Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 4432 - Chương 4502: Dao Làm Bếp Ở Trong Tay, Ai Có Thể Địch Nổi? (1)

Chương 4502: Dao làm bếp ở trong tay, ai có thể địch nổi? (1) Chương 4502: Dao làm bếp ở trong tay, ai có thể địch nổi? (1)Chương 4502: Dao làm bếp ở trong tay, ai có thể địch nổi? (1)

Bạch Chỉ Tiên khẽ lắc đầu:

- Ta không biết.

Nói đến đây, nàng dừng lại một lát, sau đó lại nói:

- Tuy nhiên, ta cảm thấy hắn rất lợi hại.

- Rất lợi hại?

Đồ tể liếc nhìn Dương Diệp, sau đó lắc đầu:

- Ta cảm thấy rất yếu.

Bạch Chỉ Tiên khẽ nói:- Đó là tiền bối nhìn thấy hắn bây giờ, nên hắn tất nhiên là yếu rồi. Vấn bối cả gan hỏi một câu, năm đó tiền bối bằng tuổi hắn, có thể mạnh mẽ như hắn không?

Đồ tể sửlng sốt.

Bạch Chỉ Tiên không nói gì nữa, ôm Dương Diệp bước nhanh về phía trước

Đồ tể lắc đầu cười:

- Nhớ năm đó, dao làm bếp ở trong tay, ai có thể đcịch nổi ta chứ...

Bạch Chỉ Tiên dẫn theo Dương Diệp đi tới một góc cuối phía nam của thôn trang nhỏ, nơi đó có một căn nhà trúc nhìn rất bình thường, treo rkất nhiều xương thú, còn có một vài hình vẽ kỳ lạ.

Trên bậc thang phía trước nhà trúc là Vương Nhị Nha đang ngồi liếm mứt quả.

Lúc này, một lão già từ trong căn nhà trúc chậm rãi đi ra.

Lão già mặc một bộ trường bào rộng màu đen, trong tay nắm một cây quải trượng thật dài màu trắng, nhìn kỹ thì đó là xương thú. Lão già này nhìn rất già nua, nhưng hai mắt lại sắc bén khác thường, dường như có thể nhìn thấu tất cả.

Lão già liếc nhìn Bạch Chỉ Tiên cùng Dương Diệp, sau đó nói:

- Mời ngồi.

Bạch Chỉ Tiên trâm giọng nói:

- Tiền bối, ngài có điều gì cứ nói đi

Lão già đi tới trước mặt Bạch Chỉ Tiên cùng Dương Diệp và liếc nhìn Dương Diệp, sau đó nói:

- Kiếm ý, sát ý, ý điên... ý điên, ta đã rất lâu rồi chưa từng nhìn thấy quai

Bạch Chỉ Tiên nói:

- Tiên bối đã từng thấy qua?

Lão già khẽ gật đầu: - Đúng là ta đã từng nhìn thấy rồi.

Nói đến đây, hắn đột nhiên nhìn về phía Bạch Chỉ Tiên:

- Mục đích ngươi tới đây là muốn lấy được Vĩnh Hằng Tiên Tinh và ít vật vĩnh hằng đúng không?

Bạch Chỉ Tiên khẽ gật đầu:

- Đúng!

Lão già bấm tay bắn ra, một chiếc nhẫn chứa đồ rơi vào trước mặt Bạch Chỉ Tiên:

- Ở trong này có một trăm Vĩnh Hăng Tiên Tinh, đủ để cho ngươi đột phá đến Hư Chân cảnh. Ngoài ra còn có một vật vĩnh hằng, nắm giữ vật ấy, trong cùng cấp Đạo Chân cảnh sẽ có rất ít người có thể là đối thủ của ngươi.

Bạch Chỉ Tiên nhìn thẳng vào lão già:

- Vì sao?

Lão già chỉ vào Dương Diệp:

- Giao hắn cho ta, những thứ này sẽ là của ngươi.

- Chỉ vậy thôi?

Bạch Chỉ Tiên không hiểu.

