Chương 4468: Chính là chưa từng khiếp sợ! (1)
Chương 4468: Chính là chưa từng khiếp sợ! (1)Chương 4468: Chính là chưa từng khiếp sợ! (1)
Cứ như vậy, hai người thay đổi tuyến đường, đi tới vùng đất Kiếm Khu
Trở nên mạnh mẽ hơn!
Không quan tâm mục đích thật sự của nữ tử y phục màu đỏ này là gì, bây giờ hắn đều có thể không quan tâm, điều bây giờ hắn quan tâm là An Nam Tĩnh, là thực lực của mình. Nếu nữ tử y phục màu đỏ bằng lòng giúp hắn tăng thực lực lên, tại sao hắn lại không làm?
Qua gần một giờ, nữ tử y phục màu đỏ này đột nhiên dừng bước, Dương Diệp không hiểu, nhưng chẳng bao lâu, hắn nhíu mày, quay đầu nhìn lại, không gian bên kia bắt đầu chấn động kịch liệt, rất nhanh, không gian nơi đó đột nhiên nứt ra, ngay sau đó, một lão già từ trong đó đi ra.
Cường giả Đạo Chân cảnh!
Dương Diệp nhíu mày, lão già này làm sao tìm được hắn?
Lão già kia đi tới trước mặt Dương Diệp:
- Nghe nói các hạ muốn đi Thủy Nguyên tộc?Dương Diệp khẽ gật đầu:
- Đúng! Thế nào? Lão già khẽ gật đầu:
- Không có gì, chỉ là muốn các hạ để lại ít đồ, nếu như các hạ bằng lòng để lại ba món đồ này, các hạ lập tức có thể rời đi.
Dương Diệp nhìn thẳng vào lão già:
- Nói thẳng là ngươi muốn cướp không được sao?
Lão già nhìn Dương Diệp:
- Ngươi nói không sai, ta đúng là muốn cướp.
Nữ tử y phục màu đỏ đột nhiên hỏi:
- Thế lực nào vậy?
Lão già liếc nhìn nữ tử y phục màu đỏ và đang muốn nói, mà vào lúc này, Dương Diệp bên cạnh đột nhiên nói:
- Cần gì quan tâm hắn là thế lực nào, giết hết trước lại nói sau.
Vừa dứt lời, cả người Dương Diệp trực tiếp biến mất.
Nữ tử y phục màu đỏ:
Tốc độ của Dương Diệp tất nhiên rất nhanh, lão già kia còn chưa kịp phản ứng, kiếm của hắn đã đi tới đỉnh đầu của lão già.
Một kiếm hạ xuống!
Trời đất bị phá vỡi Sắc mặt lão già này đại biến, trong phút chốc...
Âm!
Một khí thế mạnh mẽ đột nhiên từ trong cơ thể lão già phóng lên cao.
Kiếm quang biến mất, lão già đã ở ngoài mấy ngàn trượng. Nhưng ở giữa chân mày của lão già đã có một tia máu tươi chậm rãi tràn ra. Nơi đó có một vết thương.
Lão già nhìn chăm chằm Dương Diệp:
- Đúng là một kiếm rất mạnh!
Đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên giơ kiếm cách không bổ về phía lão già.
Âm ầm!
Hai luồng ý cảnh mang theo một đường kiếm khí phá không rời đi, nó đi qua nơi nào, không gian trực tiếp bị chém nát thành nơi tính mịch.
Lão già bình tĩnh lại, đối mặt với một kiếm này, trong mắt lão già hoàn toàn không có chút sợ hãi nào, tay phải của hắn nắm chặt thành quyên, trên quyền đột nhiên ngưng tụ ra một tâng băng dày, trong phút chốc, hắn chợt đánh về phía trước .
Xuy! Một đấm vừa ra, đường kiếm khí kia của Dương Diệp lập tức bị đóng băng, không chỉ có vậy, bên trong không gian mấy trăm trượng trước mặt lão già đều lập tức đóng băng, cả Dương Diệp cũng vậy. Tuy nhiên trong phút chốc, theo một tiếng kiếm ngân vang lên. Những hàn băng xung quanh lập tức nổ tung ra, hóa thành một vụn băng rơi xuống đất.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong mắt lão già kia chợt lóe lên sự tàn ác, thoáng cái, hắn chợt giãm mạnh chân phải một cái, cả người hóa thành một hàn băng chợt bắn ra. Mà ở đối diện hắn, Dương Diệp cũng lập tức biến mất.
Âm!
Trong đám mây phía chân trời có một tiếng nổ lớn ầm ầm vang lên, trong nháy mắt, mây trắng trong mấy vạn dặm biến mất không thấy bóng dáng, Dương Diệp cùng lão già kia chỉ vừa va chạm đã tách ra.
Lão già lui đủ vạn trượng mới dừng lại, Dương Diệp lại lui hơn một vạn trượng.
Trong lần giao phong này, hiển nhiên là Dương Diệp thua. Nhưng Dương Diệp lại rất bình tĩnh, ngược lại, vẻ mặt lão già kia rất nghiêm trọng. Bởi vì hắn là Đạo Chân cảnh, Dương Diệp chỉ là Tổ cảnh!
Dương Diệp cúi đầu nhìn trước ngực của mình, ở quanh người hắn có một tâng hàn băng mỏng, không thể không nói, hàn băng này quả thật rất mạnh, cho dù là hai tâng ý cảnh cũng không có cách nào hoàn toàn chống đỡ những hơi lạnh tới gân hắn.
Dương Diệp nhẹ nhàng giãm chân phải một cái, trong phút chốc, những hàn băng quanh người hắn lập tức biến mất. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía lão già kia và cười mỉm:
- Tiếp tục tới đii
Dứt lời, Dương Diệp đột nhiên giơ tay lên, mà giây phút khi tay hắn hạ xuống, kiếm lại đi tới đỉnh đầu của lão già này.
Lão già kia phản ứng cũng không chậm, chân phải nhẹ nhàng điểm một cái, người đã xuất hiện cách nghìn trượng, nhưng hắn vừa dừng lại, kiếm của Dương Diệp đã ở rất gần đỉnh đầu hắn rồi.
Giờ phút này, sắc mặt lão già cuối cùng thay đổi.
Khi kiếm sắp rơi vào trên đầu lão già, đôi tay hàn băng đột nhiên kẹp lấy thanh kiếm của Dương Diệp, kiếm của Dương Diệp vừa chém tới trên đầu lão già kia liền ngừng lại. Kiếm vào nửa tấc thịt, nhưng không có cách nào hạ xuống.
Ở đó giống như đông cứng lại!
Lão già nhìn chằm chằm Dương Diệp, từng hơi lạnh từ trong cơ thể lão già điên cuồng tuôn ra, rất nhanh, kiếm của Dương Diệp bắt đầu bị ngưng kết thành băng, Dương Diệp hơi cong khóe miệng, trong phút chốc, hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, toàn thân hắn trực tiếp trở nên mờ ảo, không giống người của thế giới này.
Kiếm Vực!
Khi Dương Diệp thi triển ra Kiếm Vực, sắc mặt lão già này không ngừng biến hóa kịch liệt, lúc này, kiếm của Dương Diệp đột nhiên chấn động mạnh và chém xuống.
Xuy!