Chương 4454: Lão tử không đàm phán, không chịu uy hiếp! (1)
Chương 4454: Lão tử không đàm phán, không chịu uy hiếp! (1)Chương 4454: Lão tử không đàm phán, không chịu uy hiếp! (1)
Vật nhỏ này chính là Tiểu Bạch!
Giờ phút này, Tiểu Bạch đang không ngừng nhảy nhót, mà ở trong móng vuốt của nàng đang cầm một cái búa nhỏ mờ ảo.
Rất nhỏ, không lớn hơn móng vuốt của nàng là bao.
Phía xa, Tiểu Bạch cầm cái búa nhỏ này không ngừng nhảy nhót, thỉnh thoảng vung móng nhỏ lên...
Một lát sau, Tiểu Bạch phát hiện ra Dương Diệp, ánh mắt nàng sáng lên, sau đó nhảy đến trước mặt Dương Diệp và toét miệng Cười.
Dương Diệp khẽ xoa đầu của Tiểu Bạch, sau đó nhìn về phía xa:
- Tiền bối nếu có việc gì cần xin cứ nói thẳng, chỉ cần đủ khả năng, vãn bối nhất định sẽ không từ chối.
Qua rất lâu, một giọng nói vang lên ở trong không trung:- Quá yếu!
Dương Diệp:
Lúc này, âm thanh này lại nói: - Trước đại thiên vũ trụ có một nữ nhân, nếu ngươi có thực lực của nàng thì có thể trợ giúp ta phá phong ấn, nhưng ngươi không cói
Hư Linh Nữ!
Dương Diệp biết Búa Hồng Hoang Khai Thiên nói tới Hư Linh Nữ. Có thực lực của Hư Linh Nữ... Dương Diệp cay đắng cười:
- Xem ra, ta bất lực rồi.
Nói đến đây, hắn do dự một lúc, sau đó lại nói:
- Nếu như tiền bối thoát khỏi sự vây khốn, không biết...
- Ngươi sợ à?
Âm thanh này đột nhiên nói.
Dương Diệp khẽ gật đầu:
- Hơi sợ, tiền bối có thực lực mạnh như vậy, nếu như đi ra gây bất lợi cho vãn bối, vấn bối chẳng phải sẽ chết chắc sao?
- Sau đó thì sao?
Âm thanh này nói.
Dương Diệp nói:
- Hy vọng có thể giúp được tiền bối, sau này, chúng ta bình an không sao. Âm!
Ở đó, một uy áp đáng sợ đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu Dương Diệp, trong phút chốc, khóe miệng Dương Diệp trực tiếp tràn ra một tia máu tươi.
Ở trước mặt hắn, Tiểu Bạch ngây người.
- Loài người!
Giọng nói này lạnh lùng vang lên:
- Trước đây nếu không phải ta tin tưởng Thủy Nguyên tộc, ta cũng không đến mức rơi vào tình cảnh như vậy, sau này, ta cũng sẽ không tin bất cứ người nào. Ta...
- Ngươi tin Tiểu Bạch sao?
Dương Diệp đột nhiên cắt ngang lời búa Khai Thiên nói.
Búa Hồng Hoang Khai Thiên im lặng.
Một lát sau, âm thanh này lại vang lên ở trong không trung:
- Tin.
Dương Diệp thở phào nhẹ nhõm:
- Mà nàng tin tai
Ở đó im lặng một lát sau, âm thanh này lại nói:
- Chúng ta hợp tác, chúng ta đều có lợi. - Ngươi muốn mượn lực lượng trợ giúp của ta, hoặc nói ngươi muốn lợi dụng ta, đúng không?
Âm thanh này nói.
Dương Diệp nói:
- Chúng ta lợi dụng lẫn nhau, không phải sao?
Một lát sau, giọng nói kia nói:
- Người phong ấn ta, ngoại trừ tháp này còn có một trận pháp, tháp này hiện tại đã không uy hiếp được ta, trận pháp kia là do chín ngàn chín trăm chín mươi chín tòa trận pháp nhỏ tập trung thành, nếu ta mạnh mẽ phá trận, trận pháp nơi đây sẽ lập tức tự nổ, cùng ta đồng quy vu tận!
Nói đến đây, hắn dừng lại một lát, sau đó lại nói:
- Nguyên Giới Ấn là một trong năm đại thánh khí, cũng là khắc tỉnh của trận pháp, có thể phá vạn trận chư thiên, nếu nắm giữ trận ấn này, lấy trận ấn này làm trụ cột bày ra trận pháp, uy lực sẽ rất khủng khiếp. Ta cần vật ấy.
Dương Diệp liếc nhìn phía xa và không nói gì.
Một lát sau, này búa Khai Thiên lại nói:
- Ba lần, ta có thể trợ giúp ngươi ba lần.
- Vật ấy ở đâu! Dương Diệp hỏi.
- Nó đã từng bị Thủy Nguyên tộc mang đi, bây giờ ta không biết!
Búa Khai Thiên nói,
Dương Diệp khẽ gật đầu:
- Hiểu rõI
Nói xong, hắn xoay người dẫn theo Tiểu Bạch lập tức biến mất.
Dương Diệp rời khỏi Hồng Mông tháp và đứng bên cạnh đầm nước, ngẩng đầu nhìn vê phía nam, bên kia chính là phương hướng của Thủy Nguyên tộc.
Dương Diệp nhìn lướt qua xung quanh và trực tiếp hóa thành một đường kiếm quang biến mất ở cuối chân trời.
Trong đám mây, Dương Diệp ngự kiếm đi nhanh.
Lần này, mục tiêu của hắn chính là Thủy Nguyên tộc.