Chương 4407: Kiếm Tông, Tiêu Dao Tử! (2)
Chương 4407: Kiếm Tông, Tiêu Dao Tử! (2)Chương 4407: Kiếm Tông, Tiêu Dao Tử! (2)
- Thời điểm bọn họ sáu tuổi sẽ bị mang tới nơi này, nhiều nhất bảy năm, ít nhất chừng một năm.
- TỈ lệ tử vong như thế nào?
Tiểu Lâu lại hỏi.
Thiên Sư trâm giọng nói:
- Cao. Lúc trước nơi đây có khoảng ba vạn người, hiện tại chỉ còn lại không đến một vạn. Chờ bọn hắn triệt để trưởng thành, theo ta phỏng đoán, sợ là chỉ có không đến năm nghìn.
Nói đến đây, hắn do dự một chút, sau đó lại nói:
- Tiểu Lâu Đại Nhân, có cần giảm tỉ lệ tử vong xuống một chút hay không?
Tiểu Lâu lắc đầu. - Chết ở trong tay người mình, dù sao cũng hơn chết ở trong tay người khác!
Nói đến đây, hắn nhìn xuống phía dưới.
- Giờ phút này, bọn hắn nắm giữ vận mệnh ở trong taly mình. Mà tương lai, vận mệnh của bọn hắn rất có thể sẽ bị người khác nắm giữ. Giống như sinh linh của Đại Thiên Vũ Trụ, bọn hắn đã từng không cố gắng, thế cho nên hôm nay sinh tử cbị Bất Tử Tộc ta nắm giữ. Các ngươi hy vọng con cháu Bất Tử Tộc chúng ta sinh tử bị người khác nắm giữ sao?
Thiên Sư khẽ cúi đầu.
- Thuộc hạ đã minh bạch!
Lúkc này, phía dưới đột nhiên bình tĩnh lại, những Nanh Ác kia toàn bộ rời đi.
Ở trên vùng bình nguyên, những thiếu niên thiếu nữ kia cả đám mỏi mệt không chịu nổi, nhưng không có một người ngồi xuống, ở trong mắt bọn họ, như trước tràn đây đề phòng.
Bởi vì ở chỗ này, ngươi căn bản không biết những Nanh Ác kia sẽ xuất hiện lúc nào!
Đề phòng!
Bọn hắn cần phải thời khắc đề phòng!
Lúc này, Tiểu Lâu xuất hiện ở phía dưới, giờ khắc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi vào trên người Tiểu Lâu.
Không biết!
Mà khi Thiên Sư rơi vào bên cạnh Tiểu Lâu, những thiếu niên thiếu nữ kia ngay ngắn quỳ xuống, nhưng thoáng qua đã bị một cỗ lực lượng kéo lên.
Trong mắt những thiếu niên thiếu nữ kia tràn đầy vẻ mờ mịt.
Lúc này, Tiểu Lâu đi tới một bước. - Các ngươi nhớ kỹ, các ngươi không cần quỳ trước bất kỳ ai, lại càng không cần quỳ với tộc trưởng. Người Bất Tử Tộc ta, không thể có nô tính. Các ngươi có thể tôn kính cường giả, nhưng các ngươi không thể sợ hãi cường giả, cường giả, không phải dùng để sợ hãi, mà là dùng để đánh bại.
Trước mặt Tiểu Lâu, những thiếu niên thiếu nữ kia hai mặt nhìn nhau, sau đó bọn hắn nhìn vê phía Thiên Sư, Thiên Sư trâm giọng nói:
- Đây là Tiểu Lâu Đại Nhân!
Tiểu Lâu Đại Nhân!
Nghe được lời của Thiên Sư, mọi người lập tức sôi trào, ánh mắt những thiếu niên thiếu nữ kia nhìn về phía Tiểu Lâu, ở trong mắt bọn họ, là cuồng nhiệt, là hưng phấn!
Ở trong Bất Tử Tộc, Tiểu Lâu Đại Nhân chính là một truyền thuyết.
Hắn cùng với Bất Tử Tộc tộc trưởng, chính là trụ cột của Bất Tử Tộc, Bất Tử Tộc có thể đi tới bây giờ, hai người này không thể bỏ qua công lao. Đương nhiên, này còn không phải nguyên nhân chủ yếu. Nguyên nhân chân chính là, đủ loại sự tích của Tiểu Lâu Đại Nhân.
