Chương 4492: Tình hại hắn! (1)
Chương 4492: Tình hại hắn! (1)Chương 4492: Tình hại hắn! (1)
Lúc này có thể nói là Bạch Chỉ Tiên tức giận tới cực điểm!
Nam Ly Hiền là một cường giả Đạo Chân cảnh của Nam Ly gia, nếu như đối phương xảy ra chuyện ở đây, Bạch Đế thành khó thoát khỏi tội. Không chỉ có vậy, tình hữu nghị còn sót lại chẳng bao nhiêu giữa Bạch Đế thành cùng Nam Ly gia sợ rằng cũng sẽ biến mất, thậm chí trở thành đối địch.
Nhưng Nam Ly Hiền lại không đi!
Không đi!
Lúc này, Bạch Chỉ Tiên đã sắp không khống chế được Dương Diệp.
Mà ánh mắt Nam Ly Hiền cũng nhìn sang Dương Diệp, khi thấy Bạch Chỉ Tiên kéo tay của Dương Diệp, ánh mắt Nam Ly Hiền lập tức lạnh xuống, đầy sự thù địch.
Chính là sự thù địch này làm cho Dương Diệp trực tiếp vùng khỏi tay của Bạch Chỉ Tiên.
Trong phút chốc. Một thanh kiếm màu đen đột nhiên trực tiếp từ trên đỉnh đầu của Nam Ly Hiên chém xuống.
Nam Ly Hiền ngây người.
Hoàn toàn ngây người! Hắn không ngờ được người áo đen bên lcạnh Bạch Chỉ Tiên lại đột nhiên ra tay với mình, càng không nghĩ đến người ra tay có thực lực khủng khiếp như vậy.
Một kiếm!
Chỉ là một kiếm lại làm cho lông tóc hắn đều dựng ncgược.
Một kiếm này của Dương Diệp cũng không phải là một kiếm bình thường, mà Kiếm Vực gia tăng thêm ý cảnh Đạo Chân cảnh, cộng thêm hắn ở gân Nam Ly Hiền như vậy, có thể nói, Nam Ly Hikên căn bản không có cơ hội tránh né. Trong lúc vội vàng, Nam Ly Hiền cũng không có cách nào làm ra phản kích tốt nhất, chỉ có thể bị ép phải chống đỡ.
Âm!
Một khí thế Đạo Chân cảnh mạnh mẽ từ trong cơ thể Nam Ly Hiên phóng lên cao, nhưng khí thế này mới vừa xuất hiện liền trực tiếp bị một kiếm của Dương Diệp chém thành hư vô.
Kiếm hạ xuống.
Xuy!
Cơ thể Nam Ly Hiền lập tức hóa thành hai đoạn, linh hôn hắn trực tiếp thoát khỏi cơ thể, sau đó chạy về phía ngoài điện.
Mà vào lúc này, ngoài cửa điện có một tay đột nhiên bóp lấy cổ họng của linh hồn Nam Ly Hiền. Người ra tay chính là Bạch Chỉ Tiên!
Nam Ly Hiền nhìn chằm chằm Bạch Chỉ Tiên:
- Bạch Chỉ Tiên, nàng giết ta thì Nam Ly gia sẽ không bỏ qua cho Bạch Đế thành đâu. Nàng chắc hẳn hiểu rõ tình cảnh Bạch Đế thành của nàng hiện tại chứ?
Bạch Chỉ Tiên nói:
- Ta bảo ngươi đi, đáng tiếc là ngươi không đi. Nếu ngươi đã không đi, vậy thì đi tìm chết đi!
Vừa dứt lời.
Răng rắc!
Linh hồn Nam Ly Hiền trực tiếp nổ tung ra, hóa thành rất nhiều mảnh nhỏ linh hồn rơi xuống, nhưng chẳng bao lâu, rất nhiều oán linh liền cắn nuốt những mảnh nhỏ linh hồn này.
Bạch Chỉ Tiên im lặng liếc nhìn Dương Diệp trước mặt.
