Chương 4598: Đại gia, ngươi là đại gia của ta! (1)
Chương 4598: Đại gia, ngươi là đại gia của ta! (1)Chương 4598: Đại gia, ngươi là đại gia của ta! (1)
Hư Chân cảnh!
Lúc này, bất kể là cảnh giới hay là kiếm ý của bản thân Dương Diệp đều đã đạt đến Hư Chân cảnh!
Giờ phút này, thực lực chỉnh thể của hắn tăng lên ít nhất mấy lần!
Có thể giết chết Giới Chủ cảnh trong giây lát!
Cách đó không xa, lão già mặc áo bào màu xám này nhìn Dương Diệp, hắn đột nhiên bấm tay bắn ra, một luồng kình phong từ đầu ngón tay hắn bắn ra.
Kình phong xet qua khiến cả trời đất giống như bị búa sắt đánh một đòn nghiêm trọng, chấn động mạnh.
Lực của một giới!
Trong cơ thể Giới Chủ cảnh tự thành một thế giới, nhưng bọn họ tuyệt đối không nắm giữ năng lực của một thế giới, cường giả Phá Giới cảnh, bọn họ không chỉ nắm giữ một thế giới này, còn nắm giữ lực của một thế giới này! Không chỉ có vậy, còn nắm giữ lực lượng phá thế giới này. Lực của một giới!
Có thể nói, chênh lệch giữa Giới Chủ cảnh cùng Phá Giới cảnh là sự khác biệt của chất! Nhìn lực lượng mạnh mẽ trước mắt này, vẻ mặt Dương Diệp không thay đổi, hai tay nắm kiếm chém xuống!
Kiếm Vực!
Liên tục hai kiếm!
Hai kiếm hạ xuống.
Âm!
Lực lượng này lập tức bị chém thành hư vô, Dương Diệp bị chấn động liên tiếp lùi lại phía sau mấy ngàn trượng mới dừng lại!
Nhưng vẻ mặt lão già kia lại cực kỳ khó coil
Đặc biệt khó coil
Lực của một giới!
Dương Diệp ngăn cản một kiếm này của hắn có nghĩa là gì? Có nghĩa là một kiếm vừa rồi của Dương Diệp đã có lực lượng phá giới!
Một cường giả Hư Chân cảnh lại có lực lượng phá giới!
Đây là yêu nghiệt tới mức nào?
Trước đó, Hư Linh Nữ đã rất yêu nghiệt. mọi người còn đánh giá thấp Hư Linh Nữ này. Nhưng không ngờ bọn họ còn đánh giá thiếu niên trước mắt này thấp hơn.
Đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên xuất hiện ở trước mặt lão già áo bào màu xám, mạch suy nghĩ bị cắt ngang, tay phải của lão già hơi nâng lên, không gian lập tức dâng lên từng đợt chấn động.
Mà lúc này, một thanh kiếm trực tiếp rơi vê phía đầu hắn.
Kiếm Vực!
Lại là hai kiếm!
Khi kiếm thứ hai hạ xuống, vào lúc sắp rơi xuống đỉnh đầu của lão già, một bàn tay nắm lấy thanh kiếm này của Dương Diệp.
Chính là tay của lão giài
Tay phải của lão già cứng rắn ngăn chặn kiếm của Dương Diệp khiến kiếm của hắn không có cách nào di chuyển. Mà vào lúc này, Kiếm Hồ bên thắt lưng Dương Diệp đột nhiên chấn động mạnh, ngay sau đó, ba thanh kiếm bắn ra nhanh như điện chớp!
Trong chớp mắt khi kiếm vừa ra, tay trái của lão già đột nhiên vung lên.
Âm!
Theo một tiếng nổ lớn rung trời vang lên, Dương Diệp trở lại chỗ cũ. Lão già kia cũng lùi về phía sau chừng mười bước!
Mà vào lúc này, một cái búa đột nhiên chợt lóe lên, trong phút chốc, cái búa này đã lao thẳng tới trước mặt lão già.
Lão già nhíu mày, giơ tay lên đánh ra một chưởng. Âm!
