Chương 4572: Tiểu Bạch, thu bọn họ! (1)
Chương 4572: Tiểu Bạch, thu bọn họ! (1)Chương 4572: Tiểu Bạch, thu bọn họ! (1)
Dương Diệp?
Lão già kia ngây người, sau đó vội vàng nói:
Còn sống, còn sống!
- Hắn ở đâu!
Tiểu nữ hài lại nói.
Lão già nói:
- Lúc này hắn chắc hẳn là ở vùng đất Tiên Duyên, cũng chính là Tiên phủ.
Nói đến đây, hắn do dự một lúc, sau đó lại nói:- Các hạ tốt nhất nên mau chóng chạy đi, bởi vì lúc này sợ rằng hắn sẽ nguy hiểm tới tính mạng.
Tiểu nữ hài mở mắt.
Lão già hơi cúi đầu và không dám đối mặt vớii nàng.
Tiểu nữ hài nhìn lướt qua xung quanh, sau đó nói:
- Phương hướng!
Lão già vội vàng chỉ vào bên phải.
Trong phút chốc, tiểu nữ hài đã bciến mất. Vào giờ phút này, luồng uy áp cường đại bao phủ Thủy Nguyên tộc cũng biến mất.
Cả tộc Thủy Nguyên tộc đều thở phào nhẹ nhõm!
Luồng áp lực vừa rồi quák kinh khủng! Thủy Nguyên tộc bây giờ căn bản không thể chống lại!...
Vùng đất Tiên phủ.
Lúc này, Dương Diệp chạy tới dưới chân ngọn núi kia, vẫn không có người nào ngăn cản hắn.
Đột nhiên, Dương Diệp chợt giãm mạnh chân phải một cái.
Xuy!
Toàn thân hắn trực tiếp hóa thành một tàn ảnh phóng lên cao, trong nháy mắt đã đi tới đỉnh núi.
Chân vừa chạm đất, Dương Diệp rút đao lớn phía sau ra và đặt ở trên mặt đất, tất cả đỉnh núi lập tức chấn động mạnh. Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về phía Tiên phủ và cười gắn nói:
- Không phải các ngươi muốn giết ta sao? Lão tử tới cửa rồi, còn các ngươi thì ở đâu? Giỏi thì tới giết ta đi!
Tiếng của hắn giống như tiếng sấm sét vang vọng khắp nơi này!
Rất nhanh, một nam tử trung niên xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp và nói:
- Dương Diệp, ngươi chắc hẳn biết được tình trạng của mình lúc này thế nào chứ? Ngươi cần gì vì vui vẻ nhất thời mà làm lợi cho người khác như vậy?
Rõ ràng. Tiên phủ cũng biết có người muốn nhìn thấy Tiên phủ cùng Dương Diệp liều mạng với nhau, cùng tổn thất nặng nê!
- Lợi cho người khác à?
Dương Diệp cười lạnh:
- Dù sao bây giờ Dương Diệp ta hẳn phải chết, trước khi chết tất nhiên phải giết sạch tất cả những kẻ từng hại tôi!
- Dương Diệp!
Gương mặt của nam tử trung niên chợt trở nên lạnh lùng:
- Ngươi lại...
- Mẹ nó, ngươi đừng nhiều lời nữa. Hôm nay lão tử tới giết người, không phải tới hàn huyên với ngươi!
Dương Diệp vừa dứt lời đã xuất hiện ở trước mặt nam tử trung niên kia, trong phút chốc, một thanh đao lớn màu đỏ tươi trực tiếp bổ về phía đầu nam tử trung niên này. Ánh đao màu đỏ tươi, chấn động trời đất!
Nhìn thấy Dương Diệp trực tiếp ra tay, sắc mặt nam tử trung niên này trầm xuống, hắn chợt giãm mạnh chân phải và lùi về phía sau trăm trượng. Đao rơi xuống đất!
Âm!
Cả ngọn núi chấn động mạnh, cùng lúc đó, một khe rãnh thật dài xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp.
Một đao không có kết quả, Dương Diệp tuyệt đối không thu tay lại, thân hình run lên, trực tiếp hóa thành một đường ánh sáng máu xông về phía nam tử trung tuổi kia.
Sắc mặt nam tử trung niên này đại biến, căn bản không dám cứng rắn chống lại Dương Diệp, chân phải lập tức nhẹ nhàng xoay tròn, cả người lui thật nhanh gần trăm trượng, hắn vừa dừng lại, một thanh phi đao màu vàng đột nhiên xuất hiện ở trước mặt.
Khi nam tử trung niên nhìn thấy ngọn phi đao này, hai mắt hắn lập tức trợn tròn.
Xuy!
Một đường ánh sáng màu vàng từ giữa chân mày của nam tử trung niên chợt lóe lên.
Máu tươi văng ra khắp nơil
Cơ thể của nam tử trung niên trực tiếp cứng đờ.
Phía sau nam tử trung niên là một thanh phi đao màu vàng đang lơ lửng giữa không trung. Dương Diệp đi tới phía sau nam tử trung niên và thu hồi phi đao, sau đó đi về phía xa. Mà vào lúc này, cả ngọn núi đột nhiên bắt đầu chấn động mãnh liệt, ngay sau đó, mấy thanh phi kiếm còn quấn quanh ngọn núi đột nhiên phóng lên cao, sau đó liên tiếp bắn nhanh về phía Dương Diệp.
Dương Diệp dừng bước, lúc này, một thanh phi kiếm đã đi tới đỉnh đầu hắn.
Hai tay Dương Diệp nắm đao lớn bổ mạnh xuống dưới.
Bạo lực đơn giản!
Một đao hạ xuống!
Âm!
Theo một tiếng nổ lớn vang lên, Dương Diệp trực tiếp bị chấn động liên tiếp lùi lại phía sau, Thập Phương Vô Địch trong tay hắn lại chấn động kịch liệt, không chỉ Thập Phương Vô Địch, vào giờ phút này cánh tay hắn cũng đang chấn động kịch liệt.
Nhưng vẫn chưa kết thúc, lại một thanh phi kiếm lao tới trước mặt Dương Diệp.
Hai mắt Dương Diệp híp lại, hai tay nắm Thập Phương Vô Địch chém mạnh về phía trước.
Xuy!
Trường đao bổ mạnh. Đao kiếm va chạm vào nhau, một lực lượng cường đại lập tức chấn động ra, trong phút chốc, Thanh Thập Phương Vô Địch trong tay Dương Diệp lập tức bay ngược về phía sau. Mà vào lúc này, Dương Diệp bay vút lên trời cao, sau đó đá vào phía trên Thập Phương Vô Địch.
Âm!
Thập Phương Vô Địch dừng lại, kiếm cũng đã tới!
Lúc này, một ánh đao bắn ral
Đao pháp điên!
Gần một trăm ánh đao trực tiếp rơi vào mũi của thanh kiếm kia nhưng nó không hề lùi lại! Mà lúc này, lại có hai đường kiếm quang chợt lóe lên, lân lượt bắn nhanh tới hai bên trái và phải của Dương Diệp. Kiếm quang đi qua nghiền nát tất cải