Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 4270 - Chương 4340: Dựa Vào Cái Gì? (1)

Chương 4340: Dựa vào cái gì? (1) Chương 4340: Dựa vào cái gì? (1)Chương 4340: Dựa vào cái gì? (1)

Người phương nào!

Thanh âm như sấm rền vang lên ở trong Vô Tận Hắc Động.

Nhưng không có ai đáp lại!

Yên lặng một cái chớp mắt, lại một bàn tay từ trong đó dò ra, cánh tay này, trực tiếp xuyên toa không gian, dò về phía Hư Linh Đại Lục.

Nhưng còn chưa tới Hư Linh Đại Lục, cánh tay này đã bị một đạo ánh sáng oanh trúng.

Âm!

Ở trong thông đạo không gian, cánh tay này trực tiếp nổ tung, cùng một chỗ nổ tung, còn có vùng không gian kial

Vô Tận Hắc Động, chỗ cánh cổng ánh sáng. Nơi đây yên tĩnh giống như chết!

Trâm mặc một cái chớp mắt, một giọng nói từ trong đó truyền ra.

- Có chút ý tứt

Thanh âm rơi xuống, trong tràng lân nữa khôi phục lại bình tĩnh.

Trên không Hư Linh Đại Lục, đám Bất Tử Ky Sĩ kia đột nhiên quay người rời đi...

Theo Bất Tử Ky Sĩ rút khỏi, Hư Linh Đại Lục lần nữa khôi phục bình tĩnh.

Nhưng giờ phút này, Dương Diệp cực kỳ không bình tĩnh.

Giờ phút này, toàn thân Dương Diệp huyết hồng, sát ý vô cùng vô tận không ngừng từ trong cơ thể hắn phát ra, cả bầu trời của Hư Linh Đại Lục bị nhuộm đỏ.

Ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn về Dương Diệp, cách đó không xa hai mắt Dương Diệp nhắm nghiền, trong tay hắn, huyết kiếm điên cuồng rung động.

Sát ý này, Dương Diệp có chút không khống chế được.

Hắn vốn là sát ý Tổ cảnh đỉnh phong, bất quá còn tốt, hắn miễn cưỡng có thể khống chế. Nhưng tăng thêm Sát Lục Chi Linh, sát ý của hắn cường đại trước đó chưa từng có, điều này cũng đột phá điểm tới hạn hắn có thể thừa nhận được, bởi vậy hiện tại hắn không thể nghi ngờ là vô cùng nguy hiểm.

Mà đám người Viên lão cũng ý thức đến điểm này, thần sắc mọi người đều có chút ngưng trọng, hơn nữa mang theo một tia đề phòng.

Nếu Dương Diệp đột nhiên ra tay, đối với mọi người mà nói, không thể nghi ngờ là một tai nạn. Bây giờ Dương Diệp, tùy tiện một kiếm, đều đủ để đơn giản đánh chết một vị Thánh Nhân!

Ngay lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên trôi dạt đến trước mặt của Dương Diệp, Viên lão muốn ngăn cản, bất quá lại bị An Nam Tĩnh ngăn cản, An Nam Tĩnh nhìn về phía Tiểu Bạch cùng Dương Diệp.

- Hắn sẽ không làm thương tổn nàng!

Viên lão do dự một chút, sau đó nhẹ gật đầu, nhưng đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên câm kiếm chém một phát.

Một kiếm này, rơi vào vị trí cách đỉnh đầu Tiểu Bạch nửa tấc!

Trong đó ẩn chứa sát ý cường đại nhuộm đỏ Tiểu Bạch, giờ khắc này, Tiểu Bạch biến thành màu đỏ như máu.

Nhưng Tiểu Bạch không hề sợ hãi, nàng cứ như vậy nhìn Dương Diệp.

Một lát sau, tay trái Dương Diệp đột nhiên đặt ở trên đầu Tiểu Bạch, nhẹ nhàng vuốt vuốt.

- Không sợ sao?

Tiểu Bạch lắc đầu.

Dương Diệp nhếch miệng cười cười, chỉ có điêu giờ phút này nụ cười của hắn có chút kinh dị.