Lần này, lão già lui gân trăm trượng, mà ở trong lòng bàn tay hắn có một vết máu rất sâu có thể nhìn thấy xương.
Lão già ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp và đang muốn nói, mà vào lúc này, Dương Diệp đột nhiên tung người nhảy lên, lao thẳng tới đỉnh đầu hắn, sau đó lại đánh xuống một búa.
Răng rắc!
Một búa này hạ xuống, không gian trong mấy vạn trượng trực tiếp nổ tung, không chỉ có vậy, tất cả mọi thứ xung quanh bắt đầu mờ ảo.
Phá giới!
Giờ phút này, tay Dương Diệp cầm búa Khai Thiên Hồng Hoang đã hoàn toàn có lực phá giới!
Mà ở bên dưới Dương Diệp, hai mắt của lão già híp lại, bên trong tròng mắt lần đầu tiên có vẻ nghiêm trọng, thoáng cái, một khí tức cường đại đột nhiên từ trong cơ thể hắn phóng lên cao, cùng lúc đó, một nắm đấm mờ ảo trực tiếp đánh vào trên búa Khai Thiên của Dương Diệp.
Âm!
Dương Diệp mang theo búa Khai Thiên Hông Hoang bay ngược ra, nhưng nắm đấm mờ ảo kia cũng lập tức nổ tung ra, không chỉ có vậy, lực lượng kia mạnh mẽ tới mức làm lão già kia chấn động lùi vê phía sau nghìn trượng!
Hai người giao đấu làm cho cả trời đất hoàn toàn mờ ảo. Có thể tưởng tượng được, nếu như bọn họ tiếp tục chiến đấu, không gian ở đây sẽ hoàn toàn bị nghiên nát!
Phía xa, lão già mặc áo bào màu xám nhìn Dương Diệp rất lâu, sau đó nói:
- Đây chỉ là bắt đầu thôi!
Nói xong, thân hình lão trực tiếp biến mất khỏi đó.
Sau khi lão già mặc áo bào màu xám biến mất, khóe miệng Dương Diệp đột nhiên chậm rãi tràn ra một tia máu tươi. Hắn lau vết máu tươi bên khóe miệng của mình, sau đó nhìn lòng bàn tay của mình. Ở trong lòng bàn tay hắn đầy vết rạn nứt.
Vết thương không phải đặc biệt nghiêm trọng!
Nhưng sau vài lần giao đấu làm cho Dương Diệp ý thức được một việc, đó chính là bây giờ cho dù hắn lấy ra hết con át chủ bài, cũng không làm gì được một vị cường giả Phá Giới cảnh. Hơn nữa, vị cường giả Phá Giới cảnh vừa rồi rõ ràng bị thương không nhẹ. Nếu như đối phương ở trong trạng thái bình thường, cho dù hắn lấy ra hết con át chủ bài, tuyệt đối cũng không phải là đối thủ của đối phương. Chênh lệch!
Cho dù nắm giữ rất nhiều thần khí, nhưng hắn và đối phương vẫn chênh lệch không nhỏi
Dương Diệp im lặng rất lâu, sau đó xoay người rời đi, chỉ trong giây lát, hắn xuất hiện ở Vạn Giới sơn, Vạn Giới sơn nắm giữ vạn ngọn núi lớn chọc trời, mỗi một ngọn núi lớn đều là một truyền tống trận, mỗi một truyền tống trận đều đại biểu cho một vũ trụ hoặc một thế giới!
Bắc Hoang Kiếm Trủng!
Thần thức của Dương Diệp đảo qua, rất nhanh, ánh mắt của hắn rơi vào trên một ngọn núi phía nam, trong phút chốc, một đường kiếm quang lóe lên ở phía chân trời, Dương Diệp hạ xuống trên ngọn núi này.
Đỉnh núi rất bằng phẳng, ở chính giữa có một vòng sáng rất lớn, đó chính là truyền tống trận kia! Mà ở bên cạnh truyền tống trận này lại có một tấm bia đá khắc bốn chữ lớn: Bắc Hoang Kiếm Trủng!