Chương 4644: Ngươi quá yếu, ngươi không hiểu! (1)
Chương 4644: Ngươi quá yếu, ngươi không hiểu! (1)Chương 4644: Ngươi quá yếu, ngươi không hiểu! (1)
Dương Diệp chậm rãi quay đầu nhìn lại, chỗ đó chẳng biết lúc nào xuất hiện một nữ tử.
Nữ tử mặc đồ tang màu trắng, ở trong đôi tay nàng bưng một tấm linh bài. Trên linh bài chỉ có hai chữ: Tiên phu.
Nữ tử cứ như vậy lắng lặng nhìn Dương Diệp, rất bình tĩnh.
Nhưng Dương Diệp tê cả da đầu!
Bất quá Dương Diệp rất tỉnh táo, mưa to gió lớn hắn đã thấy rất nhiều, tuy cảm giác rất nguy hiểm, nhưng còn không đến mức để cho hắn rối bời.
Ổn định tâm thần, Dương Diệp nhìn thoáng qua nữ tử, sau đó tiếp tục đi đến.
Trong tay hắn là Kiếm Tổ.
Màu đỏ như máu!Mà đúng lúc này, nữ tử đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, cách hắn rất gần, không đến nửa trượng.
Giờ phút này, hắn nhìn rõ ràng hơn.
Nữ tử cũng thuộc vê mỹ nữ, bất quá sắc mặt tái nhợt, hơn nữa trên người tản ra khí tức âm lãnh, thông tục mà nói chính là, đây không phải người bình thường! Dương Diệp do dự một chút, sau đó nói:
- Tiền bối có gì phân phó?
Nữ tử đi tới một bước, nàng nhìn Dương Diệp.
- Thay ta đi bên ngoài rừng rậm lấy một đồ vật, được không?
Bên ngoài rừng rậm?
Dương Diệp chỉ chỉ phương hướng mình vừa mới đến.
- Bên kia?
Nữ tử lắc đầu, nàng chỉ phương hướng ngược lại của Dương Diệp.
- Bên kial
Nghe vậy, Dương Diệp biến sắc. Bên kia, chính là Nam Vũ giao phó, bảo hắn ngàn vạn lần chớ đi.
Dương Diệp do dự một chút, sau đó nói:
- Nguy hiểm, rất nguy hiểm.
Nữ tử lạnh nhạt nói:
- Ngươi bây giờ không có nguy hiểm sao?
Hai mắt Dương Diệp hơi híp lại, sau một khắc, kiếm trong tay hắn đột nhiên chém xuống.
Kiếm Vực! Tam Kiếm Kiếm Vực.
Tiên hạ thủ vi cường!
Hắn bây giờ cực hạn là Tam Kiếm Kiếm Vực, mà uy lực của Tam Kiếm Kiếm Vực, hơi yếu hơn cường giả Nhị Giới, nhưng mạnh mẽ hơn cường giả Nhất Giới. Còn Tứ Kiếm Kiếm Vực, uy lực tương đương Nhị Giới. Bất quá giờ phút này hắn không phải thời điểm vạn bất đắc dĩ, là không dám tùy tiện thi triển Tứ Kiếm Kiếm Vực.
Uy lực của Tam Kiếm Kiếm Vực, đã đủ để hủy thiên diệt địa!
Nhưng kiếm cách đỉnh đầu nữ tử còn nửa tấc đã ngừng lại.
Một lọn tóc quấn lấy kiếm của Dương Diệp!
Đúng là mái tóc của cô gái kial
Bị lọn tóc này cuốn lấy, kiếm của Dương Diệp tựa như bị đọng lại, không cách nào di động.
Nữ tử không nói gì, cứ như vậy nhìn Dương Diệp.
Dương Diệp suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Thực lực của tiền bối thật mạnh, vừa rồi vãn bối vừa thấy tiên bối, liền giật nảy mình, vãn bối bất tài, liên chủ động lãnh giáo tiên bối một chút, ai, vãn bối vẫn còn quá yếu, đa tạ tiền bối chỉ điểm.
Nữ tử nhìn Dương Diệp.
- Đi, hoặc là không đi. Dương Diệp khổ sở nói:
- Tiền bối, thực lực của ngươi lợi hại như vậy, ngươi cũng không dám đi qua, ngươi nói ta qua không phải chịu chết sao?
Nữ tử lắc đầu.
- Ngươi có thể đi tới nơi này, chứng minh ngươi có chỗ bất phàm. Có lẽ sẽ không chết?
