Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 4676 - Chương 4746: Ngươi Không Đủ Tư Cách! (1)

Chương 4746: Ngươi không đủ tư cách! (1) Chương 4746: Ngươi không đủ tư cách! (1)Chương 4746: Ngươi không đủ tư cách! (1)

Kiếm ra.

Xùy-I

Trong tràng vang lên âm thanh nứt vỡ, ngay sau đó, trước mặt Kiếm Tu, vùng không gian kia tâng tầng vỡ ra.

Thoáng qua, thân thể trung niên lập tức hư ảo.

Kiếm thul

Kiếm Tu quay người rời đi.

Lúc này, trung niên đột nhiên nói:

- Thế giới này, không nên xuất hiện loại người như ngươi!Kiếm Tu dừng bước lại.

- Các ngươi không phải người của thế giới này!

Trung niên gật đầu.

- Không phải!

Kiếm Tu nói:

- Dùng thực lực bổn tôn của ngươi, hẳn có rất ít người có thể giết ngươi, vì sao vẫn lạc?

Trung niên cười nói: - Cái thế giới này chính là như vậy, ngươi cảm giác mình rất mạnh, nhưng còn có mạnh hơn. Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, ngươi cảm thấy đúng không?

Kiếm Tu nhìn lướt qua bốn phía.

- Ta hy vọng có người có thể đánh bại ta, chỉ có bại, ta mới có thể tìm được khuyết điểm của mình, mới có thể tìm được chưa đủ. Đáng tiếc, ta tìm rất nhiều người, nhưng không có một cái nào có thể đánh bại ta. Đối với ta mà nói, thời điểm thất bại, kiếm đạo của ta mới có thể bắt đầu.

Trung niên trâm mặc nửa ngày, sau đó nói:

- Sẽ cói

Kiếm Tu nhẹ gật đầu.

- Hy vọng tới sớm một chút, bằng không thì, cuộc sống này, kiếm đạo này, quá không thú vị!

Nói xong, Kiếm Tu đã biến mất.

Tại chỗ, trung niên nhìn thoáng qua địa phương Kiếm Tu biến mất.

- Thật rất mạnh mẽ...

Nói xong, thân thể trung niên dần dần hư ảo, cuối cùng hoàn toàn biến mất Dương Diệp ly khai Uyên Giới không lâu, một thanh niên cùng một lão giả xuất hiện ở trước mặt hắn.

Thanh niên này, đúng là Hoang Doanh.

Hoang Doanh mỉm cười.

- Có thể tâm sự không?

Dương Diệp lạnh nhạt nói:

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Hoang Doanh cười nói:

- Thêm một bằng hữu so với thêm một kẻ địch càng tốt, ngươi cảm thấy đúng không?

Dương Diệp nhẹ gật đầu.

- Vậy nói chuyện đi.

Hoang Doanh làm một cái thủ thế mời.

- Mời!

Dương Diệp nhìn thoáng qua Hoang Doanh, đang muốn động chân, đột nhiên hắn quay đầu nhìn về phía cách đó không xa, chỗ đó, một nữ tử mang theo sáu mặc nam tử khôi giáp màu trắng chậm rãi đi tới.

Rất nhanh, nữ tử dừng bước. Nữ tử nhìn thoáng qua Dương Diệp.

- Nàng thuộc vê Vĩnh Hằng Quốc Đội

Dương Diệp lạnh nhạt nói:

- Ta nói ngươi thuộc về ta, ngươi là thuộc về ta sao?

Nữ tử nói.

- Ta thuộc về ngươi? Nếu như ngươi có thực lực, ta thuộc về ngươi lại có làm sao?

Dương Diệp cười nói:

- Đến, để cho ta đoán xem, ngươi rất lạ mặt, hẳn không thuộc về Vĩnh Hằng Chi Giới, nếu như ta không đoán sai, ngươi nên đến từ Vĩnh Hằng Quốc Độ, đúng không?

Nữ tử nhẹ gật đầu, nàng đi tới trước mặt Dương Diệp.

- Linh Tổ, nàng thuộc về Vĩnh Hằng Quốc Độ, giao cho ta, ở bên kia, nàng sẽ an toàn hơn, sống cũng sẽ tốt hơn, ít nhất mạnh khỏe hơn so với đi theo ngươi.

Dương Diệp cười cười, quay đầu nhìn vê phía Hoang Doanh.

- Ngươi thấy thế nào?

Hoang Doanh cười nói:

- Dương huynh, ngươi quá xấu xa, ngươi muốn ta cùng nàng chiến lưỡng bại câu thương, sau đó mình mang theo Linh Tổ bỏ trốn mất dạng, Dương huynh, ý nghĩ này không làm được.

Dương Diệp cười nói:

- Ngươi không phải nói thêm một bằng hữu sao? Hiện tại chính là thời điểm chứng minh chúng ta có phải bằng hữu hay không.

Hoang Doanh nhìn Dương Diệp hồi lâu, sau đó cười nói:

- Được!

Nói xong, hắn nhìn thoáng qua nữ tử bên cạnh Dương Diệp.

- Nếu như ta là ngươi, hiện tại liền ly khai.

Nữ tử không có nói chuyện, thân hình của nàng run lên, bay thẳng đến Dương Diệp.

Bởi vì nàng cùng Dương Diệp cách rất gân, bởi vậy nàng lập tức liền xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp, thoáng qua, vô số kim tỉ giống như mưa bắn vê phía Dương Diệp, tốc độ cực nhanh, những tơ vàng này trong nháy mắt liên bao Dương Diệp lại.

Lúc này, một tiếng kiếm minh vang lên.

Âm!

Theo một tiếng nổ vang, những tơ vàng kia tản ra, nữ tử trước mặt Dương Diệp lui về phía sau mười trượng, nhưng sau một khắc, không gian bốn phía Dương Diệp đột nhiên vỡ ra, thoáng qua, vô số tơ vàng từ trong những khe hở kia bắn ra, trực chỉ Dương Diệp! Dương Diệp cầm kiếm quét qua.

Âm!

Những tơ vàng kia lần nữa bị đẩy lui, nhưng ngay lúc này, một cỗ khí tức cường đại cuốn tới.

Dương Diệp giơ kiếm đâm một cái.

Âm!

Dương Diệp và nữ tử kia liên tục lùi lại.

Hai người đều thối lui gần mười trượng, Dương Diệp cầm kiếm, sau lưng nữ tử lơ lửng rất nhiều tơ vàng, chỉ có điều những tơ vàng này đều đứt gãy.

Nữ tử nhìn thoáng qua kiếm trong tay Dương Diệp.

- Kiếm tốt.

Nói đến đây, đồng tử nàng bỗng nhiên co rụt lại.

- Làm sao có thể, là thanh kiếm này!
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0