Chương 4727: Vĩnh Hằng Bỉ Ngạn! (2)
Chương 4727: Vĩnh Hằng Bỉ Ngạn! (2)Chương 4727: Vĩnh Hằng Bỉ Ngạn! (2)
Nuốt sống!
Cứ như vậy nuốt sống!
Nhìn thấy một màn này, thần sắc của Kiếm Kinh và Kiếm U đều ngưng trọng lên. An Nam Tĩnh cũng nhịn không được nhìn thoáng qua Nhị Nha, tiểu cô nương này ăn thịt người? Còn ăn sống?
Trong lòng Dương Diệp cũng khiếp sợ, hắn chỉ biết Nhị Nha thích ăn Yêu Thú, nhưng hắn không nghĩ tới, Nhị Nha ngay cả người cũng ăn!
Ăn tươi!
Nhị Nha này rốt cuộc là cái quỷ gì?
Lúc này Nhị Nha đi tới trước mặt đám người Dương Diệp, nàng nhìn thoáng qua Dương Diệp.
- Dương ca ca, ta còn đóiIDương Diệp:
Nhị Nha đột nhiên lắc đầu.
- Trước không ăn, ta đi thăm con trâu và xuẩn long kial
Nói xong, nàng trực tiếp tiến vào trong Hồng Mông Tháp.
Trong tràng, trâm mặc hồi lâu, Dương Diệp quay đầu nhìn vê phía An Nam Tĩnh, An Nam Tĩnh khẽ lắc đầu.
- Không sao.
Dương Diệp nhẹ gật đầu, sau đó tay phải vung lên, đưa tất cả mọi người vào trong Hồng Mông Tháp.
Trong Hồng Mông Tháp.
Dương Diệp mang theo mọi người đi tới trước mặt Tiểu Ngưu và Thái Cổ Chân Long, giờ phút này Tiểu Bạch đang trị liệu cho bọn hắn.
Có Hồng Mông Tử Khí cùng Vĩnh Hằng Chi Khí, Tiểu Ngưu cùng Thái Cổ Chân Long xem như kéo lại được cái mạng.
Hai thánh khí chữa thương mạnh nhất thế gian!
Có thể nói, nếu như không phải Hồng Mông Tử Khí và Vĩnh Hằng Chi Khí tồn tại, Tiểu Ngưu và Thái Cổ Chân Long thật sẽ chơi xong.
Dù như vậy, tình huống của Tiểu Ngưu và Thái Cổ Chân Long cũng không phải quá tốt.
Nhìn thấy Dương Diệp, Tiểu Bạch lập tức bay đến trên vai của hắn, sau đó tiểu trảo chỉ chỉ Tiểu Ngưu cùng Thái Cổ Chân Long cách đó không xa.
Dương Diệp nói khẽ: - Không có chuyện gì đâu, chúng đều sẽ khỏe lại.
Tiểu Bạch gật đầu, sau đó nó nhìn về phía Thái Cổ Lệ Hổ, Thái Cổ Lệ Hổ không có bị Dịch Thủy Hàn nhằm vào, bởi vậy tình huống tốt hơn nhiều. Bất quá trong mắt Tiểu Bạch vẫn mang theo quan tâm.
Thái Cổ Lệ Hổ nhìn thoáng qua Tiểu Bạch, khẽ lắc đầu.
- Không sao.
Tình huống của nó, xác thực không tính quá quan trọng. Thái Cổ Đại Yêu chúng nó, bản lãnh lớn nhất chính là chịu đòn.
Dương Diệp nhìn lướt qua bốn phía, trận chiến này, bên bọn hắn trừ hắn ra, hầu như tất cả mọi người đều trọng thương!
Dương Diệp trâm giọng nói:
- Mọi người hảo hảo chữa thương, sự tình còn lại liền giao cho ta.
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Kiếm U.
- Chuyện hôm nay, đa tạ.
Kiếm U lắc đầu, nàng do dự một chút, sau đó nói:
- Ta có thể nhìn thanh kiếm kia một chút không?
Dương Diệp nhẹ gật đầu, tâm niệm vừa động, Kiếm Sát lập tức từ trong Kiếm Hồ Lô vọt ra, sau đó rơi vào trước mặt Kiếm U. Kiếm U nhìn Kiếm Sát hồi lâu, sau đó nói:
- Hảo kiếm!
