Chương 442: Phá phá phá... (1)
Chương 442: Phá phá phá... (1)Chương 442: Phá phá phá... (1)
Ngay khi sóng khí muốn lan đến mọi người, Lý Tư xuất hiện ở giữa sân, nhìn sóng khí kinh khủng kia, tay phải của Lý Tư nhẹ nhàng vung lên, tầng tâng sóng khí biến mất ở giữa sân. Liếc mắt nhìn về phía Dương Diệp cùng Nguyên Đồng, thân hình của Lý Tư hơi động, biến mất ở tại chỗ.
Sóng khí biến mất, mọi người phục hồi tinh thần lại, sau đó vội vã nhìn về phía Dương Diệp cùng Nguyên Đồng!
Lúc này Dương Diệp và Nguyên Đồng đều có chút chật vật, ở dưới sóng khí khủng bố, y phục của hai người đều đã rách rưới, đặc biệt là Nguyên Đồng, lúc này y phục trên người Nguyên Đồng xuất hiện vô số vết kiếm, tuy như vậy, nhưng Nguyên Đồng không có bị thương tổn tính thực chất gì!
Dương Diệp cũng không bị tổn thương gì, đương nhiên, đây là vì thân thể hắn cường hãn.
Nhìn trên người y phục lít nha lít nhít vết kiếm, sắc mặt của Nguyên Đồng dữ tợn lên, ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp nói:
- Từ khi lên cấp Tiên Thiên tới nay, vẫn là lần đầu có Huyền giả cùng cấp làm ta chật vật như vậy, không thể không nói, người thành công làm ta tức giận. Vì thế, người sẽ trả giái
Dương Diệp nhíu mày nói: - Thử xem?
Nghe vậy, hai mắt Nguyên Đồng híp lại, trong mắt lóe lên sát ý, sau đó bước về phía trước một bước, nơi đạp chân xuống, mặt đất rạn nứt ra, hai tay hư nhấc, một cơn gió lớn xuất hiện, cùng túc đó, thân thể giống như một cái vòng xoáy, năng lượng đất trời cuồn cuộn không ngừng dâng tới hắn!
- Gợi ra Lực lượng thiên địa biến động, và Huyền kỹ Thiên cấp, ông trời ơi, Nguyên Đồng muốn triển khai Huyền kỹ Thiên cấp!
Thấy cảnh này, trong đám người giữa sân có người thất thanh nói. Trên tường thành, sắc mặt của Thanh Vân giãn ra, không còn vẻ ưu lo lúc trước, thấp giọng cười nói:
- Có thể bức Nguyên Đồng triển khai Huyền kỹ Thiên cấp của Nguyên Môn ta, Dương Diệp này thực không tệ rồi!
Mà Bách Hoa Cung Thái Phượng ở một bên, thì trên mặt lại không hề che giấu ý cười, Huyền kỹ Thiên cấp, đó cũng không phải Huyền kỹ Địa cấp có khả năng so sánh. Lần này, Dương Diệp chắc chắn phải chết!
Kiếm Tông Ngọc Hành và Tô Thanh Thi thì không hẹn mà cùng nhíu mày, uy lực của Huyền kỹ Thiên cấp bọn họ đương nhiên là biết, uy lực kia so với Huyền Kỹ Địa cấp không biết mạnh hơn bao nhiêu, Dương Diệp phải làm sao chống lại Huyền Mỹ Thiên cấp này? Giữa sân, năng lượng quanh người Nguyên Đồng càng ngày càng đậm, cuối cùng thế mà còn như thực chất, Nguyên Đồng lớn tiếng nở nụ cười, sau đó nhìn về phía Dương Diệp nói:
- Dương Diệp, ngươi cũng tới tiếp ta một chiêu!
Dứt lời, Nguyên Đồng bước về phía trước một bước, sau đó tay phải giơ tên, quay vê Dương Diệp điểm một cái:
- Thiên Kiếp Chỉ!
