Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 4504 - Chương 4574: Nỗi Bi Thương Của Tiên Phủ! (1)

Chương 4574: Nỗi bi thương của Tiên phủ! (1) Chương 4574: Nỗi bi thương của Tiên phủ! (1)Chương 4574: Nỗi bi thương của Tiên phủ! (1)

Sao có thể như vậy được!

Đúng lúc này, ở sâu bên trong đỉnh núi này đột nhiên truyền đến một giọng nói khó có thể tin nổi, ngay sau đó, một lão già tóc trắng đột nhiên xuất hiện ở cách Dương Diệp hơn trăm trượng.

Lão già nhìn Tiểu Bạch, trong mắt đầy vẻ khó tin.

Tiểu Bạch liếc nhìn lão già tóc trắng. Lúc này, Dương Diệp vỗ nhẹ vào mông của Tiểu Bạch. Nàng quay đầu lại không ngừng cọ đầu vào trong ngực của hắn.

Có chút xấu hổi

Cuối cùng, Tiểu Bạch bị Dương Diệp ép vào Hồng Mông tháp, nhưng trước khi tiến vào, nàng còn lưu luyến liếc nhìn phía xa.

- Sao có thể như vậy được...

Phía xa, lão già kia nhìn chằm chăm vào Dương Diệp:- Sao có thể thu được ba thanh kiếm này, đây tuyệt đối là...

- Ta là tu gì?

Dương Diệp đột nhiên hỏi.

Hai tay lão già chậm rãi nắm chặt lại.

Dương Diệp nói: - Tại sao lại không thể chứ? Ngươi nhìn thấy không? Ta là kiếm tu. Ba thanh kiếm này của ngươi thấy thiên phú của ta tuyệt vời nên nhận ta là chủ, đây không phải là chuyện rất bình thường sao?

- Ngươi bớt thả rắm đi!

Lão già đột nhiên nổi giận mắng:

- Dương Diệp, ngươi ít dát vàng lên mặt mình đi, nhất định là con linh chủ kia của ngươi có vấn đề, ngươi bảo nàng đi ra, lão phu phải...

Đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên xuất hiện ở trước mặt lão già, trong phút chốc, một đường kiếm quang trực tiếp xuống.

Sắc mặt lão già thoáng biến đổi, huyền khí trong cơ thể vận chuyển, trong phút chốc, hai cánh tay hắn trực tiếp xuất hiện hai ngọn lửa và giơ lên cao.

Âm!

Hai cánh tay lão già cứng rắn đỡ một kiếm này của Dương Diệp, nhưng bản thân lại bị lực lượng trong kiếm của Dương Diệp chấn động lùi lại mấy trăm trượng! Mà lão già vừa dừng lại, một thanh phi đao màu vàng đã ởđi tới trước mặt.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt lão già đại biến, hai cánh tay giao nhau đập về phía trước.

Âm! Theo một tiếng nổ lớn vang lên, lão già lập tức bay ngược ra ngoài, cùng lúc đó, đôi tay mang theo hai cột máu bay ra hai bên!

Chính là cánh tay của lão già này!

Lão già còn chưa dừng lại, một tiếng xé gió đột nhiên vang lên ở trong không trung, ngay sau đó, một đường kiếm quang trực tiếp xuyên qua giữa chân mày của lão giài

Xuy!

Máu tươi bắn ra.

Sau lưng lão già, Dương Diệp thu hồi kiếm:

- Ngươi trốn ở phía sau không tốt sao? Không cần phải đi ra chứ!

Hai mắt của lão già trợn tròn, nhìn chằm chằm vào phía xa, sau một lúc lâu, sắc thái trong mắt hắn dân dần mờ đi.

Sau khi một kiếm chém giết lão già, Dương Diệp chậm rãi đi về phía xa.

