Chương 4805: Mau cút cho lão tử! (2)
Chương 4805: Mau cút cho lão tử! (2)Chương 4805: Mau cút cho lão tử! (2)
- Dương Diệp, năm đó vô số người của Vĩnh Hằng Chi Giới chết trận, kể cả Linh Tổ. .
Dương Diệp cắt đứt lời của Nam Ly Âm.
- Ngươi là muốn ta đứng bên Vĩnh Hằng Quốc Độ?
Nam Ly Âm hỏi lại.
- Chẳng lẽ ngươi không nên làm như vậy sao?
Dương Diệp bật cười.
- Đầu ngươi có phải bị lừa đá hay không?
Sắc mặt Nam Ly Âm trầm xuống. - Ngươi có ý tứ gì!
Dương Diệp cười lạnh.
- Có ý tứ gì? Thứ cho ta nói thẳng, ta đứng bên nào liên quan gì đến ngươi! Mau cút cho lão tử, bằng không thì một kiếm kết liễu ngươi.
Sắc mặt Nam Ly Âm tái xanh.
- Dương Diệp, ngươi cho rằng Vĩnh Hằng Chi Giới và Vĩnh Hằng Quốc Độ cần ngươi? Nếu không có Linh Tổ, Vĩnh Hằng Quốc Độ nhìn cũng chẳng muốn nhìn ngươic một cái, ngươi...
Ngay lúc này, Dương Diệp đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Nam Ly Âm, thoáng qua, một thanh kiếm đâm thẳng mi tâm nàng.
Sắc mặt Nam Ly Âm đại biến, huyền khí trokng cơ thể nàng vận chuyển, một cỗ âm khí từ trong cơ thể tuôn ra, nhưng cổ âm khí này bị Dương Diệp đâm vỡ, ngay sau đó, kiếm chống đỡ ở mi tâm của Nam Ly Âm!
Thân thể Nam Ly Âm lập tức cương cứng!
Dương Diệp nhìn Nam Ly Âm.
- Không giết ngươi, là cho Nam Ly Mộng mặt mũi. Còn nữa, ta và Nam Ly Mộng là bằng hữu, nhưng không phải bằng hữu với ngươi!
Nói xong, Dương Diệp lui trở về tại chỗ, sau đó ngồi xuống.
Thần sắc của Nam Ly Âm cực kỳ khó coi, đang muốn nói gì, lúc này ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân.
- Dương huynh, đã lâu không gặp!
Dương Diệp quay đầu nhìn lại, ở cửa đúng là Nam Ly Mộng!
Dương Diệp cười nói:
- Đã lâu không gặp!
Đối với Nam Ly Mộng, hắn vẫn có hảo cảm, phải nói, Nam Ly Mộng này cũng coi là bằng hữu. Lúc trước, Nam Ly Mộng từng mạo hiểm cực lớn nhắc nhở hắn rất nhiều chuyện. Nhân tình này, hắn nhớ kỹ!
Nam Ly Mộng đi tới trước mặt Dương Diệp, nàng nhìn thoáng qua Nam Ly Âm.
- Lão tổ, ta có thể cùng hắn đơn độc nói chuyện không?
Nam Ly Âm lau mồ hôi lạnh, quay người rời đi.
Nam Ly Mộng ngồi xuống.
- Trong khoảng thời gian ngươi ly khai Vĩnh Hằng Chi Giới, Vĩnh Hằng Chi Giới xảy ra một ít chuyện. Vĩnh Hằng Quốc Độ ném ra cành ôliu, đối với cường giả của Vĩnh Hằng Chi Giới mà nói, đây không thể nghi ngờ là một thiên đại hảo sự, bởi vì bọn họ không cần đau khổ giấy giụa ở Vĩnh Hằng Chi Hà. Này với bọn hắn mà nói, không thể nghỉ ngờ là một bước lên trời.
Dương Diệp cười nói:
- Ngươi muốn biết cách nhìn của ta không?
Nam Ly Mộng cười nói:
- Nói nghe xeml
Dương Diệp nói:
- Vĩnh Hằng Quốc Độ kia, thời điểm cần người thái độ sẽ rất tốt, nhưng thời điểm không cần người, bọn hắn sẽ coi người của Vĩnh Hằng Chi Giới là con sâu cái kiến, coi là đám người hạ đẳng. Cách làm của bọn hắn, kỳ thật là lợi dụng, lợi dụng người của Vĩnh Hằng Chi Giới. Mà người của Vĩnh Hằng Chi Giới sống nhiều năm như vậy, bọn hắn không thể không biết điểm ấy, nhưng bọn hắn vẫn nguyện ý đi làm!
Nói đến đây, Dương Diệp lắc đầu.
