Chương 430: Thực lực của Lâm Tu Nhiên 1
Chương 430: Thực lực của Lâm Tu Nhiên 1Chương 430: Thực lực của Lâm Tu Nhiên 1
Trong khoảnh khắc Văn Nhân Nguyệt chịu thua, sắc mặt Thải Phượng trên tường thành hoàng cung nhất thời âm trầm đến đáng sợ, nàng vẫn đang chờ mong Văn Nhân Nguyệt dùng lá bài tẩy thực sự, dưới cái nhìn của nàng, cho dù Dương Diệp đột nhiên trở nên quỷ dị như thế nhưng chỉ cần Văn Nhân Nguyệt sử dụng lá bài tẩy thật sự, Dương Diệp kia chắc chắn sẽ phải chết! Nhưng mà nàng không nghĩ tới, Văn Nhân Nguyệt lại trực tiếp chịu thua, điêu này làm cho nàng tức đến thiếu chút nữa huyền khí nghịch loạn!
Tại sao Văn Nhân Nguyệt lại muốn nhận thua? Ở trong đây, ngoại trừ chính bản thân Văn Nhân Nguyệt, sợ là không có bất cứ người nào biết...
- Tại sao ngươi muốn làm như thế?
Văn Nhân Nguyệt mới vừa bước xuống đài, Thải Phượng lập tức xuất hiện ở bên cạnh nàng, tức giận hỏi.
Văn Nhân Nguyệt nhìn Thải Phượng một chút, sau đó nói:
- Đệ tử nguyện chịu cung quy của cung môn xử phạt!
Nghe vậy, Thải Phượng tức giận, lạnh lùng nói:
- Cung quy xử phạt? Tiểu Nguyệt, thành thật mà nói, ngươi buông tha cho Dương Diệp, ta cũng không tức giận, bởi vì khi Thanh Vân Bảng vừa kết thúc, hắn cũng khó thoát khỏi cái chết. Ta tức giận là vì sao ngươi phải từ bỏ thứ hạng này? Với thực lực của ngươi, ngươi hoàn toàn có thể đoạt được ba vị trí đầu mài Chẳng lẽ ngươi không biết ngươi xếp hạng càng cao, đối với cung môn càng có lợi hay sao?
Văn Nhân Nguyệt trâm tĩnh không nói gì, điều này làm cho Thải Phượng càng tức nhưng cũng không thể làm gì. Tuy Văn Nhân Nguyệt chỉ là một đệ tử nội môn Tiên Thiên cảnh, thế nhưng địa vị của nàng ở Bách Hoa Cung, có thể nói, nàng còn ở trên trưởng lão nơi này, bởi vì nàng là đệ tử nội môn có thiên phú và có tiêm lực nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Bách Hoa Cung!
Tuy mọi người còn đang nghi ngờ và không hiểu, thế nhưng tỷ thí vẫn phải tiếp tục. Dưới sự vận hành của đế quốc Đại Tần khổng lồ này, chưa tới một canh giờ một toà luận võ đài mới bắt đầu xuất hiện ở trên quảng trường hoàng cung.
Rất nhanh, trong sân không còn ai suy nghĩ vì sao Văn Nhân Nguyệt phải trực tiếp chịu thua, bởi vì Nguyên Đồng đã lên đài. Đối thủ của Nguyên Đồng là tên tán tu kia, tên là Bạch Hà.
Bạch Hà lớn lên có chút thô kệch, vóc người khôi ngô, nếu như không phải trải qua khảo nghiệm của Lý Tư, mọi người sẽ cảm thấy hắn đã chừng ba mươi tuổi! Khi nghe được tin đối thủ của mình là Nguyên Đồng, trên mặt Bạch Hà cũng không toát ra bất kỳ vẻ bi thương nào, cổ tay hơi động, một thanh quỷ đầu đại đao xuất hiện ở trong tay hắn, vác đại đao trên vai, sau đó đi tới đài luận võ.
