Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 4784 - Chương 4854: Rất Mạnh, Sâu Không Lường Được ! (1)

Chương 4854: Rất mạnh, sâu không lường được ! (1) Chương 4854: Rất mạnh, sâu không lường được ! (1)Chương 4854: Rất mạnh, sâu không lường được ! (1)

Ngoài Cửa thành, Dương Diệp lắc đầu cười, Dương Liêm Sương này đúng là thích gây chuyện.

Rất nhanh, Dương Liêm Sương từ trong thành đi ra, nàng ta nhìn thấy Dương Diệp, đầu tiên là ngẩn người rồi lập tức nói khẽ:

- Đến từ lúc nào thế.

- Vừa tới.

Dương Liêm Sương hơi gật đầu, nàng ta ngẩng đầu nhìn về phía nam tử trung niên nam tử trung niên.

- Xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, ta xin khuyên một câu, các ngươi tốt nhất mau đi đi!

Trên không trung, sắc mặt nam tử trung niên trâm xuống:

- Dương Liêm Sương, ngươi không biết xấu hổ à?Dứt lời, tay phải hắn hơi ép xuống dưới, một cỗ uy áp cường đại trực tiếp ép vê phía toàn bộ Hoa Hạ thành.

Uy áp của cường giả Phá Giới cảnh!

Mà đúng lúc này, một thanh phi kiếm đột nhiên từ phía dưới phóng lên cao.

Tay phải của nam tử trung niên bay điI Đám người đó ngây ra, chừng hai hơi thở mới hồi phục lại tinh thân. Nam tử trung niên trong lòng kinh hãi, nhìn về phía Dương Diệp bên cạnh Dương Liêm Sương.

Dương Diệp không để ý tới đám người Nguyên Thiên tông, hắn cười nói với Dương Liêm Sương:

- Không mời ta vào à?

Dương Liêm Sương nói:

- Ta cho rằng ngươi ngươi sẽ trực tiếp trảm sát bọn họi

Dương Diệp lắc đầu.

- Đợi lát nữa rồi tính, nếu cần thiết thì một lưới bắt hết là tốt nhất!

Dương Liêm Sương gật đầu.

- Đi thôi, đi gặp Viên lão!

Nói xong, nàng ta dẫn theo Dương Diệp bước về phía Hoa Hạ thành này.

Trên không trung, nam tử trung niên sắc mặt cực kỳ khó coi, qua hồi lâu, hắn trâm giọng nói:

- Đi thôi, chúng ta trở vê thông tri cho tông chủi

Rất nhanh mọi người đều biến mất...

Dương Diệp và Dương Liêm Sương vào trong thành, Trong thành không có nhiều người, cả thành chỉ có mấy chục vạn người. Trong đó có rất nhiêu nhưng là đến từ đại thiên vũ trụ, những người này tất nhiên đều nhận ra Dương Diệp. Khi nhìn thấy Dương Diệp thì đều ngừng lại. Thế là cả thành đột nhiên xôn xao.

Dương Diệp tới rồi!

Càng lúc càng nhiều người ùa về phía Dương Diệp và Dương Liêm Sương.

Vô số người trong lòng vẫn rất tôn Dương Diệp. Lúc trước nếu không nhờ có Dương Diệp, trong số họ có rất nhiều người chỉ sợ đã phải chết ở đại thiên vũ trụ rồi.

Người càng lúc càng nhiều.

Dương Diệp dừng bước, hắn nhìn lướt qua bốn phía.

- Chư vị biệt lai vô dạng!

Mọi người thi lễ với Dương Diệp.

Dương Diệp giữa sân mọi người, những người này cảnh giới đều không cao lắm, nhưng hắn có thể cảm giác được, những người này sống ở đây rất vui.

Hòa bình!

Rất nhiều lúc, không cầu phải phú quý một đời, không cầu trường sinh đại đạo, chỉ cầu nhân gian hòa bình, kỳ thật, nhân gian hòa bình, đối với một số người mà nói thì đã là rất hạnh phúc rồi. Đặc biệt là những người từ đại thiên vũ trụ đến này, chỉ có người đã trải qua chiến tranh mới càng quý trọng hòa bình!

Dương Diệp và Dương Liêm Sương ởi tới một đại điện. Kỳ thật cũng chính là hoàng cung. Có điều thật sự hơi nhỏ, không khác gì một đại điện cả.

Dương Liêm Sương đột nhiên nói:

- Rảnh rỗi cho nên làm chút chuyện cho vui.

Dương Diệp gật đầu.

- Cảnh giứo¡ hiện tại của ngươi là gì?

Dương Liêm Sương xòe tay.

- Chỉ là Phá giới. Không thể không nói, linh khí ở đây so với đại thiên vũ trụ thì tốt hơn rất nhiều, nếu vẫn ở đại thiên vũ trụ. Ta không biết còn ở cảnh giới nào. Chẳng trách nhiều người như vậy đều muốn tới giới cao hơn!

Nói đến đây, nàng ta nhìn về phía Dương Diệp.

- Đúng rồi, lân này ngươi đến, ta vừa hay có chuyện muốn nói với ngươi.

- Gì thế?

Dương Diệp hỏi.

Dương Liêm Sương nói: - Ta muốn về gia hương của tai

Dương Diệp hơi ngẩn người.

- Gia hương của ngươi?

Dương Liêm Sương gật đầu.

- Ra ngoài alau rồi, giờ không biết ở đó thế nào. Lúc trước, ta không dám về, bởi vì ta đã ở đây vô số năm rồi, hiện tại về chỉ sợ là ngay cả một sợi lông cũng không có. Nhưng không lâu trước, một lão nhân thần bí nói với ta, ta có thể trở vê, thời gian ở đây khác với bên kia, phải nói là thời gian giữa hai vũ trụ trôi qua khác nhau. Nói chung là ta cũng không rõ lắm, chỉ biết là hiện tại ta về tương tương với ta mới đi được mười năm thôi.

- Lão nhân thân bí nào?

- Một lão nhân lưng đeo giỏ trúc!

Lão nhân lưng đeo giỏ trúc!

Dương Diệp ngây người.

Dương Liêm Sương cũng đã gặp lão nhân thân bí đó.

Dương Liêm Sương nhìn Dương Diệp.

- Ngươi cũng gặp lão giả đó rồi à?

Dương Diệp gật đầu.

- Hắn cũng tới gia hương của ngươi rồi à?
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0