Chương 4667: Lấy sát ngăn sát, vĩnh viễn không có điểm dừng! (2)
Chương 4667: Lấy sát ngăn sát, vĩnh viễn không có điểm dừng! (2)Chương 4667: Lấy sát ngăn sát, vĩnh viễn không có điểm dừng! (2)
Trước mặt Dương Diệp, lão giả áo xám nhìn hắn.
- Dương Diệp, ngươi lại để cho lão phu ngoài ý muốn.
Tay phải Dương Diệp câm kiếm nhẹ nhàng đẩy về phía trước.
Ta muốn biết loại Thủ Giới giả như ngươi có bao nhiêu người!
Lão giả áo xám cười khẽ.
- Thế nào, muốn chém tận giết tuyệt?
Dương Diệp mỉm cười.
- Tự nhiên. Ta không tin các ngươi sẽ cùng Dương Diệp ta bắt tay giảng hòa, không phải sao?Lão giả áo xám nói:
- Ta có thể nói cho ngươi biết, Thủ Giới giả cũng không nhiều, chỉ có không đến hai mươi vị, trong đó đại bộ phận đều ở Vĩnh Hằng Chi Hà, bất quá trải qua việc hôm nay, Ta tin tưởng, bọn hắn đều sẽ trở vê.
Vừa nói, ánh mắt của hắn rơi vào Tiểu Bạch trên bả vai Dương Diệp.
- Vĩnh Hằng Vũ Trụ, không chào đón những người như chúng ta, nhưng hoan nghênh nàng. Chỉ bằng điểm ấy, Dương Diệp, phiền phức của ngươi sẽ vĩnh viễn không ngừng, cho dù ngươi có thể trốn qua một kiếp này, nhưng sau khi Vĩnh Hằng Vũ Trụ biết rõ sự hiện hữu của nàng, nhất định sẽ cướp đoạt nàng. Ngươi, sẽ không bảo vệ được nàng!
Trên bờ vai Dương Diệp, Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, nàng quay đầu nhìn về phía Dương Diệp, Dương Diệp cười nói:
- Ta sẽ bảo vệ ngươi, chúng ta liên thủ, thiên hạ vô địch!
Thiên hạ vô địch!
Ánh mắt Tiểu Bạch sáng ngời, nàng quơ quơ tiểu trảo, trong mắt tràn đầy vẻ kiên nghị.
Trước mặt Dương Diệp, lão giả áo xám đang muốn nói gì, nhưng kiếm trong tay Dương Diệp đột nhiên đâm tới.
Xùy-I
Đâu của lão giả áo xám bị xuyên thủng!
Kiếm nhập mi tâm, kiếm khí cường đại lập tức phá hủy hết thảy sinh cơ trong cơ thể lão giả áo xám, kể cả linh hồn!
Chỉ trong nháy mắt, thế gian này lại thiếu đi một cường giải
Dương Diệp thu kiếm, quay đầu nhìn về phía đám người Mạc Đạo Tử, năm người kia gắt gao nhìn Dương Diệp, Dương Diệp câm kiếm đi đến, vừa đi vừa cười - Trường Sinh Môn? Tung Hoành Đạo? Tạo Hóa Tông? Trường Sinh Giáo? Yên tâm, các ngươi không phải là cái thứ nhất chết, cũng tuyệt đối không phải cái cuối cùng.
Nói xong, chân phải Dương Diệp nhẹ nhàng điểm một cái, cả người tựa như một con tiên hạc bay lên, một đạo kiếm quang xuất hiện.
Cách đó không xa, Tiểu Ngưu cũng đột nhiên cầm Hồng Hoang Khai Thiên Phủ vọt tới, Thái Cổ Chân Long cũng không nhàn rỗi, hai long trảo hạ thấp! Trước kia đã ở trong lòng Tiểu Bạch lưu lại ấn tượng xấu, thời khắc này nó tự nhiên càng ra sức!
