Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 4246 - Chương 4316: Các Nguwoi, Có Bản Lĩnh Một Mình Đấu! Œ)

Chương 4316: Các nguwoi, có bản lĩnh một mình đấu! Œ) Chương 4316: Các nguwoi, có bản lĩnh một mình đấu! Œ)Chương 4316: Các nguwoi, có bản lĩnh một mình đấu! Œ)

Nghe được lời của Dương Diệp, Thích Thiên cùng Thần Tộc Chúng Thánh biến sắc.

Lưỡng bại câu thương!

Thần Tộc tuyệt đối có năng lực như thế.

Không cần cả Thần Tộc, Thích Thiên một người liền có thể diệt hết Hư Linh Đại Lục. Nhưng giống nhau, Dương Diệp cũng có thể tiêu diệt sạch Thần Tộc trừ Thích Thiên. Mà muốn tránh đi kết quả này, chính là Thích Thiên ở đây tuyệt sát Dương Diệp!

Nhưng hắn phát hiện dùng tình huống hiện tại của hắn căn bản làm không được!

Thực lực của Dương Diệp không cần nói, toàn thân đều là bảo vật, đặc biệt là Hồng Mông Tháp kia, cho dù là hắn cũng không thể không kiêng kị!

Nếu như hắn lựa chọn đánh chết Dương Diệp, kết quả tốt nhất chính là, Dương Diệp chết, hắn trọng thương.

Mà một khi hắn trọng thương, tam đại gia cùng Bách Tộc còn có Bất Tử Tộc kia, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này!Sau khi cân nhắc lợi hại, trong lòng Thích Thiên đã có quyết định! Thích Thiên nhìn về phía Dương Diệp, tay phải vung lên, một đạo bạch quang lóe sáng, rất nhanh, luồng sáng trắng kia rơi vào trước mặt Dương Diệp.

Bạch quang tản đi, Tiểu Bạch xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp.

Thời điểm nhìn thấy Dương Diệp, Tiểu Bạch 'oa một tiếng khóc lên, sau đó nàng ôm thật chặt cổ của Dương Diệp, đầu không ngừng cạ cái cằm hắn.

Nàng chưa bao giờ ly khai Dương Diệp lâu như vậy, mấy ngày này với Tiểu Bạch mà nói, không thể nghi ngờ là thời kỳ tối tăm nhất.

Dương Diệp nhẹ nhàng vuốt vuốt cái đầu nhỏ của Tiểu Bạch, giờ khắc này, sát ý quanh người Dương Diệp đều tản đi.

Dương Diệp nói khẽ:

- Không sao. Chúng ta về nhài

Vừa nói, hắn ôm Tiểu Bạch quay người rời đi.

- Dương Diệp!

Ngay lúc này, cách đó không xa Thích Thiên đột nhiên nói.

Dương Diệp dừng bước lại.

Thích Thiên lạnh lùng nói: - Việc này, trước nhớ kỹ!

Dương Diệp quay người giơ lên ngón giữa, sau đó mang theo Tiểu Bạch biến mất.

Cách đó không xa, thần sắc của Thích Thiên âm trâm xuống, giờ khắc này, quanh người hắn tản mát ra sát ý, so với sát ý của Dương Diệp cũng không kém bao nhiêu!

Thích Thiên hắn, còn chưa bao giờ biệt khuất qua như vậy!...

Trong hư không, Thiên Cơ Lão Nhân lắc đầu cười cười.

- Dương Diệp này, thật là một cái đau đầu al

Trọng Dạ nhẹ gật đầu.

- Tính quá bướng bỉnh!

Thiên Cơ Lão Nhân lắc đầu.

- Ngươi biết vì sao ta coi trọng hắn không?

Trọng Dạ nhìn về phía Thiên Cơ Lão Nhân.

- Xích Tử Chi Tâm!

Thiên Cơ Lão Nhân nói khẽ:

- Kẻ này trọng tình, kiếm đạo của hắn, nhìn như là Sát Lục Kiếm Đạo, kì thực lại vì tình đạo. Dù cho sát ý chứng tổ, cũng là vì dùng tình quá sâu, hắn nhịn không được thống khổ khi mất đi huynh đệ, vì vậy phần thống khổ kia chuyển biến thành sát ý. Bằng không thì, chỉ bằng vào giết người, là không cách nào đạt tới Tổ cảnh. Nếu như giết người có thể đạt tới Tổ cảnh, vậy thế giới này đã sớm loạn.

