Vô Địch Kiếm Vực (Dịch Full)

Chương 4801 - Chương 4871: Ngươi Mẹ Nó Dám Cười! (2)

Chương 4871: Ngươi mẹ nó dám cười! (2) Chương 4871: Ngươi mẹ nó dám cười! (2)Chương 4871: Ngươi mẹ nó dám cười! (2)

Sau khi Dương Diệp đi, Tiểu Long và Tiểu Ngưu lập tức thở phào nhẹ nhõm. Chúng thật sự sợ Dương Diệp!

Nhân loại đều vô sỉ như vậy sao?

Trên đài phi thăng, Dương Diệp tìm tới Kiếm Kinh.

Ngươi phải trở thành đệ tử chân truyền!

Kiếm Kinh đột nhiên nói.

- Vì sao?

- Chỉ có đệ tử chân truyền mới có cơ hội tiến vào địa phương thân bí nhất của Cổ Kiếm tông, cũng chính là Cổ Kiếm động. Đó là nơi mà sư tổ của Cổ Kiếm tông vẫn lạc, cũng là địa phương thần bí nhất của Cổ Kiếm tông, bản thể của ta nằm ở đó. Mà nơi đó, tuyệt đối có cường giả siêu cấp trấn thủ, ngươi phải quang minh chính đại tiến vào, chỉ tiến vào trong đó rồi chúng ta mới có cơ hội lấy ra mảnh vỡ bản thể của ta. Đệ tử chân truyền!

Dương Diệp có chút đau đầu.

- Phiên quá. Ta không muốn lãng phí nhiều nhiều thời gian ở đây. Có biện pháp khác không?

- Cướp! Ngươi có muốn thử không? Dương Diệp cười cười, thôi, hắn không muốn bị đuổi giết! Hơn nữa, chưa chắc đã có thể cướp được!

Kiếm Kinh nói:

- Với thiên phú và thực lực của ngươi, mất không lâu sẽ có thể trở thành đệ tử chân truyền. Còn nữa, nếu bản thể của ta khôi phục, cộng với kiếm vực của ngươi, ta dám cam đoan, chúng ta có thể dễ dàng miểu sát một vị cường giả Ngũ giới! Thậm chí là Chủ cảnh trên Ngũ giới cũng giết được!

- Mạnh vậy à?

- Ác Linh Tử dực và linh của Tru không phải ngủ say thì chính là trọng thương hôn mê, mà ta thì khác, linh của ta rất hoàn chỉnh, bản thể bản thể của ta khôi phục, ngươi sẽ có một kiện siêu thần khí, một kiện siêu thần khí có linh là khái niệm hoàn toàn khác.

Dương Diệp trâm mặc.

Hắn tất nhiên minh bạch ý tứ của Kiếm Kinh, Tru hiện tại căn bản không phát huy ra được bộ uy lực, hơn nữa, linh của Tru cũng không nhận hắn làm chủ, lại càng không chủ động giúp hắn. Nhưng Kiếm Kinh thì khác, nếu bản thể của nàng ta khôi phục, Kiếm Kinh sẽ phối hợp với hắn, có một kiện siêu thân khí toàn tâm toàn ý phối hợp và hỗ trợ, cộng với bản thân hắn lại là kiếm tu, uy lực bộc phát ra tuyệt đối là rất mạnh!

Qua một lúc, Dương Diệp lắc đầu cười. - Kiếm Kinh, ngươi là sợ ta không thu hồi bản thể cho ngươi, đúng không?

Kiếm Kinh nhìn Dương Diệp, trâm mặc.

Dương Diệp nói:

- Ta không phải vì một kiện siêu thần khí mới cùng ngươi đến Cổ Kiếm tông này đâu. Đúng vậy, Dương Diệp ta rất nhiều lúc là một kẻ chỉ mong kiếm lợi. Nhưng ta cũng tùy vào người. Đến giúp ngươi thu hồi bản thể xem như là ta đang báo đáp ngươi đi, báo đáp lại lúc trước người đã giúp ta. Về phần sau khi ngươi khôi phục bản thể rồi, là muốn đi hay ở ta tuyệt đối không ép buộc. Ta không phải đang lừa tình ngươi, hoặc là đang lạt mềm buộc chặt đâu.

Nói xong Dương Diệp rời khỏi Hồng Mông tháp.

Trên đài phi thăng, Kiếm Kinh trâm mặc không nói gì.

Ngoài Hồng Mông tháp.

Dương Diệp vê Cổ Kiếm tông, mỗi một đệ tử ngoại môn, đều sẽ có chỗ ở riêng.

Đệ tử chân truyền!

Hắn hiện tại phải nghĩ biện pháp trở thành đệ tử chân truyền, mà muốn thành đệ tử chân truyền phải trở thành đệ tử nội môn trước. Mà những cái này chỉ có thể làm từng bước, đi quá nhanh thì càng dễ bị hoài nghi!

Hắn lần này đến đây là để trộm đồ! Không đúng, mảnh vỡ siêu thân khí vốn chính là của Kiếm Kinh, hắn không phải trộm mà là lấy lại!

Đệ tử nội môn!

Dương Diệp đi tìm Việt Thanh Vũ.

- Ngươi muốn trở thành đệ tử nội môn à?

Việt Thanh Vũ kinh ngạc nhìn Dương Diệp.

Dương Diệp gật đầu.

- Không được à?

Việt Thanh Vũ nhìn Dương Diệp, sau đó nói:

- Muốn thành đệ tử nội môn phải thông qua khảo nghiệm, đó khảo nghiệm đó chỉ có cường giả Phá giới mới có thể thông qua, mà ngươi hiện tại. ..

Dương Diệp hiện tại mới là Hư Chân!

- Khảo nghiệm gì?

Dương Diệp hỏi.

Việt Thanh Vũ đang định lên tiếng, đúng lúc này, ở bên cạnh đột nhiên truyền đến tiếng cười. - Xem kìa, vị tiểu sư đệ này của chúng ta vừa trở thành đệ tử ngoại môn đã muốn trở thành đệ tử nội môn, chậc chậc!

Dương Diệp và Việt Thanh Vũ quay đầu nhìn lại, người tới là một nam tử tay cầm trường kiếm, nam tử mặc một kiện trường bào rộng thùng thình, sau lưng còn đeo một hộp kiếm.

Dương Diệp hỏi.

- Không được à?

Nam tử hơi ngẩn ra, lập tức cười nói:

- Đương nhiên là được, chỉ có điều cảm thấy có chút buồn cười thôi. Ta kể cho ngươi một cố sự nhé. Xưa kia có mấy con kiến không ngờ muốn lay đổ một gốc cây, ngươi nói xem có buồn cười không, ngươi...

Đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên biến mất tại chỗ.

Ngay sau đó, mọi người ngây dại.

Chỉ thấy Dương Diệp không biết từ lúc nào đã tóm lấy yết hầu của nam tử đói

Tay phải Dương Diệp chậm rãi xiết chặt, hắn nhìn nam tử.

- Cười đi, cười cho ta xem nào? Ủa sao không cười, ngươi con mẹ nó cười đi chứt
Bình Luận (1)
Comment
darkstalker8x2 6
darkstalker8x2
Reader
3 Tháng Trước
Ad cho xin tí review góc nhìn chủ quan với
Trả lời
| 0