Nàng nhìn về phía Dương Diệp.
- Bảo trọng!
Nói xong, nàng rời Hồng Mông Tháp, sau đó hóa thành một đạo kiếm quang biến mất ở cuối chân trời.
Trong Hồng Mông Tháp, bên cạnh Dương Diệp, Kiếm Kinh nói khẽ:
- Nàng rốt cuộc giải thoát rồi. Ta tin tưởng, kiếm đạo của nàng sẽ càng ngày càng mạnh!
Dương Diệp nói khẽ:
- Bởi vì đã không có trói buộc và trách nhiệm, đúng không?
Kiếm Kinh gật đầu.
- Kiếm gia nàng mấy đời trách nhiệm, rốt cuộc tháo xuống.
Nói xong, nàng nhìn về phía Kiếm Sát cách đó không xa.
- Không nghĩ tới, thanh kiếm này sẽ rơi vào tay của ngươi. cường giả Tam Giới, đối với ngươi cơ bản không còn uy hiếp. Coi như là cường giả Tứ Giới, sợ là cũng khó có thể tạo thành uy hiếp quá lớn!
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời. - Cường giả Tứ Giới, mạnh mẽ hơn ta tưởng tượng rất nhiều. Ta vẫn còn quá yếu.
Nói xong, hắn đi tới trong phòng tu luyện. Ở trước mặt hắn, lơ lửng ba chuôi kiếm, Kiếm Tổ, Kiếm Thủ, Kiếm Sát.
Thời điểm ở sâu dưới lòng đất, hắn đã có một ý nghĩ, ý nghĩ này chính là, có thể để ba thanh kiếm hợp nhất hay không!
Ba phi kiếm hợp nhất!
Ý nghĩ này kỳ thật là được, nhưng vừa rồi hắn muốn ở bên ngoài thực hiện, lại phát hiện tối đa chỉ có thể hai kiếm hợp nhất!
Kiếm Sát, tuy có thể tiến vào Kiếm Hồ Lô, nhưng nó bài xích Kiếm Hồ Lô, Kiếm Hồ Lô căn bản không có cách thúc giục nói
Không chỉ bài xích Kiếm Hồ Lô, còn bài xích Kiếm Tổ và Kiếm Thủ!
Mà Kiếm Tổ cùng Kiếm Thủ cũng không nguyện ý tiếp xúc Kiếm Sát, bởi vì kiếm quang của nó quá mạnh, tới gân nó, linh trí sẽ bị hao tổn!
Kỳ thật, không chỉ Kiếm Tổ cùng Kiếm Thủ, ngay cả Kiếm Hồ Lô cũng không muốn Kiếm Sát tiến vào.
Thanh kiếm này, quá ác liệt, quá mủi nhọn!
Trong phòng tu luyện, Dương Diệp thả Kiếm Sát ở một bên, sau đó ánh mắt rơi vào trên Kiếm Tổ và Kiếm Thủ. Hai kiếm hợp nhất!
Dương Diệp tâm niệm vừa động, hai thanh kiếm lập tức tiến vào trong Kiếm Hồ Lô, sau một khắc, một đạo kiếm quang từ trong Kiếm Hồ Lô bắn nhanh ra.
Một đạo kiếm quang, hai thanh kiếm!
Thuấn phát!
Uy lực cường đại hơn nhiêu, nhưng tốc độ giảm xuống!
Bởi vì hắn cần trong nháy mắt tế ra hai thanh phi kiếm, đây đối với tâm thần tiêu hao tự nhiên càng lớn!
Bất quá với Dương Diệp mà nói, vấn đề này không lớn.
Luyện!
Điên cuồng luyện!
Trong khoảng thời gian kế tiếp, đám người An Nam Tĩnh bắt đầu chữa thương, mà Dương Diệp thì điên cuồng luyện phi kiếm của hắn.
Cứ như vậy, uy lực phi kiếm của Dương Diệp càng ngày càng mạnh, tốc độ thì càng lúc càng nhanh...
Báo thù!
Thời điểm thương thế của đám người An Nam Tĩnh tốt lên, chính là ngày hắn phục thùi