Mà lúc này, một ảo ảnh đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp. Ảo ảnh này chính là nữ tử trước đó đã nhắc nhở hắn về chuyện phủ chủ Tiên phủ đang chạy về. Nữ tử kia bị một tâng sương mù màu đen che phủ, căn bản không nhìn thấy rõ gương mặt của đối phương.

Một kiếm ý từ trên người của Dương Diệp tản ra, lúc này, nữ tử kia đột nhiên nói:

- Dương huynh đệ đừng hiểu lầm, ta không phải có ý ngăn cản Dương huynh đệ.

Nói đến đây, nữ tử dừng lại một lát, sau đó lại nói:

- Ta tương đối tò mò về vật cưng của Dương huynh đệ, vừa rồi ta không nhìn cẩn thận, Dương huynh đệ có thể để nàng đi ra, cho ta cẩn thận xem một chút không?

Dương Diệp liếc nhìn nữ tử, sau đó nói:

- Sợ là không được.

- Ta thật sự chỉ là tò mò thôi!

Nữ tử kia nói:

- Ta chỉ nhìn một chút thôi, không được sao?

Dương Diệp nắm thật chặt kiếm trong tay và không nói gì, đi về phía Tiên phủ. Khi đi đến gần nữ tử này, nàng đột nhiên lại kêu khẽ:

- Dương huynh đệ, chúng ta giao dịch nhé? Ta cũng không mơ ước gì mấy bảo vật trên người ngươi, chỉ cân ngươi bằng lòng giao vật nhỏ vừa rồi cho ta, ta không những không cần mấy vật chí bảo đó, thậm chí còn có thể dùng một món Ngụy Thần khí trao đổi cùng ngươi, đồng thời, chúng ta không có ý đồ với ngươi nữa, ngươi thấy thế nào? Dương Diệp dừng lại, sau đó quay đầu lại nhìn về phía nữ tử này:

- Ngươi đang bố thí cho ta sao?

Nữ tử cười nói:

- Làm sao có thể? Dương...

Nói đến đây, giọng nói của nữ tử ngừng lại, bởi vì một đường kiếm quang đã đi tới trước mặt nàng.

Âm!

Kiếm quang tản đi, nữ tử cũng lùi về phía sau đủ trăm trượng.

Dương Diệp lạnh lùng liếc nhìn nữ tử kia:

- Bây giờ lão tử không thời gian nghe ngươi nói lằng nhằng, còn làm phiền ta nữa, ta sẽ giết chết ngươi trước rồi đi xử Tiên phủ.

Nói xong, Dương Diệp xoay người đi về phía Tiên phủ.

Một khí tức cường đại đột nhiên từ trên người nữ tử này tản ra, nhưng chẳng bao lâu đã thu lại.

- Xem ngươi còn có thể oai phong được bao lâu!

Giọng nói lạnh như băng của nữ tử này vang lên ở trong không trung.

Dương Diệp không để ý tới nữ tử kia, mà bước nhanh hơn. Rất nhanh, Dương Diệp đã ngừng lại, ở phía trước cách hắn không xa là một phủ đệ rất lớn như một thành nhỏ, ở trong phủ đệ kia vô cùng yên tĩnh.

Lúc này, cửa lớn của phủ đệ đột nhiên mở ra, rất nhanh đã thấy có năm tên cường giả thân bí mặc áo bào đen, trong tay câm trường thương từ trong đó vọt ra, trong phút chốc, năm thanh trường thương trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp.

Hư Chân cảnh!

Năm người đều là Hư Chân cảnh, tuy nhiên, khí tức của năm người lại giống như một người!

Hai mắt Dương Diệp chậm rãi nhắm lại.

Âm!

Một ánh sáng máu đột nhiên từ trong cơ thể Dương Diệp phóng lên cao, thoáng cái, Dương Diệp rút ra đao lớn phía sau và chợt chém mạnh về phía trước.

Một đao này mạnh mẽ, mang theo một lực lượng cường đại bá đạo không gì sánh được.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0