Trọng Dạ nhìn thoáng qua bóng lưng của Dương Diệp rời đi.

- Cũng là người đáng thương!

Thiên Cơ Lão Nhân khẽ gật đầu.

- Ngươi nhìn thấy không? Linh Chủ kia của hắn. Nói thật, ở trong ta biết, còn chưa có Linh Chủ nào ỷ lại cùng tín nhiệm một nhân loại như thế. Linh Chủ, là sinh vật có linh tính nhất trong trời đất, người các nàng lựa chọn, sao có thể là người cùng hung cực ác?

Nói đến đây, hắn ngẩng đầu nhìn về phương hướng Dương Diệp rời đi.

- Đại Thiên Vũ Trụ loạn như thế, chúng ta cũng nên chọn đội rồi.

Trọng Dạ cười khổ.

- Hắn hiện tại, không cần chúng tai

Thiên Cơ Lão Nhân mỉm cười.

- Rất nhanh sẽ cần. Đi thôi, đi làm một chuyện cuối cùng, làm xong, chúng ta liền đi đâu quân vào hắn!

Nói xong, Thiên Cơ Lão Nhân quay người rời đi.

Thiên Cơ Lão Nhân cùng Trọng Dạ trở lại Binh Giới, bất quá giờ phút này, Binh Giới đã vỡ nát, nhìn Binh Giới đã vỡ nát trước mặt, trong mắt Trọng Dạ có chút phức tạp. Nơi đây, đã từng là nhà của hắn. Mà bây giờ, không phải rồi!

Thiên Cơ Lão Nhân đột nhiên nói:

- Ngươi không nợ Binh Gia cái gì, là Binh Tổ lựa chọn, đưa đến tình cảnh hôm nay của Binh Giới.

Trọng Dạ nhẹ gật đầu, không nói gì.

Thiên Cơ Lão Nhân chậm rãi đi tới dưới mặt đất, sau đó hắn cong ngón búng ra, trong chốc lát, tình cảnh đột nhiên biến ảo, rất nhanh, một bàn cờ to lớn xuất hiện ở trước mặt Trọng Dạ cùng Thiên Cơ Lão Nhân.

- Đây là?

Trọng Dạ nhìn về phía Thiên Cơ Lão Nhân.

Thiên Cơ Lão Nhân nói khẽ:

- Thiên Tuyệt Kỳ Bàn!

- Thiên Tuyệt Kỳ Bàn?

Trọng Dạ nhíu mày.

- Chưa từng nghe quai

Thiên Cơ Lão Nhân mỉm cười.

- Tâm huyết cả đời của ta. Trọng Dạ nhìn thoáng qua Thiên Cơ Lão Nhân, sau đó nói:

- Tiền bối ở Binh Gia ta, mục đích chính là vì cái này?

Thiên Cơ Lão Nhân nhẹ gật đầu.

- Vì sao lựa chọn Binh Giới?

Trọng Dạ hỏi.

Thiên Cơ Lão Nhân cười nói:

- Sát Phạt Chi Khí, trong tứ đại gia, Binh Gia tu luyện, Sát Phạt Chi Khí mạnh nhất, mà bảo vật này của ta, cần Sát Phạt Chi Khí, càng nhiều Sát Phạt Chi Khí càng tốt.

Trọng Dạ nói khẽ:

- Vật này là tiên bối kiến tạo?

Thiên Cơ Lão Nhân lắc đầu.

- Ngẫu nhiên đoạt được.

Vừa nói, hắn nhìn về phía Thiên Tuyệt Kỳ Bàn.

- Vì lân nữa tu bổ nó, ta buông tha cho Thiên Cơ Viện đến chỗ này, mà lần đó, ha ha, chính ta cũng quên bao nhiêu năm. Bất kể như thế nào, hiện tại cuối cùng nó cũng phục hồi như cũ.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0