Chương 4430: Ta còn không muốn chết! (1)
Chương 4430: Ta còn không muốn chết! (1)Chương 4430: Ta còn không muốn chết! (1)
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc này, một cánh tay đột nhiên đè ở trên vai An Nam Tĩnh, ngay sau đó, một giọng nói ở bên tại An Nam Tĩnh vang lên.
- Ta, ta còn không muốn chết!
An Nam Tĩnh ngừng lại.
Trên người nàng, hỏa diễm nhàn nhạt dân dần dịu xuống một chút.
Nói chuyện chính là Dương Diệp!
An Nam Tĩnh quay đầu, vừa vặn thấy được một khuôn mặt tái nhợt tới cực điểm.
Dương Diệp lôi kéo tay của An Nam Tĩnh, nhếch miệng cười Cười.
- Đừng, đừng làm chuyện điên rồ, ta, ta còn không muốn chết, được không?An Nam Tĩnh nhìn Dương Diệp hồi lâu, sau đó nhẹ gật đầu.
- Được!
Mà lúc này, mười mũi tên đột nhiên từ xa xa kích xạ tới.
An Nam Tĩnh quay đầu, Phần Thiên Chi Nộ mãnh liệt quélt qua. Âm!
Một thương quét ra, mười mũi tên đều bị cản lại, nhưng An Nam Tĩnh và Dương Diệp bị chấn đến hơn ngàn trượng!
Cách đó không xa, mười người kia lại muốn ra tay, nhưcng lúc này, Dương Diệp đột nhiên kéo An Nam Tĩnh về phía sau, trong tay hắn, Kiếm Thủ đột nhiên phát ra một tiếng kiếm reo.
Cách đó không xa, mười người kia có chút dừng lại.
Vừa rồik Dương Diệp tàn sát, bọn hắn còn không quên!
Tay Dương Diệp chậm rãi giơ lên, kiếm chỉ mười người kia.
- Muốn chết, cứ tiếp tục đến!
Mười người kia cũng không có sợi
Mười người đồng thời kéo cung, buông tay, mười mũi tên tựa như mười đạo lưu tinh lóe lên.
Sắc mặt tái nhợt của Dương Diệp ở thời khắc này dữ tợn, chân phải hắn đạp mạnh hư không.
Âm!
Một cước rơi xuống, không gian dưới chân hắn sụp đổi
Mà Dương Diệp thì mượn nhờ cỗ lực lượng này bắn ra, kiếm quang sở chí, mười mũi tên bị chém thành hư vô, mà lúc này, Dương Diệp xuất hiện ở trước một người. Kiếm chém xuống một cái!
Khi kiếm rơi xuống, trong miệng Dương Diệp phun ra một ngụm tỉnh huyết.
Kiếm Vực!
Lân nữa thi triển ra Kiếm Vực!
Xùy-I
Một kiếm này rơi xuống, người áo đen kia ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, bị chém thành hai nửa, nhưng trong nháy mắt, mấy mũi tên đi thẳng tới trước mặt Dương Diệp, thời khắc mấu chốt, đầu Dương Diệp lệch lạc, tránh thoát hai mũi tên, nhưng còn có mấy mũi tên xuyên qua ngực hắn.
Âm!
Dương Diệp bị chấn đến ngoài mấy ngàn trượng!
Hắn vừa dừng lại, lại mấy mũi tên điện xạ tới.
Mà lúc này, An Nam Tĩnh xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp, nàng tay cầm Phần Thiên Chi Nộ mãnh liệt quét ngang.
Bành bành bành bành...
Vô số mũi tên bị đánh bay, mà nàng cùng Dương Diệp cũng bị đánh bay lần nữa.
Còn dư lại chín người cũng không có dừng tay, kéo cung, muốn xuất thủ lần nữa, lúc này ở chân trời, mấy đạo hắc ảnh đột nhiên hàng lâm.
Mấy hắc ảnh kia, đúng là chín Vong Linh Tử Thị cùng Thiên Sư!
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt An Nam Tĩnh triệt để trầm xuống.
Lúc này đây, bọn hắn thật sự không có cơ hội.
Nhưng đúng lúc này, một người áo đen đột nhiên xuất hiện ở trước mặt An Nam Tĩnh và Dương Diệp.
Người tới là Trụ LinhI
Hai mắt Trụ Linh chậm rãi đóng lại.
- Bảo hắn bảo vệ tốt Tiểu Bạch, bảo vệ tốt chúng linh của Đại Thiên Vũ Trụ ta. Bằng không thì, ta chết cũng sẽ không bỏ qua hắn!
Thanh âm rơi xuống, hai tay nàng chậm rãi giơ lên.
Xuy xuy xuy Xùy-l
Trong chốc lát, không gian đột nhiên sôi trào, thoáng qua, vô số loại lực lượng từ các nơi trong Thiên Địa tụ đến, những lực lượng này càng ngày càng nhiều, cuối cùng tựa như Vạn Xuyên Quy Hải toàn bộ hội tụ đến trong cơ thể Trụ Linh.
Nếu như có người ở bên ngoài Đại Thiên Vũ Trụ nhìn vào Đại Thiên Vũ Trụ sẽ phát hiện, thời khắc này Đại Thiên Vũ Trụ đang lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được hủy diệt.
Đây là Trụ Linh rút ra linh khí cùng năng lượng cuối cùng của Đại Thiên Vũ Trụi
- Ngươi...
An Nam Tĩnh kinh ngạc nhìn Trụ Linh.
Trụ Linh chậm rãi lấy đi mặt nạ, dưới mặt nạ, là một khuôn mặt hư ảo, trên mặt có dáng tươi cười thê lương.
- Dù sao Đại Thiên Vũ Trụ đã vong, ta chỉ là để cho nó mất triệt để một chút mà thôi. Từ nay về sau, thế gian này, không có Đại Thiên Vũ Trụ nữa.
Thanh âm rơi xuống, thân thể Trụ Linh triệt để hư ảo, sau một khắc...
Âm!
Một cỗ lực lượng kinh khủng từ trong cơ thể Trụ Linh cuồn cuộn quét ra, mà Trụ Linh thì trong nháy mắt này hóa thành hư vô.
Cỗ lực lượng này quét về phía đám người Thiên Sư, trong nháy mắt, trực tiếp bao phủ đám người Thiên Sư vào.
Rầm rầm rầm...