Chương 4648: Hoang tộc! (1)
Chương 4648: Hoang tộc! (1)Chương 4648: Hoang tộc! (1)
Tại chỗ, Dương Diệp và Nam Ly Mộng nhìn nhau.
Không cần phải nói, vị trung niên trước mắt này, hẳn là vị Thái Cổ Đại Đế Nhân Tộc kia rồi.
Vẫn lạc!
Đối phương triệt để vẫn lạc, mà làm cho đối phương vẫn lạc, chính là thanh trường thương màu đen kia.
Chủ nhân trường thương đến cùng là thân thánh phương nào?
Dương Diệp và Nam Ly Mộng ởi tới, nhìn cỗ thi thể trước mắt, hai người đều trâm mặc.
Đại Đết
Thái Cổ Đại ĐếtThực lực của đối phương, tuyệt đối không phải cường giả Tứ Giới Ngũ Giới gì có thể so sánh. Mà loại cường giả này, cũng sẽ bị người giết.
Rốt cuộc phải mạnh đến mức nào, mới có thể chính thức vô địch?
Võ đạo chỉ lộ, không có phần cuối!
Lúc này, Nam Ly Mộng đột nhiên nhìn nam tử trước mắt có chút thi lễ. - Tiền bối lời gì muốn nói hay không?
Theo thanh âm của Nam Ly Mộng rơi xuống, thi thể đứng ở trước mặt Dương Diệp và Nam Ly Mộng đột nhiên triển khail
Triển khail
Trong lòng Dương Diệp và Nam Ly Mộng cả kinh, vội vàng đề phòng.
Trong mắt trung niên kia chậm rãi có sắc thái, rất nhanh, hai mắt hắn không khác người bình thường, hắn thu hồi ánh mắt, sau đó nhìn về phía Nam Ly Mộng và Dương Diệp, quan sát Dương Diệp và Nam Ly Mộng một chút, cuối cùng ánh mắt của hắn rơi vào trên người Dương Diệp.
- Kiếm Tu?
Trung niên hỏi.
Dương Diệp gật đầu.
Trung niên khẽ gật đầu, hắn chỉ chỉ phương Bắc.
- Nơi đó có người bạn già, cũng là Kiếm Tu, nhưng đáng tiếc, kiếm đạo của hắn không thích hợp ngươi, bằng không thì, ngươi có thể đi bên kia thử thời vận.
Dương Diệp cười cười, không có thất vọng.
Kiếm đạo! Dương Diệp hắn đã có kiếm đạo của mình, đối với Kiếm Tu khác, tối đa chỉ có thể tham khảo mà thôi.
- Bên ngoài như thế nào?
Trung niên đột nhiên hỏi.
Nam Ly Mộng do dự một chút, sau đó nói:
- Tiền bối là chỉ Vĩnh Hằng Vũ Trụ sao?
Trung niên khẽ gật đầu.
- Bọn hắn làm tròn lời hứa không?
- Cam kết gì?
Nam Ly Mộng hỏi.
Trung niên nhíu mày.
- Hôm nay người ở Vĩnh Hằng Chi Giới, có thể tự do đi Vĩnh Hằng Vũ Trụ không?
Nam Ly Mộng lắc đầu.
Khóe miệng trung niên nổi lên vẻ tự giễu.
- Buồn cười trong lòng ta còn có may mắn.
Nam Ly Mộng nhìn thoáng qua trung niên, sau đó nói:
- Tiền bối, năm đó trận đại chiến kia, đến cùng là chuyện gì xảy ra? Trung niên khẽ lắc đầu.
- Không có ý nghĩa nữa.
- CóiI
Nam Ly Mộng nhìn thẳng trung niên.
- Ít nhất những hậu nhân chúng ta, có quyền lợi biết chân tướng không phải sao? Chuyện năm đó, hôm nay Vĩnh Hằng Chi Giới không một chút ghi chép, thời đại Thái Cổ đối với người của Vĩnh Hằng Chỉ Giới hiện tại mà nói, đều là trống không.
Trung niên trâm mặc hồi lâu, sau đó nói:
- Kỳ thật, Vĩnh Hằng Chi Giới chính là một chiến trường!
Đồng tử Nam Ly Mộng hơi co lại.
- Vĩnh Hằng Chi Giới là một chiến trường?
Trung niên nhẹ gật đầu.
- Nơi đây, chính là một đại chiến trường. Vĩnh Hằng Vũ Trụ, lớn nhất, nhưng cũng nhỏ nhất. Vĩnh Hằng Vũ Trụ giống như kinh độ một nước, là trung tâm của vô số vũ trụ, cũng là vũ trụ phồn hoa nhất trong vô số vũ trụ, mà bọn hắn có tài nguyên cũng là tốt nhất. Bọn hắn càng ngày càng tốt, vũ trụ khác, kể cả Vĩnh Hằng Chi Giới này đều không theo kịp bọn họ. Vì tiết kiệm tài nguyên của Vĩnh Hằng Quốc Độ, ân, xưng hô này là bọn hắn tự xưng. Vì tiết kiệm tài nguyên của Vĩnh Hằng Quốc Độ, bọn hắn cắt đứt liên hệ với tất cả vũ trụ, đơn giản mà nói chính là, bọn hắn không để người vũ trụ khác tiến vào Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Dương Diệp và Nam Ly Mộng nhìn nhau, trong mắt hai người đều lộ ra vẻ khiếp sợ.