Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 4642 - Chương 4712: Một Bây Kiến Hôi! (1)

Chương 4712: Một bây kiến hôi! (1) Chương 4712: Một bây kiến hôi! (1)Chương 4712: Một bây kiến hôi! (1)

Kiếm U nhìn thoáng qua An Nam Tĩnh, trong lòng có chút khiếp SỢ.

Khí thết

Trên người An Nam Tĩnh có một cỗ khí thế khó có thể hình dung, loại khí thế này cho người cảm giác cực kỳ tự tin!

Coi như là thần, nàng cũng có thể giết!

Nữ tử thần kỳ!

Đây là đánh giá của Kiếm U đối với An Nam Tĩnh!

Kiếm U thu hồi suy nghĩ, sau đó quay đầu nhìn về phía chân trời, chỉ cân Dương Diệp có thể mang kiếm kia đi, như vậy sứ mạng trên người nàng sẽ kết thúc.

Không chỉ nàng, người Kiếm gia sau này cũng không cần lưng đeo sứ mạng này. Sứ mạng của nàng, là thủ hộ kiếm này, cho đến nó tìm được chủ nhân của mình.

Lúc trước, nàng đặt hy vọng ở trên người Tiểu Bạch, bởi vì nàng cảm thấy Tiểu Bạch rất có thể mang kiếm này đi, dù sao cũng là Linh Tổ, đáng tiếc, kiếm kia không có bởi vì Tiểu Bạch mà ra, cái này để cho nàng có chút thất vọng, mà bây giờ, thanh kiếm này lại muốn chủ động đi ra! Đây là nàng không nghĩ tới!

Bất kể như thế nào, lúc này đây, nàng không cho phép người khác tới phá hư. Chỉ cần kiếm ly khai Kiếm Khư Chi Địa, như vậy hết thảy hết thảy đều không có quan hệ gì tới nàng.

Tay phải Kiếm U câm thanh cự kiếm kia, nhìn bầu trời, thời gian dần trôi qua, ánh mắt nàng băng lạnh xuống.

Dương Diệp một đường đi xuống, ở trên vai là Tiểu Bạch.

Loại chuyện tìm kiếm bảo bối này, tự nhiên là phải dẫn Tiểu Bạch.

Một đường đi xuống, không biết trải qua bao lâu, hai chân Dương Diệp chạm đất. ánh mắt Tiểu Bạch ngó khắp nơi, có chút tò mò, có chút chờ mong, nàng từng trao đổi qua với thanh kiếm kia. Lúc ấy nàng gọi đối phương ra chơi, nhưng đáng tiếc, đối phương hình như là không thể đi ra.

Hiện tại có thểi

Dương Diệp mang theo Tiểu Bạch đi tới, rất nhanh, hắn ngừng lại, ở trước mặt hắn không xa, có một bộ quan tài màu đen.

Tiểu trảo của Tiểu Bạch chỉ chỉ quan tài.

Dương Diệp cười cười, sau đó ôm Tiểu Bạch đi tới trước quan tài, quan tài không lớn, xung quanh vẽ các loại ký hiệu kỳ dị, trừ lần đó ra, ở bốn phía quan tài còn có hắc tuyến nhỏ như sợi tóc, những hắc tuyến này như bao bánh chưng quấn quanh quan tài.

Trong tay Dương Diệp, vỏ kiếm rung động kịch liệt.

Đúng lúc này, quan tài cũng hơi rung động, cùng lúc đó, theo vỏ kiếm rung rung, ký hiệu xung quanh quan tài đột nhiên phát sáng, ngay sau đó, từng tiếng kiếm reo trầm thấp từ trong quan tài truyền ra.

Trên bờ vai Dương Diệp, tiểu trảo của Tiểu Bạch lân nữa chỉ chỉ quan tài, sau đó nàng ngoẹo đầu nhìn Dương Diệp.

