Chương 4328: Tù nhập Thân Mội! (1)
Chương 4328: Tù nhập Thân Mội! (1)Chương 4328: Tù nhập Thân Mội! (1)
Đạp đạp!
Tiếng bước chân lần nữa từ trong thành vang lên.
Tiếng bước chân rất chậm, giống như đi dạo bước, nhưng mỗi một bước rơi xuống, thanh âm khác ở trong thiên địa đều biến mất.
Trong Thiên Địa, chỉ còn tiếng bước chân!
Cách đó không xa, trên tường thành, tay phải Dương Vô Địch nhẹ nhàng vỗ vách tường.
Xùy-I
Cả người hắn tránh thoát mộc thương, lúc này Dương Diệp xuất hiện ở trước mặt hắn.
Dương Vô Địch nhìn nhìn thương động trước ngực mình, sau đó lắc đầu cười cười. - Quả thật có chút ý tứ, xem ra ta vẫn còn có chút đánh giá thấp Bất Tử Tộc này rồi!
Vừa nói, hắn nhìn vê phía Dương Diệp.
- Đi trước đi!
Dương Diệp lắc đầu.
Dương Vô Địch nói: - Nghe được tiếng bước chân này không? Có thể vứt bỏ âm thanh của thiên địa vạn vật, chỉ còn âm thanh của mình, loại năng lực này, phần thực lực này, coi như là ta ở thời điểm đỉnh phong, cũng không dám nói ngăn trở được đối phương.
Vừa nói, tay phải hắn vỗ nhè nhẹ bờ vai của Dương Diệp.
- Không nên hành động theo cảm tình, bởi vì cái kia không có bất kỳ ý nghĩa gì, đi trước đi!
Dương Diệp lắc đầu.
- Làm không được!
Dương Vô Địch cười nói:
- Nếu như ngươi cũng chết ở chỗ này, ai tới trả thù cho ta? Nam nhi Dương gia chúng ta, có ân báo ân, có cừu báo cừu, mối thù của ta, tự nhiên phải do ngươi báo lại. Cho nên đi mau, được không?
Dương Diệp đang muốn nói, lúc này hai tay Dương Vô Địch kết thủ ấn quỷ dị, thoáng qua, ở dưới chân Dương Diệp xuất hiện một khe hở màu lam, sau đó khe hở màu lam rung động kịch liệt lên, mà bản thân Dương Diệp cũng dần dần hư ảo.
Dương Diệp muốn tránh thoát truyên tống trận, nhưng lúc này, thanh âm của Dương Vô Địch đột nhiên vang lên ở trong đầu hắn.
- Ngươi muốn để cho cha ngươi chết không nhắm mắt đúng không?
Nói xong, Dương Vô Địch chậm rãi đi xa, mà ở bên ngoài mấy ngàn trượng, tiếng bước chân kia ngừng lại.
Giờ khắc này, Dương Diệp đã triệt để hư ảo, bất quá ngay khi hắn biến mất, hắn gặp được một màn:
Một thanh mộc thương đâm vào trước ngực Dương Vô Địch.
Dương Vô Địch quay đầu lại nhìn thoáng qua, vị trí kia, đúng là vị trí của Dương Diệp, nhìn thấy Dương Diệp hoàn toàn biến mất, trên mặt hắn hiện ra dáng tươi cười.
Vẫn lạc!
Lúc này đây, Dương Vô Địch thật sự vẫn lạc.
Độc Cô Tuyệt Thiên đi tới trước người Dương Vô Địch, ở trước ngực của Dương Vô Địch, cắm một thanh mộc thương. Nhìn Dương Vô Địch, Độc Cô Tuyệt Thiên trâm mặc một cái chớp mắt, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, quỳ một chân trên đất.
- Bái kiến Tiểu Lâu Đại Nhân!
Xa xa, một giọng nói vang lên.
- Nhốt hắn vào trong Thần Mộ.