Lão già khẽ gật đầu: - Chỉ vậy thôi! Ngươi để hắn lại là có thể cầm mấy thứ này rời đi, ta có thể bảo đảm ngươi có thể bình yên rời khỏi nơi này. Về phần nguyên nhân, ngươi cũng đừng hỏi, ngươi không nên biết mà lại biết, trái lại sẽ là tai họal

Bạch Chỉ Tiên im lặng nhìn nhẫn chứa đồ trước mắt.

Qua rất lâu, Bạch Chỉ Tiên cúi đầu, lúc này tay của Dương Diệp đang nắm chặt tay nàng. Thấy vậy, Bạch Chỉ Tiên đột nhiên cười và ngẩng đầu nhìn về phía lão già:

- Ta ở đây cùng hắn!

Lão già nói:

- Vì sao?

Bạch Chỉ Tiên khẽ cười:

- Không gì cả.

Lão già khẽ gật đầu:

- Được!

Nói xong, hắn thu hồi cái nhẫn chứa đồ rồi đặt tay phải ở trên vai của Dương Diệp, trong phút chốc, thân thể Dương Diệp chấn động mạnh.

Mà ở ngoài Vĩnh Hằng Bí Cảnh cũng chính là vùng đất Kiếm Khư, một vật nhỏ màu trắng đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt có kèm theo một chút mờ mịt. Mà vào lúc này, một gương mặt mờ ảo xuất hiện ở trên đỉnh đầu Tiểu Bạch.

Gương mặt này là của một lão già.

Nhìn thấy gương mặt này, mắt Tiểu Bạch lập tức trợn tròn, sau đó móng nhỏ của nàng đặt ở trên hồ lô bên thắt lưng.

Khi gương mặt mờ ảo nhìn thấy điểm màu tím trong tròng mắt của Tiểu Bạch liên mỉm cười sau đó chậm rãi biến mất.

Tiểu Bạch chớp chớp mắt, vẻ mặt ngỡ ngàng.

Vĩnh Hằng Bí Cảnh.

Lão già thu tay về, trên gương mặt già nua của hắn xuất hiện một nụ cười ôn hòa:

- Quả nhiên là thế. Đúng là làm cho người ta khó có thể tin nổi, không ngờ thế giới bên ngoài này tự nhiên có thể sinh ra một vị linh...

- Tiên bối?

Bạch Chỉ Tiên nhìn vê phía lão già, không hiểu.

Lão già không trả lời Bạch Chỉ Tiên mà nhìn Dương Diệp rất lâu, sau đó giang tay ra, ở trong lòng bàn tay hắn có một khí lưu chuyển động, dân dân, Bạch Chỉ Tiên phát hiện sắc mặt lão già trắng bệch. Qua rất lâu, ở trong lòng bàn tay của lão già xuất hiện một chữ "ba" nho nhỏ. Lão già sửng sốt khi nhìn thấy chữ này. Ở trong mắt hắn có chút khó tin nổi:

- Ba phần thắng, ba phần! Một vị Linh tổ đi theo, sao chỉ có ba phần...

Nói đến đây, hắn lại nhìn về phía Dương Diệp rồi nhíu mày:

- Kiếm đạo giết chóc! Lấy giết để giết! Con đường giết chóc! Không trách được!

Nói đến đây, lão già im lặng.

Qua rất lâu, lão già ngẩng đầu nhìn về phía chân trời:

- Ta đã không có bao nhiêu thời gian nữal

Hắn liếc nhìn Vương Nhị Nha ở trước nhà trúc và ánh mắt dần trở nên kiên định. Lúc này, Vương Nhị Nha nhìn về phía lão già thấy lão già cười nói:

- Nha đầu, đi vào chuẩn bị thùng tắm đi. Nhớ kỹ là sử dụng những dược liệu gia gia đã từng dùng.

Nói xong, hắn bấm tay bắn ra, một bình ngọc màu trắng rơi vào trước mặt Vương Nhị Nha:

- Thêm giọt máu này vào nữa.

Vương Nhị Nha chớp chớp mắt:

- Gia gia, chúng ta hình như không nhiêu máu này mà?
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0