Giống như tất cả mọi người của Bất Tử Tộc, Tiểu Lâu Đại Nhân lúc sáu tuổi tiến vào Tu La Địa Ngục, mà hắn, vào lúc bảy tuổi rời Tu La Địa Ngục rồi, bởi vì lúc hắn bảy tuổi đánh bại tất cả Nanh Ác, Nanh Ác nơi đó, đã không có một con dám ra tay với hắn. Mà thời điểm hắn mười tuổi, chỉ bằng sức một mình đánh bại Tam Hiền Sư lúc ấy, lại qua ba năm, mười ba tuổi, vượt hai giai đánh bại hai vị trưởng lão Thiên Tru Địa Diệt.
Đến sau đó, trong Bất Tử Tộc, duy nhất có thể đánh bại chỉ có Bất Tử Tộc Lão tộc trưởng cùng với một người khác.
Mười bảy tuổi, hắn trở thành trưởng lão trẻ tuổi nhất của Bất Tử Tộc từ trước tới nay.
Mà hắn năm đó, cũng là người rất có thể trở thành Bất Tử Tộc tộc trưởng, cũng là tộc trưởng trẻ tuổi nhất từ trước tới nay. Nhưng chẳng biết tại sao, hắn buông tha cho vị trí Bất Tử Tộc tộc trưởng, cam nguyện trở thành người thứ hai của Bất Tử Tộc.
Truyền thuyết!
Có thể nói, Tiểu Lâu Đại Nhân này ở trong Bất Tử Tộc, chính là một truyền thuyết. Vô số năm qua, là đối tượng sùng bái của thế hệ tuổi trẻ trong Bất Tử Tộc.
Lúc này Tiểu Lâu lại nói:
- Các ngươi, là hy vọng tương lai của Bất Tử Tộc ta, hôm nay các ngươi chịu khổ, sẽ biến thành hy vọng tương lai của Bất Tử Tộc ta, hy vọng để Bất Tử Tộc ta truyền thừa tiếp. Nói đến đây, hắn ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời xám xịt.
- Ta biết, nhìn bên cạnh một người lại một người ngã xuống, rất nhiều người trong các ngươi nội tâm khẳng định có oán khí. Không nên oán, cũng không nên hận. Thế giới rất tàn khốc, hôm nay, chúng ta không tàn khốc với các ngươi, ngày sau, các ngươi sẽ đối mặt sự tình tàn khốc hơn. Ta tình nguyện tự tay giết các ngươi, cũng không muốn các ngươi chết ở trong tay người khác!
- Thà chết trong tay tộc nhân!
Trong tràng, gân mười ngàn thiếu niên thiếu nữ giận dữ hét lên, thanh âm như sấm, chấn động thiên địa.
Tiểu Lâu khẽ gật đầu, trong mắt có vẻ vui mừng, hắn có chút nghiêng đầu.
- Tuy bọn hắn cần tôi luyện, nhưng những cây non này cũng cần chúng ta che chở.
Thiên Sư trâm giọng nói:
- Thuộc hạ minh bạch, tất cả bí tịch của Bất Tử Tộc ta, kể cả Võ Học Công Pháp từ trong tộc khác lấy được, bọn hắn đều có thể tu luyện, ba người chúng ta dạy bảo cũng không dám buông lỏng chút nào!
- Rất tốt!
Tiểu Lâu nhẹ gật đầu, đang muốn nói, nhưng đúng lúc này, đột nhiên hắn quay đầu, chân trời cách đó không xa, một trung niên áo bào trắng chậm rãi đạp không đi tới.
Ở bên hông trung niên, đeo một thanh trường kiếm.
Nhìn thấy người này, hai mắt Tiểu Lâu lập tức híp lại.
Mà cường giả Bất Tử Tộc ở bốn phía thì thân sắc ngưng trọng lên, đối với người có thể vô thanh vô tức đi tới nơi này, đã đủ để chứng minh hết thảy.
Bên cạnh Tiểu Lâu, tay phải Thiên Sư chậm rãi nắm chắc, nhưng Tiểu Lâu lắc đầu.
- Ngươi không phải đối thủ của hắn!
Thanh âm rơi xuống, hắn đã xuất hiện ở đối diện trung niên kia.
Hai người xa xa tương đối!
Ánh mắt Tiểu Lâu nhìn trung niên, sau đó nói:
- Xưng hô như thế nào?
Tay phải trung niên nhẹ nhàng sờ lên chuôi kiếm bên hông.
- Kiếm Tông, Tiêu Dao Tử.