Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 4646 - Chương 4716: Giết! (1)

Chương 4716: Giết! (1) Chương 4716: Giết! (1)Chương 4716: Giết! (1)

Từ bỏi

Thực sự không phải Dương Diệp buông tha, mà là hắn thật không có thực lực lấy. Mặc dù kiếm này tốt, nhưng mạng càng tốt hơn!

Lấy mạng đi đổi kiếm, hắn sẽ không đi làm.

Nếu như có một chút khả năng, hắn sẽ không bỏ qua. Nhưng không có một chút khả năng a.

Mười hai vị!

Tổng cộng mười hai vị Kiếm Tu, mà bây giờ, hắn đánh vị thứ ba cũng thiếu chút nữa chết, phía sau đánh như thế nào?

Không đánh được rồi!

Dương Diệp nằm trên mặt đất, thân thể thỉnh thoảng run rẩy thoáng một phát, sau lưng hắn, máu tươi vẫn còn liên tục không ngừng chảy ra. Nếu như không có Hồng Mông Tử Khí, thương thế này đủ để cho hắn mất mạng.

Theo thanh âm của Dương Diệp rơi xuống, Kiếm Tu áo đen kia đột nhiên hư ảo, rất nhanh thì hoàn toàn biến mất.

Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên ở trong đầu Dương Diệp. - So với ta tưởng tượng tốt hơn nhiều!

Dương Diệp mở mắt, ở đỉnh đầu hắn xuất hiện một khí tức quen thuộc.

Đây là một nam tử không tay không chân, không mắt. Người này đúng là thần bí nhân ở dưới Bắc Hoang Kiếm Tông.

Nam tử mỉm cười.

- Ngươi để cho ta rất vui mừng, bởi vì ngươi không có lựa chọn dùng mấy thần vật kia. Ngoại vật có thể dùng, nhưng chính phụ phân rõ, điểm ấy ngươi làm rất tốt.

Dương Diệp đắng chát cười cười.

- Quá mạnh mãi

- Đương nhiên!

Nam tử cười nói:

- Mười hai vị Kiếm Tu này, không có chỗ nào mà không phải Thiên Chi Kiêu Tử, bọn hắn mỗi một người, đều là nhân vật đại biểu một thời đại. Ngươi có thể khiêu chiến vượt cấp bọn hắn, đã vô cùng tài giỏi rồi.

Dương Diệp cười khổ nói:

- Đây là một khảo nghiệm sao?

Nam tử khẽ lắc đầu. - Không phải. Thời điểm ngươi ở Bắc Hoang Kiếm Tông, đã thông qua được khảo nghiệm của ta. Mười hai vị Kiếm Tu này, là ta muốn nhìn một chút, nên bỏ niêm phong cho ngươi bao nhiêu. Uy lực chân chính của kiếm này, không phải là ngươi bây giờ có khả năng khống chế, nếu như rơi vào trong tay ngươi, dùng thực lực của ngươi bây giờ, cầm lấy nó, một tia kiếm quang của nó cũng đủ để giết chết ngươi.

Dương Diệp lắc đầu cười khổ.

- Ta vẫn yếu như vậy sao?

Nam tử cười nói:

- Cũng không phải ngươi yếu, mà là chúng ta đã đứng ở đỉnh phong của thế giới, so với chúng ta, ngươi còn có một chút chênh lệch.

Dương Diệp nhìn vê phía nam tử.

- Tiền bối đã vẫn lạc?

Nam tử gật đầu.

- Vẫn lạc!

- Vì sao?

Dương Diệp hỏi.

Khó hiểu, bất kể là Vũ Nghịch Vũ Tổ, hay nam tử này, thực lực đều vô cùng kinh khủng, nhưng những người này đều vẫn lạc.

Là cái gì để cho bọn hắn vẫn lạc?

Nam tử cười nói:

- Ngày sau ngươi sẽ biết.

Dương Diệp cười khổ, nhử mồi trêu ngươi.

Nam tử lại nói:

- Thực lực của ngươi bây giờ, nếu hết toàn lực, chém giết cường giả Tam Giới bình thường cũng không khó, nhưng nếu gặp phải cường giả Tứ Giới, dùng thực lực của ngươi bây giờ, còn đánh không lại.

Dương Diệp ngây cả người, sau đó nói:

- Tiền bối, vừa rồi ta có thể giết hắn al

Nam tử lắc đầu.

- Nhưng ngươi đã quên, hắn không phải bổn tôn.

Dương Diệp:

Nam tử lại nói:

- Nếu như bổn tôn của hắn vẫn còn, dùng thực lực của ngươi, sống không quá trăm chiêu. Sống không quá trăm chiêu!

Dương Diệp bị đả kích.

- Hai thành!

Lúc này, nam tử nói:

- Dùng thực lực của ngươi bây giờ, ta chỉ có thể bỏ niêm phong cho ngươi hai thành uy lực, hai thành, với ngươi mà nói, đã đủ rồi.

Dương Diệp do dự một chút, sau đó nói:

- Tiên bối, nếu không nhiều thêm chút đi?

Nam tử cười nói:

- Bỏ niêm phong nhiều, ngươi không đủ năng lực, sẽ bị kiếm này cắn trả. Còn nữa, không nên coi thường hai thành này, hai thành này ít nhất có thể cho ngươi gia tăng năm thành chiến lực, nói cách khác, có được kiếm này, ngươi có thể cùng một vị cường giả Tứ Giới chiến một trận, còn thua hay thắng, phải nhìn đối phương là cấp bậc gì rồi.

Vừa nói, nam tử bấm tay điểm một cái, một thanh kiếm rơi vào trước mặt Dương Diệp.

Kiếm dài hơn bốn thước, toàn thân trong suốt, tựa như thủy tinh tạo thành, nhưng trên lưỡi kiếm có một vòng đỏ tươi cực kỳ nổi bật. Đó là vết máu!

Trừ lần đó ra, mũi kiếm thiếu một góc.

Nam tử nói:

- Mặt mũi thật sự của kiếm này, kỳ thật cực ít có người nhìn thấy, bên ngoài truyền những bức họa kia, cơ bản đều là người tưởng tượng, đương nhiên, có một điểm ngược lại là thật, chính là mũi kiếm xác thực thiếu khuyết một góc!

Dương Diệp hỏi.

- Là vì Thiên Mệnh đố ky, cho nên xóa một góc?

Nam tử lắc đầu cười cười.

- Thế nhân truyền ngôn ngươi cũng tin?

- Vậy là cớ gì??

Dương Diệp hỏi.

Đối với kiếm này thiếu khuyết một góc, hắn vẫn có chút tò mò.

Nam tử cười nói:

- Mũi kiếm thiếu khuyết một góc, chính là nó vốn như vậy.

Nói xong, ánh mắt của hắn rơi vào trên thanh kiếm, trong mắt có vẻ phức tạp.

- Mũi nhọn không thể nhọn, đây là đạo của nó! Đạo của mình!

Dương Diệp ngây cả người, sau đó theo bản năng hỏi. - Kiếm cũng có thể có đạo của mình?

Nam tử gật đầu.
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0