi, trốn đến sau lưng Dương Liêm Sương, bất quá rất nhanh, nàng cố lấy dũng khí đi tới trước mặt Dương Diệp, sau đó đưa hai viên Tiên Tinh Thạch tới trước mặt Dương Diệp.

- Đại ca ca, đây, đây là tất cả tài sản của ta rồi.

Trong tràng, những người kia đột nhiên đi tới trước mặt Dương Diệp không xa, mỗi người đều lấy ra tất cả Tiên Tinh Thạch trên người mình đặt ở trước mặt Dương Diệp.

Lúc này, một lão giả đi tới trước mặt Dương Diệp, sau đó chậm rãi quỳ xuống, theo lão giả này quỳ xuống, trong tràng vô số người quỳ xuống theo.

Cầu xin!

Có lẽ là bởi vì cử động của nữ hài, làm cho mọi người có lòng trắc ẩn, giờ khắc này, trong lòng tất cả mọi người đều có một ý niệm, chính là hy vọng Nhân tộc an toàn!

Nước mất nhà tan!

Nếu như Nhân tộc thật sự diệt, những người bọn hắn coi như còn sống, cũng là dân chạy nạn! Dân chạy nạn!

Bọn hắn không có lãnh hội qua loại tư vị này, nhưng bái kiến.

Không có người hy vọng biến thành dân chạy nạn. Mà bây giờ, có thể cứu vớt Nhân tộc, chỉ có Dương Diệp.

Dương Diệp trầm mặc.

Ở bên cạnh hắn là Dương Liêm Sương, Dương Liêm Sương nhìn hắn, không nói gì.

Dương Diệp không có tiếp Tiên Tinh Thạch của nữ hài, hắn nhìn Dương Liêm Sương.

- Đi theo ta, có chút việc!

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Nhìn thấy một màn này, mọi người biểu lộ lập tức đắng chát.

Dương Liêm Sương thấp giọng thở dài, sau đó đi theo.

Một chỗ không người, Dương Diệp dừng bước, sau đó nói:

- Xuất hiện một Bất Tử Tộc, địa điểm ở di tích Tiền Sử, có thể điều tra lai lịch tộc này một chút, không nên phái người đi di tích Tiên Sử, chỗ đó cực kỳ nguy hiểm.

- Bất Tử Tộc?

Dương Liêm Sương nhíu mày. - Ngươi thấy qua?

Dương Diệp khẽ gật đầu.

- Đã xuất hiện. Ngươi cần phải chú ý một chút, bất quá tạm thời đừng đi trêu chọc bọn hắn. Những người thần bí này, thực lực rất mạnh.

Dương Liêm Sương nhẹ gật đầu.

- Ta sẽ chú ý.

Nói đến đây, nàng dừng một chút, lại nói:

- Ngươi thật mặc kệ Nhân tộc sao?

Dương Diệp nhìn Dương Liêm Sương.

- Ngươi muốn nói cái gì?

Dương Liêm Sương đắng chát cười cười.

- Ngươi biết hiện tại Nhân tộc đã chết bao nhiêu người sao? Ít nhất đã chết bốn thành! Bốn thành, những người này, mặc dù có rất nhiều là tự giết lẫn nhau mà chết, nhưng đại bộ phận đều là ngoại tộc giết chết! Nhân tộc hiện tại, thật rất thảm!

Dương Diệp khẽ lắc đầu rời đi, Dương Liêm Sương muốn nói gì, Dương Diệp đột nhiên dừng bước, sau đó nói:

- Ngươi vẫn chưa rõ sao? Ta căn bản không thích hợp đi lãnh đạo Nhân tộc. Dương Diệp ta, tư nhân ân oán quá nhiều, đi lãnh đạo Nhân tộc, những ân oán này sẽ rơi vào trên người Nhân tộc. Ví dụ như, ta muốn tiêu diệt Bách Tộc, diệt hai đại gia, nhưng nếu như ta kéo Nhân tộc, ngươi cảm thấy ta có thể làm được không? Không thể nào!

Nói đến đây, Dương Diệp lắc đầu.

- Người lãnh đạo Nhân tộc, không thể có ân oán tư nhân, không thể không có nghĩa khí, mà Dương Diệp ta, không có khả năng buông những ân oán này.

Nói xong, Dương Diệp đi xa.

Dương Liêm Sương trầm mặc hồi lâu, sau đó thấp giọng thở dài.

Như Dương Diệp nói, ân oán của hắn rất nhiêu. Mà tính cách của Dương Diệp, cũng xác thực không thích hợp làm lĩnh tụ!
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0