Xa xa, thần sắc của Mạc Đạo Tử đột nhiên dữ tợn.
- Chư vị, hôm nay không phải Dương Diệp này chết, chính là chúng ta chết, cho dù chúng ta chết, cũng phải kéo Dương Diệp này chôn cùng!
Nói xong, hắn dẫn đầu vọt về phía Dương Diệp.
Sau lưng hắn, những người kia cũng nhao nhao vọt về phía Dương Diệp.
Rầm rầm rầm râm!
Trong chốc lát, từng đạo khí thế mạnh mẽ không ngừng chấn động không gian, trong vùng không gian kia, vô số sơn mạch sụp đổ mai mội. Mà ở bên ngoài Vạn Giới Đồ, một nữ tử nhìn vùng không gian kia, im lặng không nói.
Nữ tử này đúng là Nam Ly Mộng. Giờ khắc này, mảnh không gian trong tâm mắt nàng kia là hư vô, cái gì cũng nhìn không thấy! Đây tự nhiên là bởi vì Vạn Giới Đồi!
Tuy cái gì cũng nhìn không thấy, nhưng nàng biết, ở trong khu vực kia đang tiến hành một trận đại chiến!
Ai thắng ai thua?
Hai mắt Nam Ly Mộng chậm rãi đóng lại, nàng rõ ràng, mình rất nhanh sẽ biết đáp án.
Âm!
Ngay lúc này, khu vực kia đột nhiên chấn động kịch liệt, tựa như địa chấn, ở dưới ánh mắt chăm chú của Nam Ly Mộng, chấn động càng lúc càng lợi hại...
Âm!
Theo một tiếng nổ rung trời vang lên, khu vực kia đột nhiên rõ ràng, rất nhanh, Nam Ly Mộng thấy được một thân ảnh quen thuộc!
Đúng là Dương Diệp!
Nơi đó chỉ có Dương Diệp! Mà ở trong lòng bàn tay Dương Diệp, vô số hắc khí tụ tập! Linh hồn!
Phệ Hồn Thuật!
Chiêu bí thuật này, Dương Diệp tự nhiên không quên, lúc này đây, hắn tru sát nhiều cường giả như vậy, những linh hồn cường giả kia hắn tự nhiên không có khả năng lãng phí!
Tuy bây giờ hắn đang áp chế cảnh giới, nhưng những linh hồn này sẽ có một ngày có thể dùng đến!
Qua hồi lâu, Dương Diệp chậm rãi mở mắt, hắn nhìn về phía Nam Ly Mộng cách đó không xa, Nam Ly Mộng nói:
- Ngươi giết bọn hắn?
Dương Diệp nhẹ gật đầu.
- Giết!
- Sau đó thì sao?
Nam Ly Mộng hỏi.
Khóe miệng Dương Diệp nhếch lên.
- Ngươi muốn nói cái gì?
Nam Ly Mộng thấp giọng thở dài.
- Vô cùng vô tận. Đặc biệt là ngươi giết Thủ Giới giả, là chân chính phá hư quy củ bất thành văn của Vĩnh Hằng Chi Giới! - Quy củ?
Dương Diệp đi tới trước mặt Nam Ly Mộng, cười nói:
- Quy củ chính là chỉ cho phép bọn hắn giết người, không cho phép ta giết bọn hắn? Nếu như là loại quy củ này, còn muốn nó làm cái gì?
Nói xong, Dương Diệp cầm kiếm quay người rời đi.
- Ta biết, đây không phải chấm dứt, bất quá không sao, Dương Diệp ta cuối cùng có một ngày sẽ giết chấm dứt! Không có chuyện gì là một kiếm không giải quyết được, nếu có, vậy hai kiếm, hai kiếm không được, ba kiếm hẳn xong a.
Tại chỗ, hai mắt Nam Ly Mộng chậm rãi đóng lại, môi son khẽ mở.
- Lấy sát ngăn sát, vĩnh viên không có điểm dừng!