Lúc này, nàng cảm thấy mình có lẽ đã phạm phải một sai. Để người này đi theo bên cạnh thật sự là chuyện tốt sao? Nhưng bây giờ nàng muốn đổi ý cũng không kịp. Bây giờ Dương Diệp đã xem nàng là An Nam Tĩnh, phải nói là tiềm thức xem nàng là An Nam Tĩnh, nếu như nàng làm cho Dương Diệp ý thức được nàng cũng không phải là An Nam Tĩnh, không cần phải nói, người kế tiếp Dương Diệp muốn giết chính là nàng. An Nam Tĩnh sẽ không làm bất kỳ chuyện gì bất lợi cho Dương Diệp, lại không biết làm chuyện khiến cho Dương Diệp hắn thương tâm. Nên Bạch Chỉ Tiên nàng bây giờ cũng không thểt
Bạch Chỉ Tiên lắc đầu, sau đó nói:
- Chúng ta đi thôi!
Nói xong, nàng dẫn theo Dương Diệp rời khỏi đại điện.
Hai người rời khỏi Bạch Đế thành và đi tới trong tỉnh không vô tận.
Còn mấy tháng nữa thì Vĩnh Hằng Bí Cảnh mới mở ra, nhưng nàng không dám để cho Dương Diệp ở lại Bạch Đế thành. Bây giờ Dương Diệp quá không ổn định. Một khi làm không tốt, sợ rằng Dương Diệp sẽ phải giết sạch Bạch Đế thành.
Bây giờ phải để Dương Diệp rời xa đám đông!...
Vùng đất Kiếm Khư.
Đám người Kiếm Kinh đã đi tới vùng đất Kiếm Khư, bởi vì Kiếm Kinh, người trông giữ kiếm ở vùng đất Kiếm Khư ngược lại không từ chối đám người Tô Thanh Thi.
Trước một mộ bia có một nữ tử váy vải ngồi xếp bằng.
Kiếm Kinh dẫn theo Tiểu Bạch đi tới trước mặt nữ tử mặc vải váy, hai mắt nàng khép hờ: - Ta sẽ không rời khỏi đây.
Kiếm Kinh do dự một lúc, sau đó nói:
- Dàn xếp một lát đi. Trong những người ta quen biết, chỉ có ngươi chắc chắn có thể ép được hắn. Nếu ngươi không ra tay, lấy bộ dáng hắn bây giờ sẽ rất nguy hiểm.
Nữ tử váy vải khẽ lắc đầu:
- Kiếm Kinh, ngươi cần gì phải ép buộc ta như vậy?
Kiếm Kinh im lặng rất lâu, sau đó nhìn thẳng vào nữ tử váy vải:
- Kiếm U, ta khuyên ngươi vẫn nên đi thì hơn.
Kiếm U quay đầu lại nhìn vê phía Kiếm Kinh:
- Ngươi tính uy hiếp ta sao?
Kiếm Kinh chỉ vào Tiểu Bạch cách đó không xa:
- Ngươi xem thật kỹ nàng đi, nhìn kỹ một chút!
Tiểu Bạch:
Kiếm Kinh liếc nhìn Tiểu Bạch:
- Ta biết là linh chủ.
- Ngươi nhìn kỹ một chút nữa!
Kiếm Kinh đột nhiên cao giọng. Kiếm U nhíu mày, nàng lại nhìn vê phía Tiểu Bạch, rất nhanh, ánh mắt nàng nhìn tới mắt của Tiểu Bạch. Khi thấy một tia màu tím sậm trong mắt kia, vẻ mặt Kiếm U lần đầu tiên thay đổi.
Trong mắt Kiếm U đây vẻ khó tin:
- Sao có thể như vậy được, không có khả năng!
Kiếm Kinh hít sâu một hơi:
- Sự thật chính là như vậy! Kiếm U, kiếm gia ngươi đời đời kiếp kiếp dùng kiếm ý của mình, sử dụng tu vi của bản thân mình chữa trị thanh kiếm kia, nhưng bây giờ, chỉ cần nàng gật đầu, chỉ cần nàng bằng lòng, gông xiêng nhiều đời của Kiếm gia ngươi từ nay về sau sẽ được tháo bỏ.
Kiếm U chậm rãi đứng lên và đi tới trước mặt Tiểu Bạch:
- Cho ta một lời hứa.
Tiểu Bạch chớp chớp mắt, sau đó nhìn vê phía Kiếm Kinh, Kiếm Kinh khẽ nói:
- Nếu như nàng bằng lòng đi giúp Dương Diệp, ngươi bằng lòng sau này giúp nàng một tay chứ?
Tiểu Bạch liên vội vàng gật đầu.
Kiếm U khẽ nói:
- Cảm ơn. Nói xong, nàng cầm thanh kiếm lớn và xoay người rời đi. - Không nên tiết lộ sự tồn tại của nàng!