Chương 4581: Mạnh mẽ như thần! (2)
Chương 4581: Mạnh mẽ như thần! (2)Chương 4581: Mạnh mẽ như thần! (2)
- Ngươi tới đi, để cho ta xem thử ngươi lấy mạng của ta thế nào!
Vèol
Lúc này, một tia sáng u ám xuất hiện ở trong tay của Thiên Tú.
Hoàng Tuyền Thiên Mệnh!
Âm
Một ánh sáng u ám mạnh mẽ đột nhiên từ trong tay con của Hoàng Tuyền Thiên mệnh - Thiên Tú phát ra, thoáng cái, nàng đã trực tiếp biến mất.
Xuy!
Ở trong ánh mắt kinh hãi của Dương Diệp, cả không trung trực tiếp mờ ảo, thật sự hư ảo. Không chỉ có vậy, Dương Diệp còn có thể cảm nhận được, những không gian này đang tiêu vong!Thật sự tiêu vong, mà không phải là nghiền nát!
Không gian giống như người, sẽ bị tổn thương, nhưng khi bị tổn thương lại được chữa trị, nhưng nếu như chết đi, vậy sẽ chẳng còn gì nữa. Mà giờ phút này, không gian ở đây cho hắn cảm giác là sắp chết!
Không gian này không chịu nổi lực lượng của Thiên Túi! Thiên Tú trở nên mạnh như vậy từ lúc nào?
Không đúng!
Dương Diệp đột nhiên nhớ tới, Thiên Tú có lẽ vẫn luôn mạnh như vậy. Ở đại thiên vũ trụ, nàng đại chiến cùng tộc trưởng Bất Tử tộc đã trực tiếp đánh nát không gian bên kia. Khi đó nàng còn không phải là trạng thái đỉnh phong! Trạng thái đỉnh phong của Thiên Tú mạnh tới mức nào? Dù sao hắn cũng chưa từng thấy qual
Phía xa, Hoàng Tuyền Thiên Mệnh lướt qua phía chân trời, trong nháy mắt, tất cả trời đất đột nhiên biến thành một màu u ám, không chỉ có vậy, ở đó còn ra hiện hơi nước!
Vào giây phút Thiên Tú ra tay, vẻ mặt Dạ Huyền lập tức thay đổi.
Ở trong mắt Dạ Huyền đầy vẻ kinh hãi:
- Ngươi...
Còn chưa nói dứt lời, trong tay Dạ Huyền đột nhiên xuất hiện một thanh trường thương, trong phút chốc, trường thương trong tay hắn chợt đảo qua bốn phía.
Xuy Xuy Xxuy Xxuy xuy!l
Từng ánh thương không ngừng từ trong trường thương chấn động ra, ở đó liền bị ánh thương bao phủ. Trong ánh thương phát ra lực lượng cường đại còn làm cho Dương Diệp chấn động phải liên tục lùi lại phía saul
- Quy Khưt
Lúc này, phía chân trời đột nhiên vang lên giọng nói Thiên Tú. Trong phút chốc, ánh thương phía chân trời kia nghiền nát, không chỉ vậy, không gian trên Tiên phủ cũng bắt đầu bị chôn vùi!
Thoáng cái, một cái gai nhọn sắc bén phá vỡ tất cả, trực tiếp đâm vào ngực của Dạ Huyền.
Xuy!
Cơ thể Dạ Huyền trực tiếp trở nên mờ ảo!
Ở đó dần dần trở nên yên tĩnh, nhưng không gian vẫn hiện lên màu u ám. Không gian ở đây đã hoàn toàn bị chôn vùi, nếu như không có cường giả bằng lòng chữa trị thì không gian ở đây cả đời đều sẽ như vậy!
Cách đó không xa, trong hai mắt Dạ Huyền đầy vẻ khó tin:
- Ngươi, ngươi chẳng qua là Giới Chân cảnh, vì sao...
Giới Chân!