Dương Diệp nói:
- Vạn nhất chết thì sao?
Nữ tử nhìn về phía Dương Diệp.
- Vậy cũng có thể chết muộn một chút, bằng không thì chết ngay bây giờ, ngươi lựa chọn điI
Dương Diệp:
Tóc nữ tử buông lỏng kiếm của Dương Diệp ra, nhưng ánh mắt nàng vẫn đang ngó chừng Dương Diệp.
Hai mắt Dương Diệp chậm rãi đóng lại, nếu như liêu mạng, có bao nhiêu phần thắng giết nữ nhân này? Đáp án dĩ nhiên là không có bất kỳ phần thắng!
Có thể dễ dàng tiếp được Tam Kiếm Kiếm Vực, đối phương ít nhất là Nhị Giới, hoặc là cường giả Tam Giới. - Có chỗ tốt!
Ngay lúc này, nữ tử đột nhiên mở miệng.
Chỗ tốt?
Dương Diệp nhìn về phía nữ tử, nữ tử lạnh nhạt nói:
- Nếu ngươi có thể thay ta xử lý việc này, ta cho ngươi một tạo hóa.
Dương Diệp nhìn lướt qua bốn phía.
- Tiền bối, vừa rồi theo ta tới, còn có một nữ nhân, thực lực của nàng cao hơn ta rất nhiều, vì sao ngươi không tìm nàng?
Nghĩa khí?
Hắn mới sẽ không cùng Nam Ly Mộng giảng nghĩa khí gì, nữ nhân này vừa gặp nguy hiểm liên ẩn núp, đối phương bán hắn rất triệt để al
Nữ tử nhìn thoáng qua sau lưng Dương Diệp, sau đó nói:
- Ngươi yếu, dễ khi dễ.
Dương Diệp:
- Ha ha...
Ngay lúc này, một tiếng cười đột nhiên từ sau lưng Dương Diệp truyên đến, không cần phải nói, đúng là của Nam Ly Mộng.
Nam Ly Mộng đi tới bên cạnh Dương Diệp, nàng cười với Dương Diệp một tiếng.
- Có giận không?
Dương Diệp lạnh nhạt nói:
- Có cái gì phải giận, vị tiền bối này nói rất có lý, ai kêu ta yếu chứ?
Nam Ly Mộng cười nói:
- Tâm tính rất tốt
Vừa nói, nàng nhìn về phía nữ tử trước mặt Dương Diệp.
- Các hạ muốn hắn qua bên kia làm cái gì? Trước tiên có thể nói nghe một chút.
Nữ tử nhìn thoáng qua Nam Ly Mộng.
- Dám xuất hiện ở trước mặt ta, ngươi rất tự tin?
Nam Ly Mộng cười ha ha một tiếng, nàng chỉ vào Dương Diệp.
- Các hạ, ta có thể nói với ngươi, hắn có một muội muội vô cùng lợi hại, không đúng, là tỷ tỷ, tỷ tỷ kia nha, mặc dù bây giờ không ở đây, nhưng nếu hắn chết ở trên tay ngươi, nàng nhất định sẽ báo thù cho hắn, đến lúc đó, phiền toái của các hạ sẽ lớn lắm!
Nữ tử đi tới trước mặt Nam Ly Mộng, nàng nhìn Nam Ly Mộng. - Uy hiếp ta sao?
Nam Ly Mộng cười nói:
- Lời mới rồi chỉ là nói đùa, bất quá chúng ta có cân thử qua vài chiêu không?
Trước mặt Nam Ly Mộng, tóc của nữ tử đột nhiên bay lên, mà bàn tay như ngọc của Nam Ly Mộng thì chậm rãi nắm chắc, trong chốc lát, ở trên rừng rậm mây đen rậm rạp, vô số lôi điện tụ tập, chung quanh cũng đột nhiên xuất hiện lôi điện.
Hai mắt nữ tử híp lại.
- Thuật pháp, không nghĩ tới bây giờ bên ngoài còn có người nắm giữ loại thuật pháp này.
Trong thanh âm mang theo vẻ ngưng trọng, không mây trôi nước chảy giống như lúc trước.
Nam Ly Mộng cười nói:
- Ý tứ của ta là, chúng ta giúp ngươi, nhưng ngươi phải cho chúng ta chỗ tốt, hơn nữa chỗ tốt này phải thật tốt mới được!
Nữ tử nhìn Nam Ly Mộng hồi lâu, sau đó nàng chậm rãi quay người, nhìn vê phía cuối rừng rậm.