Trong ánh mắt mong chờ của mọi người, Nguyên Đồng cũng xuất hiện ở trên đài luận võ, vào khoảnh khắc Nguyên Đồng xuất hiện, toàn bộ trên quảng trường hoàng cung nhất thời sôi trào lên!
- Nguyên Đồng, một chiêu, Nguyên Đồng, một chiêu...
- Một chiêu...
Từ khi Nguyên Đồng bắt đầu lên đài tới nay, đối thủ của hắn chưa từng chống nổi một chiêu ở trong tay hắn, hiện tại, mọi người muốn được nhìn thấy thần thoại một chiêu đánh bại địch này của hắn một lần nữa!
Nhìn mọi người, Nguyên Đồng khẽ mỉm cười, sau đó nhìn về phía Bạch Hà đang vác đại đao, tay phải thả lỏng phía sau, nụ cười trên mặt không giảm, bộ dáng phong phạm cao thủ hoàn toàn lộ ra.
Không có ai nói Nguyên Đồng làm ra vẻ, bởi vì người ta quả thật có năng lực kia, tuy điều này làm cho rất nhiêu người khó chịu, nhưng dù cho khó chịu cũng không có cách nào cả...
Khi Lý Tư tuyên bố tỷ thí bắt đầu, mọi người đưa tâm mắt dời lên trên người Bạch Hà, hiện tại, tất cả mọi người đêu muốn nhìn một chút, Bạch Hà này đến tột cùng có thể chống được một chiêu dưới tay Nguyên Đồng hay không! Lúc này Bạch Hà có chút áp lực, đương nhiên, cho dù là ai có đối thủ là Nguyên Đồng đều sẽ có áp lực, thế nhưng có áp lực cũng phải lên thôi, cho dù muốn chịu thua cũng phải qua hai chiêu mới có thể chịu thua mà, nếu không thì, chuyện này thực sự quá mất mặt rồi!
Hít sâu một hơi, đại đao trên vai Bạch Hà chậm rãi giơ lên, hai tay nắm chuôi đao, huyền khí trong cơ thể điên cuồng chuyển động, khi huyền khí trong cơ thể điên cuồng phun trào, một cơn gió lớn đột nhiên xuất hiện ở xung quanh Bạch Hà, tại chỗ Bạch Hà đứng, sàn nhà cứng rắn bắt đầu rạn nứt từng tấc từng tấc.
Nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng rất nhiều người trong sân nhất thời rùng mình, thầm nghĩ Bạch Hà này có thể tiến vào top tám, không phải hoàn toàn dựa vào sự may mắn, vẫn còn có một chút thực lực, chẳng qua là ở trước mặt Nguyên Đồng, thật sự vẫn có chút không đáng để chú ý!
Nguyên Đồng ở đối diện Bạch Hà vẫn mang một bộ dạng hờ hững như trước, không có ý xuất thủ chút nào, mặc cho Bạch Hà thể hiện!
Mỗi một khắc, trong mắt Bạch Hà đều loé ra vẻ tàn nhẫn, hai tay nắm quỷ đầu đại đao, quay về phía Nguyên Đồng mạnh mẽ bổ từ trên xuống dưới một cái, nhất thời, một ánh đao màu trắng dài mấy trượng bắn nhanh ra từ đỉnh của quỷ đầu đại đao, bởi vì sức mạnh ẩn chứa bên trong ánh đao thực sự là quá mức khủng bố, chỗ ánh đao đi qua, một khe hở rộng chừng nửa mét, sâu mấy mét, từ chỗ hai chân Bạch Hà lan nhanh đến trước người Nguyên Đồng.
Khi ánh đao kinh khủng kia đến cách trước người Nguyên Đồng nửa trượng, lúc đó Nguyên Đồng mới chuyển động, bước về phía trước một bước, sau đó tay phải nắm chặt thành nắm đấm, đánh tới ánh đao dài mấy trượng kia, nhất thời, một năng lượng quyền ấn bắn nhanh ra.
Trong ánh mắt mong chờ của tất cả mọi người, năng lượng quyền ấn cùng ánh đao kia tiếp xúc thân mật với nhau trên không trung!