Thiên Tú chỉ là Giới Chân cảnh, nhưng Dạ Huyền hắn lại là Giới Chủ cảnh, Giới Chủ cảnh thật sự! Nhưng hắn đã chết!
Ở phía sau Dạ Huyền, Thiên Tú chắp hai tay sau lưng và từ từ nhắm mắt lại: - Cảnh giới? Đây chẳng qua là một tiêu chuẩn để so sánh với người bình thường mà thôi. Mà với ta, cảnh giới đã không thể đem ra cân nhắc được, hiểu chưa?
Vẻ mặt Dương Diệp lập tức cổ quái, trong lòng rất khó chịu!
Phía sau Thiên Tú, hai mắt Dạ Huyền nhắm lại:
- Ta đã hiểu rõ.
Trên đời có một loại người không thể dùng ánh mắt bình thường để quan sát đánh giá bọn họ, trước kia hắn cảm thấy mình cũng là người như thế. Nhưng sự thật tàn khốc nói cho hắn biết, hắn không phải.
Cơ thể Dạ Huyền dần dần trở nên mờ ảo, rất nhanh, hắn đã hoàn toàn biến mất khỏi nơi đây. Tuy nhiên, Thiên Tú lại đột nhiên thò tay chộp một cái, rất nhiều mảnh nhỏ linh hồn rơi vào trước mặt Dương Diệp.
Dương Diệp cũng không khách sáo, trực tiếp hấp thu hết những mảnh nhỏ linh hồn này!
Đối với hắn, những thứ này là vật rất bổ dưỡng đấy!
Sau khi hấp thu xon, Dương Diệp nhìn về phía Thiên Tú và do dự một lúc, sau đó nói:
- A Tú, muội...
- Rất mạnh, phải không? Thiên Tú nói.
Dương Diệp khẽ gật đầu.
Thiên Tú thu hồi Hoàng Tuyền Thiên Mệnh và ngẩng đầu nhìn vê phía chân trời xa xôi:
- Năm đó Bất Tử tộc ở đại thiên vũ trụ, còn có Hư Linh tộc ta, ở thời kì đỉnh phong của chúng ta cũng không hề thua kém bất kỳ bộ tộc nào ở Vĩnh Hằng giới. Bên chúng ta có thực lực chỉnh thể không bằng bên này, nhưng cũng không phải đặc biệt kém. Về phần ta, cho tới bây giờ, trong những cường giả ta gặp phải chỉ có một người có thể thật sự đánh bại ta ở thời kì đỉnh phong!
Dương Diệp không nói gì, bởi vì hắn đã đoán được đó là ai.
Thiên Tú đi tới trước mặt Dương Diệp, sau đó nói:
- Biết Hư Linh Chi Khí của ta có như thế nào không?
Dương Diệp lắc đầu.
Thiên Tú mỉm cười:
- Năm đó có mười mấy người tranh đoạt Hư Linh Chi Khí này, mỗi một trong đó đều mạnh hơn người ta vừa giết rất nhiều. Cuối cùng, những người này đều chết ở trong tay tai
Dương Diệp: Thiên Tú từ từ nhắm hai mắt lại:
- Ta sẽ phải nhanh chóng rời khỏi nơi này...
- Vì sao?
Dương Diệp liên vội vàng hỏi.
Thiên Tú khẽ nói:
- Trong vũ trụ này có một vài quy định cân được tuân theo, sau này ngươi sẽ hiểu rõ. Nhưng trước khi đi, ta vẫn có thể làm chút gì đó cho ngươi!"
Nàng vừa dứt lời, tay ngọc đã vung lên.
Xuy!
Hoàng Tuyền Thiên Mệnh phá không rời đi.
-ÁÄ...
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên trong bầu trời xa xôi, ngay sau đó, một cái đầu đột nhiên từ phía chân trời rơi xuống.
Thiên Tú lạnh lùng nhìn lướt qua cuối chân trời:
- Trước khi ta đi, ai dám đến gần hắn, ta giết toàn tộc của kẻ đói