- Vì cái gọi là Đại Đạo, vì cái gọi là trường sinh, ngay cả một chút cốt khí cũng không cói
Đại Đạo, trường sinhl
Này giống với một số người trong thế tục, vì đạt tới mục đích nào đó, bọn hắn có thể vứt bỏ hết thảy, lễ nghi, đạo đức? Ở trong mắt một số người, những thứ này chả là cái cóc khô gì, trong mắt của bọn họ, chỉ có tiền!
Mà trong mắt Tu Luyện Giả, chỉ có Đại Đạo và trường sinhI
Nam Ly Mộng lắc đầu.
- Dương huynh, như ngươi nói, bọn hắn nhìn rõ ràng. Nhưng ngươi có từng nghĩ, ở giữa Hoang Tộc và Vĩnh Hằng Quốc Độ, người của Vĩnh Hằng Chi Giới lại có bao nhiêu lựa chọn? Người của Vĩnh Hằng Chi Giới, thực lực yếu hơn người khác, yếu, thì đồng nghĩa với không có quá nhiều quyên lựa chọn.
Dương Diệp cười cười.
- Không nói cái này. Lần này tới tìm ngươi, là muốn nghe ngóng tung tích một số người.
Nam Ly Mộng nói khẽ:
- Trường Sinh Môn, Tung Hoành Đạo, Tạo Hóa Tông, Vô Sinh Giáo?
Dương Diệp gật đầu.
- Còn có một, Tiêu Thần VũI
Nam Ly Mộng trâm mặc.
- Như thế nào?
Dương Diệp hỏi.
Nam Ly Mộng nói khẽ:
- Dương huynh, những người này đối với ngươi không có ảnh hưởng gì rồi. Giết hay không giết, với ngươi mà nói, vấn đề không lớn a2?
Dương Diệp lắc đầu.
- Rất lớn.
Nam Ly Mộng nhìn về phía Dương Diệp, Dương Diệp cười nói:
- Ta là một người hẹp hòi! Cực kỳ hẹp hòi! Ai tốt với ta, ta cả đời nhớ rõ, nhưng ai muốn hại ta, ta cũng sẽ cả đời nhớ rõ. Ân, còn phải báo gấp trăm lần, kẻ thù, cũng muốn báo gấp trăm lần. Nam Ly Mộng nhìn thoáng qua Dương Diệp, thấp giọng thở dài.
- Nếu như ngươi giết những người đó, Vĩnh Hằng Chi Giới này sẽ không còn bao nhiêu người mạnh mẽ. Vĩnh Hằng Chi Giới ở giữa Hoang Tộc và Vĩnh Hằng Quốc Độ, lời nói càng không có trọng lượng.
Nói xong, nàng đứng lên.
- Dương huynh, Vĩnh Hằng Chi Giới, vẫn phải có người đứng ral
Dương Diệp cười nói:
- Ngươi là xin tha cho bọn hắn?
Nam Ly Mộng nói:
- Xem như thế đi!
Dương Diệp cười nói:
- Ngươi như vậy là có chút không hiền hậu. Năm đó thời điểm bọn hắn truy sát ta, ngươi không có ra mặt cầu tình qua. Hiện tại ta muốn giết bọn hắn, ngươi lại đến xin tha cho bọn hắn, hơn nữa còn làm giống như Dương Diệp ta không có tình người. Mộng cô nương, đây không phải là chuyện bằng hữu nên làm, ngươi cảm thấy đúng không?
Nam Ly Mộng nói:
- Bởi vì ta không phải bằng hữu của bọn hắn, nhưng ta và ngươi là bằng hữu.
Dương Diệp khẽ cười nói:
- Chúng ta thật sự là bằng hữu sao?
Nam Ly Mộng còn muốn nói điều gì, nhưng Dương Diệp lắc đầu.
- Ta còn có việc, sẽ không quấy rầy. Cáo từi
Nói xong, Dương Diệp đứng dậy rời đi.
Lúc này, Nam Ly Mộng đột nhiên nói:
- Dương huynh, Vĩnh Hằng Chi Giới này, còn có hàng tỉ sinh mệnh! Ngươi giết những cường giả đứng đầu kia, như vậy sẽ không còn ai vì những sinh mệnh thực lực yếu kia nói chuyện.
Dương Diệp quay người nhìn Nam Ly Mộng.
- Thời điểm bọn hắn giết ta, có nghĩ tới hàng tỉ sinh mệnh gì không, bây giờ, đến thời điểm ta giết bọn họ, liền chụp mũ lên đầu ta? Mộng cô nương, ta có thể rõ ràng nói cho ngươi biết, những người này, ta đều muốn giết. Không giết bọn hắn, không phải có lỗi với chính mình sao?