Chương 4504: Cơ thể Đạo Chân! (1)
Chương 4504: Cơ thể Đạo Chân! (1)Chương 4504: Cơ thể Đạo Chân! (1)
Cơ thể thiêu đốt!
Giờ phút này toàn thân Dương Diệp bị ngọn lửa bao phủ bắt đầu lột xác với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Cứ như vậy suốt mấy canh giờ, ngọn lửa trên người của Dương Diệp mới dần dần tản đi. Lúc này, da của Dương Diệp đỏ bừng, lại qua rất lâu, da tay của hắn dần dần khôi phục lại màu da bình thường.
Lúc này, tay của lão già thu hồi lại và liếc nhìn Dương Diệp, cười nói:
Ban đầu, ta cảm thấy đạt được Tổ cảnh đỉnh phong đã thật sự không tệ. Không ngờ được cơ thể hắn tự nhiên có thể hấp thu hết lực lượng của cả hai giọt thần huyết này, không thể không nói nền tảng cơ thể của hắn quá tốt.
- Đạt tới Đạo Chân cảnh sao?
Bạch Chỉ Tiên nhìn về phía lão già.
Lão già khẽ gật đầu:- Đạo Chân, cơ thể của hắn đã đạt được Đạo Chân.
Bạch Chỉ Tiên nghe vậy, trong mắt lóe lên một sự vui mừng, nàng nhìn vê phía Dương Diệp, bây giờ Dương Diệp phải kinh khủng hơn so với trước đây rồi!
Trước đây, ba gã cường giả Đạo Chân cảnh liên thủ có thể ép được Dương Diệp. Nhưng bây giờ, sợ rằng năm tên cường giả Đạo Chân cảnh cũng không ép được hắn. Bây giờ Dương Diệp thật sự có thể đánh có thể chống đỡ
Dường như nghĩ đến điều gì, Bạch Chỉ Tiên vội vàng quay đầu nhìn về phía lão già:
- Tiền bối, có thể làm cho hắn khôi phục thần trí không.
Thần trí!
Lão già liếc nhìn Dương Diệp và im lặng vài hơi thở mới khẽ lắc đầu:
- Tốt nhất không nên làm vậy.
- Vì sao?
Bạch Chỉ Tiên không hiểu.
Lão già nói:
- Nếu ta ra tay, ngược lại có thể cưỡng chế được ý điên của hắn, nhưng nó nhất định sẽ liều mạng phản công, ý điên này cùng hắn là cùng một thể, nó liều mạng phản công sẽ rất bất lợi cho hắn.
- Không có biện pháp nào giải quyết sao?
Bạch Chỉ Tiên trâm giọng nói. Lão già nói:
- Cách thì có, tuy nhiên điều này cần dựa vào chính hắn. Ý điên này có mạnh mẽ mấy cũng phải nghe lệnh hắn, bởi vậy, biện pháp tốt nhất chính là chính hắn trấn áp ý điên này.
Bạch Chỉ Tiên cười gượng nói:
- Vấn đề là bây giờ thần trí của hắn mơ hồ, căn bản sẽ không trấn áp nó.
Lão già khẽ gật đầu:
- Còn có một cách, đó chính là kiếm ý cùng sát ý của hắn có thể nâng cao, đạt được cùng cấp với ý điên này, có lẽ có thể liên thủ trấn áp nó.
- Liên thủ?
Bạch Chỉ Tiên kinh ngạc:
- Sát ý cùng kiếm ý không mạnh bằng ý điên này sao?
- Tất nhiên không rồi!
Lão già nói:
- Điên là một loại ý cảnh cực đoan, đặc biệt cực đoan, trạng thái của hắn lúc này là trạng thái điên, thực lực các phương diện của hắn đều có thể nhận được nâng cao trên diện rộng. Bởi vậy, bất kể là kiếm ý hay là sát ý này đều không đè ép được ý điên này, chỉ có hai luồng ý cảnh liên thủ mới có khả năng trấn áp được ý điên này.
Nói đến đây, hắn thoáng dừng lại một chút, sau đó lại nói:
- Còn có một cách nữa, đó chính là làm cho hắn tăng lên tới Đạo Chân cảnh, nếu như cảnh giới của hắn đạt được Đạo Chân, có lẽ thần trí có thể tỉnh lại, sau đó tự mình trấn áp ý điên này. Nói cho cùng, thật ra vẫn phải dựa vào bản thân hắn.
Bạch Chỉ Tiên khổ sở nói:
- Sát ý cùng kiếm ý đạt được Đạo Chân đâu có dễ đâu!
- Quả thật không dễ dàng!
Lão già khẽ gật đầu và suy nghĩ một hồi, sau đó nói:
- Ta ép ý cảnh điên cùng oán linh của hắn một chút, để cho hắn trở nên bình thường hơn!
Nói xong, tay phải của hắn đặt ở đỉnh đầu Dương Diệp.
Âm!
Một ý cảnh khủng khiếp đột nhiên từ trong cơ thể Dương Diệp cuốn ra ngoài, cùng lúc đó, oán linh trong lòng bàn tay Dương Diệp cũng vọt ra.
Âm!
Cơ thể của lão già khẽ run lên, nhưng theo tay của lão già ấn xuống một cái, luông ý điên cùng oán linh trực tiếp bị lão già ép trở vê trong cơ thể Dương Diệp, cùng lúc đó, ở đỉnh đầu Dương Diệp xuất hiện một vòng tròn máu.
- Đây là?
Bạch Chỉ Tiên không hiểu.
Lão già khẽ nói:
- Một đạo phong ấn, tạm thời phong tỏa những oán linh kia cùng ý điên ở trong cơ thể hắn. Trong khoảng thời gian ngắn, hắn sẽ có chút bình thường, ít nhất sẽ không gặp người thì muốn giết. Trong khoảng thời gian này, ngươi cố gắng chăm sóc hắn, ta phải vào núi một chuyến để chuẩn bị chút dược liệu cùng thú huyết, cơ thể hắn vừa đột phá đến Đạo Chân, còn cần phải làm cho vững chắc!
- Ta cũng muốn đi!
Lúc này, Vương Nhị Nha đột nhiên kêu lên.
Lão già trừng mắt với Vương Nhị Nha khiến nàng bĩu môi:
- Không đi thì không đi.
Lão già nhìn vê phía Bạch Chỉ Tiên:
- Nhớ kỹ, không thể tùy ý ra khỏi thôn, càng không thể dẫn theo hắn đến sau núi. Ngoài thôn cùng phía sau núi rất nguy hiểm cho hai người.