Tay trái Dương Diệp đặt ở mi tâm mình, sau đó nói khẽ:

- Có thể đi ral Âm!

Thanh âm rơi xuống, một đoàn ánh sáng màu đỏ từ mi tâm của hắn vọt ra.

Đúng là Tiểu Hồng!

Sau khi Tiểu Hồng ra ngoài, quanh người Dương Diệp tản ra sát ý lập tức giảm đi rất nhiều.

Hai mắt Dương Diệp chậm rãi đóng lại, qua hồi lâu, sát ý trên người hắn triệt để tản đi.

Lúc này, Tiểu Bạch bay đến trên bả vai hắn, sau đó ôm cổ Dương Diệp cọ cọ.

Dương Diệp mỉm cười, sau đó nhìn Tiểu Hồng.

- Lúc này đây, cám ơn ngươi!

Nếu như không phải Tiểu Hồng tương trợ, hắn muốn phá vỡ cự thủ kia vẫn rất khó khăn.

Tiểu Hồng nhếch miệng cười cười, cũng bay đến trên vai Dương Diệp, mà lúc này, Tiểu Bạch hung hăng lườm nàng một cái, người kia hiển nhiên sợ Tiểu Bạch, có chút ủy khuất nhảy xuống, mà lúc này, Dương Diệp đột nhiên nhấc nàng đến trên bả vai mình, sau đó Cười nói:

- Tiểu Bạch, vừa rồi nàng giúp ta rất nhiều! Tiểu Bạch vểnh lên cái miệng nhỏ nhắn, sau đó tiểu trảo vung vung, vô số linh khí tràn về Tiểu Hồng, Tiểu Hồng đại hỉ, hấp thu sạch những linh khí kia.

Dương Diệp đưa hai tiểu gia hỏa vào trong Hồng Mông Tháp, sau đó hắn nhìn về phía đám người Viên lão.

- Về Hư Linh Điện đi!

Viên lão nhẹ gật đầu.

Rất nhanh, mọi người đi tới Hư Linh Điện.

Trong điện.

Dương Diệp trâm giọng nói:

- Vừa rồi người nọ, hẳn là cường giả sau lưng Bất Tử Tộc, chẳng qua là, chẳng biết tại sao đối phương lại đột nhiên buông tha ra tay!

- Ta cảm giác được có người đang xuất thủ tương trợi

Lúc này Viên lão nói:

- Ta cảm nhận được một cỗ lực lượng khác, cường giả Bất Tử Tộc kia rất có thể là bị cỗ lực lượng này cản trở.

Một cỗ lực lượng khác!

Dương Diệp nhíu mày.

- Sẽ là ai chứ? Viên lão khẽ lắc đầu.

- Không biết, ở trong ta biết, có thể có năng lực này, chỉ có một vị, mà vị kia, hẳn là sẽ không xuất thủ mới đúng, mà ngoại trừ vị kia...

Nói đến đây, hắn nhíu mày.

Dương Diệp nhìn Viên lão.

- Viên lão nói vị kia, là người phương nào?

Viên lão nhìn về phía Dương Diệp.

- Một vị Kiếm Tu không cầm kiếm, theo ta được biết, hắn cùng với ngươi đến từ một địa phương!

Tiêu Dao Tửi

Dương Diệp minh bạch Viên lão nói người kia là người phương nào, chính là Tiêu Dao Tử.

Tiêu Dao Tử ra tay?

Dương Diệp cũng thấy không có khả năng, Tiêu Dao Tử không có lý do gì ra tay, cho dù là tìm đối phương luận bàn, cũng sẽ không ở lúc này ra tay giúp đỡ, dùng tính cách của Tiêu Dao Tử, nhất định sẽ đi Bất Tử Tộc tìm đối phương!

Mà nếu như không phải Tiêu Dao Tử, vậy là ai chứ?

Mà ngoại trừ Tiêu Dao Tử, lại có ai có năng lực này? Dương Diệp trâm tư hồi lâu, sau đó lắc đầu, hắn không suy nghĩ vấn đề này. Hắn nhìn Viên lão.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0