Độc Cô Tuyệt Thiên do dự một chút, sau đó nói:
- Thân Mộ không phải chỉ giam người sống thôi sao? Hắn... - Nhóm cường giả này, nào có dễ dàng chết như vậy! Tuy hắn có ý muốn chết, nhưng nếu hắn muốn sống, thế gian này, ngoại trừ một hai người cường đại nhất kia, ai có thể chính thức diệt được hắn?
Thanh âm kia nói khẽ.
- Giam vào Thần Mộ, nếu như hắn nguyện ý dốc sức cho Bất Tử Tộc ta, thả hắn tự do, khôi phục thực lực. Nếu không muốn, liền để cho hắn vĩnh viễn sống ở trong hắc ám vô tận kial
Độc Cô Tuyệt Thiên nói khẽ:
- Một phân thân ngươi cũng không có sức chống đỡ, còn chưa đủ tư cách sao?
Thanh âm kia lạnh nhạt nói.
Độc Cô Tuyệt Thiên đầu có chút thấp xuống, im lặng không nói.
- Đừng không phục!
Thanh âm kia lại nói:
- Bản tôn người này có lẽ không bằng Hư Linh Nữ năm đó, nhưng sẽ không kém nhiều lắm. Thần Mộ, là tôn trọng lớn nhất của Bất Tử Tộc ta đối với Đại Thiên Vũ Trụ, mà người này, có tư cách vào trong đó. Đi làm đi!
Độc Cô Tuyệt Thiên nhẹ gật đầu, sau đó nói: - Mộ thứ mấy?
- Số mười!
Thanh âm kia nói.
Số mười!
Nghe vậy, Độc Cô Tuyệt Thiên biến sắc, trong lòng có chút khiếp sợ.
Thần Mộ, đây là Bất Tử Tộc thiết lập một mộ địa, mục đích chính là vì giam những cường giả đỉnh phong đã từng chết ở trong tay Bất Tử Tộc. Bất Tử Tộc đã từng chinh chiến vô số vũ trụ, cũng chinh phục vô số vũ trụ, mà cường giả có tư cách giam vào trong đó, cho tới bây giờ không quá đáng hơn hai mươi người. Nhưng mười thứ hạng đầu, ngoại trừ mộ số ba, một mực không có ai, bởi vì ngoại trừ vị kia ở mộ số ba, Bất Tử Tộc cảm thấy những cường giả này không có tư cách giam ở trong mộ trước 101!
Nhưng Độc Cô Tuyệt Thiên thật không ngờ, nam tử trước mắt này lại bị Tiểu Lâu Đại Nhân coi trọng như thế, trực tiếp giam vào mộ số mười!
- Cảm thấy hắn không có tư cách?
Thanh âm kia lại nói.
Độc Cô Tuyệt Thiên nhẹ gật đầu.
- Tuy thực lực người này siêu cường, nhưng số 12 Tiên Giả, còn có số 10 Dạ Ma tộc Dạ Đế, không thể yếu hơn hắn a? Không nói hai vị này, Phần Thiên Âm ở số mười ba cũng mạnh hơn hắn?
- Nha đầu!
Lúc này, thanh âm kia nói:
- Ngươi quá trẻ tuổi. Hắn mạnh hay không, ta có thể cảm nhận được, mà ngươi không cảm giác được, là bởi vì ngươi còn chưa đủ mạnh, hiểu không?
Biểu lộ của Độc Cô Tuyệt Thiên cứng đờ, sau đó nàng không có nói gì, lập tức mang theo thi thể của Dương Vô Địch quay người biến mất ngay tại chỗ.
Trong tràng, lần nữa khôi phục bình tĩnh...
Đại Thiên Vũ Trụ, Vô Tận Hắc Động, cánh cổng ánh sáng.
Quang môn khẽ run lên, rất nhanh, một nam tử từ trong đó chậm rãi đi ra.
Người này, đúng là Dương Diệp!
Sau khi đi ra, Dương Diệp lập tức quay người nhìn về phía cánh cổng ánh sáng, hắn muốn tiến vào bên trong, nhưng lúc này, An Nam Tĩnh xuất hiện ở trước mặt hắn, An Nam Tĩnh kéo tay của hắn lại, sau đó khẽ lắc đầu.