Dương Diệp nhìn quan tài hồi lâu, sau đó giơ kiếm bổ một cái.

Bành!

Một kiếm rơi xuống, cả người Dương Diệp bay ra ngoài, nhưng quan tài không chút sứt mẻ.

Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, có chút mộng, rất nhanh, nàng bay đến trước mặt Dương Diệp, trong mắt tràn đầy quan tâm.

Dương Diệp vuốt vuốt cái đầu nhỏ của Tiểu Bạch, cười nói:

- Không có việc gì!

Vừa nói, hắn nhìn vê phía quan tài, độ cứng của quan tài vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn, kiếm này là Thần khí, nhưng một kiếm hạ xuống, quan tài lại không chút sứt mẻ!

Ngay lúc này, Tiểu Bạch bay đến trên quan tài, vỗ vào trên quan tài một chưởng.

Bành!

Cả quan tài run lên kịch liệt, thoáng qua, quan tài rung động nhè nhẹ, như đang sợ hãi cái gì.

Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, sau đó cái mũi nhẹ nhàng khẽ hấp.

Xùy-I

Nàng khẽ hấp, quan tài trực tiếp hư ảo. Quan tài run rẩy càng kịch liệt.

Thời điểm Tiểu Bạch muốn hấp tiếp, đột nhiên quan tài truyền ra từng cơn sóng gợn, hiển nhiên là giao lưu với Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch mở to mắt, sau đó tiểu trảo vỗ nhè nhẹ nắp quan tài, tỏ vẻ mở ra.

Quan tài có chút do dự, Tiểu Bạch há miệng muốn hấp, quan tài sợ run lên một cái, nắp quan tài chậm rãi mở ra.

ÔNG!

Một tiếng kiếm reo từ sâu trong lòng đất vang vọng lên, tiếng kiếm reo thẳng vào mây xanh.

Giờ khắc này, cả Vĩnh Hằng Chi Giới đều nghe được tiếng kiếm reo.

Vô số cường giả nhao nhao ngẩng đầu nhìn vê phía Kiếm Khư Chi Địa, rất nhanh, một ít cường giả giống như nghĩ đến cái gì, sắc mặt đại biến, nhao nhao bay về phía Kiếm Khư Chi Địa.

Kiếm Khư Chi Địa, lòng đất.

Thời điểm nắp quan tài mở ra, một thanh kiếm từ bên trong bay ra, thanh kiếm này hóa thành một đạo kiếm quang xông vào mi tâm Dương Diệp.

Trong nháy mắt, thân thể Dương Diệp cương cứng, thoáng qua, cảnh tượng trước mặt hắn bắt đầu thay đổi.

Ba hơi sau, một Kiếm Tu mặc hắc bào xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp.

Kiếm Tu câm kiếm đi về phía Dương Diệp.

- Nếu muốn lấy được kiếm này tán thành, trước phải qua Thập Nhị Kiếm Đài!

Theo thanh âm này rơi xuống, một đạo kiếm quang trực chỉ mi tâm Dương Diệp.

Tốc độ cực nhanh, sắp vượt qua phản ứng của Dương Diệp!

Dương Diệp bản năng đấm ra một quyền...

Xùy-I

Một thanh kiếm xuyên thủng cả cánh tay Dương Diệp, trong nháy mắt, cả người Dương Diệp bay ra ngoài... Kiếm Khư Chi Địa.

Trên đỉnh núi, thân sắc của Kiếm U dần dần âm trầm, bởi vì bốn phía Kiếm Khư Chi Địa xuất hiện vô số uy áp.

Vô số cường giả đi tới Kiếm Khư Chi Địa.

Bên cạnh Kiếm U, An Nam Tĩnh ngẩng đầu nhìn lướt qua bầu trời, tay phải nàng nắm chặt trường thương.

Ngay lúc này, một lão giả áo đen đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Kiếm U và An Nam Tĩnh.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0