Chương 46809: Địa Ngục Giới! (2)
Chương 46809: Địa Ngục Giới! (2)Chương 46809: Địa Ngục Giới! (2)
Vũ Tổ khẽ gật đầu.
- Bất kể như thế nào, rất hiếm thấy.
Lão giả áo đen lạnh nhạt nói:
- Có, không có nghĩa là biết dùng, biết dùng, không có nghĩa sẽ dùng lợi hại. Nếu như hắn không thể lên, ta liền tự mình ra tay, chặt đứt hết thảy nhân quả của hắn cùng với nha đầu kia.
Nói đến đây, hắn có chút dừng lại, sau đó lại nói:
- Loại người bình thường, không xứng với nha đầu kial
Vũ Tổ trâm mặc.
Dưới vách núi, Dương Diệp đang muốn tiến lên, ngay lúc này, một giọng nói từ trên vách núi truyền đến. - Một canh giờ sau, nếu không thể đi lên, liền rời đi đi!
Một canh giờ!
Đã có thời gian hạn chết
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn thoáng qua vách núi, sau đó nói:
- Nàng không ở chỗ này!
Nếu như An Nam Tĩnh không ở đây, hắn quay đầu rời đi, ai thèm đi lên? Trâm mặc một cái chớp mắt, người trên vách núi đáp.
- Ở đây!
Ở đây!
Dương Diệp hít sâu một hơi, lúc này đây, hắn không có do dự, chân phải đạp mạnh, cả người hóa thành một đạo kiếm quang bắn về phía vách núi.
Trên vách núi, lão giả áo đen bật cười.
- Xông vào? Có đảm lược, bất quá phải nhìn thực lực của ngươi như thế nào rồi.
Nói xong, tay phải hắn vung lên.
Trong lòng đất, một đạo kiếm quang phóng lên trời, đâm thẳng Dương Diệp!
Trên bầu trời, trong mắt Dương Diệp hiện lên lệ khí, kiếm ra khỏi vỏi
Tứ Kiếm!
Trong nháy mắt, Dương Diệp chém ra bốn kiếm, Tứ Kiếm Kiếm Vực!
Một kiếm cuối cùng rơi xuống, kiếm quang phía dưới âm ầm vỡ vụn. Dương Diệp thu kiếm, trực tiếp xuất hiện ở trên vách núi.
Sắc mặt Dương Diệp có chút tái nhợt, tay phải cũng xuất hiện vết rạn, bất quá còn tốt, không có vấn đề quá lớn. Theo thực lực của hắn tăng lên, hiện tại hắn thi triển Tứ Kiếm Kiếm Vực, sẽ không như lúc trước làm mình gần chết. Bất quá cũng không phải dễ dàng, như lúc này, hắn đừng nói bốn kiếm, ngay cả hai kiếm cũng không thi triển được!
Như bị tháo nước!
Nhẹ thở ra một hơi, Dương Diệp cầm kiếm đi tới bên cạnh hai lão giả, ánh mắt của hắn rơi vào trên người Vũ Tổ, Vũ Tổ mỉm cười, Dương Diệp vội vàng ôm quyên.
- Tiền bối cũng tới!
Vũ Tổ cười cười.
- Tới vui đùa một chút!
Dương Diệp nhẹ gật đầu, sau đó nhìn về phía lão giả áo đen.
- Tiền bối, nàng là bằng hữu của vãn bối, lần này là vì tìm nàng mới tới. Văn bối muốn gặp nàng một lần!
Đối với lão giả áo đen, Dương Diệp vẫn rất tôn kính, bởi vì An Nam Tĩnh vô cùng có khả năng ở chỗ này học võ. Người An Nam Tĩnh tôn kính, Dương Diệp hắn cũng sẽ tôn kính!
Trước bàn cờ, lão giả áo đen nhìn thoáng qua Dương Diệp.
- Ngồi đi! Dương Diệp cũng không cự tuyệt, ngồi ở một bên, lúc này lão giả áo đen nói:
- Bây giờ nàng không có ở nơi đây, bất quá ngươi có thể ở chỗ này đợi nàng.
- Nàng ở nơi nào?
Dương Diệp hỏi.
Lão giả áo đen không nói gì, Vũ Tổ lại nói:
- Vực Ngoại Địa Ngục Giới!
- Vực Ngoại Địa Ngục Giới?
Dương Diệp khó hiểu.
- Đó là địa phương nào?
Vũ Tổ cười nói:
- Một nơi đặc thùi
- Đặc thù như thế nào?
Dương Diệp lại hỏi.
Vũ Tổ cười nói:
- Chỗ đó, thiên tài như chó, yêu nghiệt như heo. Tiểu tử, đừng nhìn ở nơi này đồng cấp vô địch, nhưng ở chỗ kia, ngươi có thể sống quá một ngày hay không, cũng là một vấn đề rất lớn. Nói đến đây, hắn quay đầu nhìn vê phía chân trời xa xôi.
- Thiên tài? Yêu nghiệt? Thế gian vũ trụ vô số, thế giới vô số, thiên tài yêu nghiệt tự nhiên cũng nhiều vô số kể, nhưng ở trước mặt Địa Ngục Giới, hết thảy thiên tài cùng yêu nghiệt, đều ảm đạm phai mờ.
- Ta có thể đi qua hay không?
Dương Diệp hỏi.
Vũ Tổ lắc đầu.
- Không thểi
Dương Diệp nói:
- Ta không sợ chết!
Vũ Tổ cười nói:
- Không phải sợ ngươi chết, mà là chúng ta đã không còn tiền để cho ngươi đi địa phương kia. Ngươi không biết, vì đưa nha đầu này qua, hắn hầu như bỏ ra tất cả tích góp!
Dương Diệp giống như nghĩ đến cái gì, hắn vội vàng lấy ra Vạn Giới Đồ, rất nhanh, ánh mắt của hắn rơi vào một địa phương trong đó.
Vực Ngoại Địa Ngục Giới!
Bức tranh kia thậm chí có chỗ này! - Vạn Giới Đồ!
Ngay lúc này, lão giả áo đen đột nhiên nói:
- Vì sao ngươi có vật ấy?
Dương Diệp nhìn về phía lão giả áo đen.
- Từ trong tay một tiên bối nhận được!
- Là một lão giả lưng đeo giỏ trúc?
Lão giả áo đen hỏi.
Dương Diệp gật đầu.
Vũ Tổ cùng lão giả áo đen nhìn nhau, trong mắt hai người đều lộ ra vẻ khiếp sợ. Lão giả áo đen trâm mặc hồi lâu, sau đó nhìn về phía Dương Diệp, lúc này sắc mặt hắn đột nhiên thay đổi, bởi vì tay của Dương Diệp đã rơi vào trên Vực Ngoại Địa Ngục Giới.
Tay Dương Diệp vừa rơi vào phía trên, sắc mặt Dương Diệp đại biến, cùng lúc đó, một thanh âm vang lên ở trong đầu hắn.
- Láo xược, lại dám xông vào Địa Ngục Giới.
Thoáng qua, một cỗ lực lượng vô hình lập tức đặt ở trên người Dương Diệp, trong khoảnh khắc, thân thể hắn trực tiếp nứt ra.
Máu tươi văng khắp nơil