Chương 4714: Kiếm này, từ bỏ! (1)
Chương 4714: Kiếm này, từ bỏ! (1)Chương 4714: Kiếm này, từ bỏ! (1)
Khí tức của An Nam Tĩnh càng ngày càng mạnh, thời gian dân trôi qua, trên không Kiếm Khư Chi Địa như bị nấu sôi.
Nhưng cỗ khí thế này chưa kết thúc, còn đang điên cuồng tăng vọt, thời gian dần trôi qua, một cỗ uy áp không phù hợp cảnh giới của An Nam Tĩnh xuất hiện ở trên không Kiếm Khư Chi Địa.
Hai cường giả mới tới bị cỗ khí thế cùng uy áp này bức dừng tại chỗi
Trong mắt hai người tràn đầy thần sắc kinh hãi!
Đúng lúc này, An Nam Tĩnh nắm trường thương ném một cái, trường thương tựa như tia chớp phá không.
Xuy Xuy xuy Xuy-...
Chỗ trường thương đi qua, không gian bị xé tan thành phấn, rất nhanh, một lỗ hổng khổng lồ xuất hiện ở trên bầu trời.
Cường giả Tam Giới bị trường thương chỉ kia trong nội tâm hoảng hốt, không dám chủ quan chút nào, huyền khí trong cơ thể giống như thủy triều quét ra, cùng lúc đó, trong tay hắn cũng xuất hiện một thanh trường thương, tay phải run lên, trường thương tựa như nộ long xuất hải, chấn động thiên địa!Ầm!
Theo một tiếng nổ vang, cường giả Tam Giới bị chấn đến ngoài mấy ngàn trượng, vừa dừng lại, trong miệng phun ra mấy ngụm máu tươi, tay phải nắm trường thương thì đã trải rộng vết rạn, làm cho người ta cực kỳ sợ hãi!
Một thương chấn lùi tên cường giả Tam Giới kia, An Nam Tĩnh quay người, mãnh liệt đấm ra một quyền.
Quyền ra, cổ khí thế kia phảng phất như muốn nổ nát tchiên địal
Âm!
Không gian trước mặt An Nam Tĩnh run lên kịch liệt, ngay sau đó, một nhân ảnh té bay ra ngoài, đúng là một gã cường giả Tam Giới khác!
Một quyền oanh lùi lão gikả kia, An Nam Tĩnh ngẩng đầu nhìn về phía lão giả áo đen cách đó không xa, giờ khắc này, trong mắt lão giả áo đen tràn đầy vẻ ngưng trọng.
Thực lực của An Nam Tĩnh nằm ngoài dự đoán của hắn, phải nói, nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người!
Nữ nhân này, rất mạnh!
An Nam Tĩnh không có ra tay, mà về tới đỉnh núi, hiển nhiên nàng sợ bị người điệu hổ ly sơn.
Trước khi Dương Diệp ra ngoài, nàng sẽ không để cho bất luận kẻ nào tiến vào lòng núi.
Trên bầu trời, ba người cũng không dám xuất thủ. lão giả áo đen nhìn lướt qua cuối chân trời.
- Chư vị, không phải chúng ta không xuất lực, mà là thực lực nàng này chư vị cũng nhìn thấy, nếu như chư vị không ra tay, vậy thì chờ Dương Diệp truyên thừa được kiếm kia đi!
Trên bầu trời trâm mặc.
Khóe miệng lão giả áo đen cười lạnh, cũng không nói gì, hai mắt chậm rãi đóng lại.
Hắn biết, những người kia nhất định sẽ ra tay, không có người muốn Dương Diệp tiếp tục trở nên mạnh mẽt
Dương Diệp đã để vô số người kiêng ky rồi!
Chờ.
Bây giờ lão giả áo đen đang chờ, chờ những người kia ra mặt!
Trên đỉnh núi, An Nam Tĩnh ngồi xếp bằng dưới đất, ở hai bên là hai cây trường thương.
Mà bốn phía, càng ngày càng nhiều khí tức cường đại hội tụ, cả Kiếm Khư Chi Địa xuất hiện một cảm giác áp bách làm cho người hít thở khó khăn!
Ngay lúc này, Kiếm Kinh đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh An Nam Tĩnh, trên bờ vai nàng là Tiểu Bạch, trong tiểu trảo của Tiểu Bạch câm một chiếc gương. An Nam Tĩnh nhìn thoáng qua Tiểu Bạch và Kiếm Kinh hỏi.
- Hắn đâu?
Kiếm Kinh nói khẽ:
- Cân một quãng thời gian!
An Nam Tĩnh nhẹ gật đầu.
- Được!
Kiếm Kinh ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, trong mắt có vẻ lo âu.
Về phần Tiểu Bạch, Tiểu Bạch nhảy tới trên bờ vai An Nam Tĩnh, mắt nhìn bầu trời, hai móng ôm tấm gương, không biết đang suy nghĩ cái gì...
Sâu trong lòng đất.
ÔNGI
Theo một tiếng kiếm minh vang lên, Dương Diệp bị đánh bay gần nghìn trượng, hắn vừa dừng lại, ở ngực trái có máu tươi chậm rãi tràn ra.
Kiếm động!
Giờ khắc này, quanh người Dương Diệp có không dưới hai mươi vết kiếm, mỗi một vết đều cực kỳ sâu, có thể thấy xương cốt. Nếu không phải thân thể hắn cường hãn, còn có Hồng Mông Tử Khí, hắn đã sớm chơi xong. Dù như vậy, hắn cũng đã sắp không chịu được nữa.
Mà bây giờ, hắn chỉ đánh ra hai vị Kiếm TuI
Còn có mười vị!
Dương Diệp tuyệt vọng, tuyệt vọng chân chính!
Hắn bây giờ đối mặt là vị Kiếm Tu thứ ba, vị Kiếm Tu kia ít nhất là cường giả Tứ Giới!
Mới vừa ra tay, hắn liền thảm bại!
Đối diện Dương Diệp, sau khi Kiếm Tu áo đen đánh lui hắn, cũng không xuất kiếm nữa, mà dừng tại chỗ. Dương Diệp biết, đối phương đang chờ hắn xuất kiếm!
Vừa rồi chính là như vậy, sau khi vị Kiếm Tu thứ ba này xuất hiện, cũng không có xuất kiếm, sau đó hắn xuất kiếm, liền mạc danh kỳ diệu bị đối phương đánh lui.
Phải nói, nếu như không phải hắn phản ứng nhanh, vừa rồi hắn đã bị đối phương đánh chất.
Một kiếm kia, xuất quỷ nhập thần!
Mạnh mẽI
Kiếm Tu Tứ Giới thật sự quá mạnh mãi
Dương Diệp nhìn nhìn trước ngực mình, ở trước ngực hắn, kiếm động kia đã dần dần khép lại.
Đột nhiên, Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về phía Kiếm Tu áo đen, trong chốc lát, Kiếm Hồ Lô run lên kịch liệt, một đạo kiếm quang lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở cổ họng của Kiếm Tu áo đen.
Nhưng ngay lúc này, sắc mặt Dương Diệp đại biến, thân thể cưỡng ép uốn éo qua bên cạnh.
Xùy-l
Một tia máu tươi từ trái bả vai hắn bắn ral
Nếu như không phải hắn trốn nhanh, một kiếm kia của đối phương sẽ đâm vào cổ họng hắn!