Dứt lời, chỉ thấy bạch vân trên quảng trường hoàng cung đột nhiên chuyển động, sau đó trong mây trắng xuất hiện mấy tia thiểm điện, một cự chỉ to lớn từ trong mây trắng chậm rãi xông ra, khi cự chỉ này xuất hiện, mọi người ở đây không kìm lòng được cảm giác run rẩy.
Nhìn cự chỉ to lớn kia, sắc mặt của Dương Diệp cực kỳ nghiêm nghị, trong cử chỉ ẩn chứa năng lượng khủng bố, hắn có thể cảm giác được, cho dù lúc này thân thể của hắn đã đạt đến mức độ khó mà tin nổi, thế nhưng nếu như bị cự chỉ này bắn trúng, chỉ sợ cũng phải trở thành thịt nát!
Nhìn thấy cự chỉ xuất hiện, trên tường thành hoàng cung, Tô Thanh Thi nhíu mày, ngón tay ngọc khẽ động, huyền khí trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển. Như có cảm giác Tô Thanh Thi di động, Thanh Vân kiếc mắt nhìn Tô Thanh Thi, sau đó huyền khí trong cơ thể cũng vận chuyển lên. Tuy Dương Diệp không địch tại Nguyên Đồng, nhưng nếu như rơi vào trong tay Kiếm Tông, ngày khác Kiếm Tông quật khởi, đó là nhất định. Vì lẽ đó, Dương Diệp này vẫn là chết cho thỏa đáng!
- Cứu không?
Nơi xa, Bạch Khởi nhìn Dương Diệp, trầm giọng nói. Trong mắt Lý Tư toé ra vẻ do dự, cuối cùng vẫn lắc đầu một cái nói:
- Kiếm ý tâng bốn, tuổi tác không tới hai mươi, hắn xác thực có thể được xưng là thiên tài kiếm đạo, nhưng còn chưa đủ để chúng ta vì hắn đánh vỡ quy tắc. Vẫn là câu nói kia, nếu như hắn có thể thu được vị trí số một của Thanh Vân Bảng, như vậy Đại Tần đế quốc ta nhất định sẽ cứu rồi!
Bạch Khởi khẽ lắc đầu nói:
- Huyền kỹ Thiên cấp này, không phải hắn có thể chống lại, trừ khi hắn cũng có Huyên kỹ Thiên cấp, chỉ là hiện tại hắn còn không có triển khai, hiển nhiên hắn không có!
Lý Tư không nói gì.
Giữa sân, cự chỉ mang theo uy thế cùng sức mạnh khủng bố, thẳng tắp rơi về phía Dương Diệp, bởi vì ở trong cử chỉ ẩn chứa năng lượng thực sự quá mức khủng bố, nên khi cự chỉ cách mặt đất còn chừng ba mươi trượng, mặt đất xung quanh Dương Diệp đã bắt đầu sụp xuống... Mà Dương Diệp làm mục tiêu của cự chỉ, vào lúc này hai mắt lại chậm rãi khép kín. Nhìn thấy tình cảnh này, vô số người sững sờ, Dương Diệp là muốn đầu hàng sao? Mà đầu hàng cũng không phải như vậy, mà nên hô chịu thua.
Lẽ nào Dương Diệp muốn tự sát?
Ở trong ánh mắt nghi hoặc cùng không rõ của vô số người, cự chỉ đi tới cách Dương Diệp một trượng, mà lúc này, hai mắt của Dương Diệp đột nhiên mở ra, trong con người, hai ánh kiếm lóe kên, cùng lúc đó, Dương Diệp vung kiếm đâm thẳng tới cử chỉ, một đạo kiếm khí màu vàng óng bắn nhanh rai
- Phái
Theo Dương Diệp quát một tiếng, luông kiếm khí màu vàng óng kia nhất thời bắn tới trung tâm cự chỉ, sau đó ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, cự chỉ khẽ run kên, oanh một tiếng vỡ nát ral
Tất cả mọi người ngây ngốc như rối gỗi