Chương 4882: Dương Diệp là ai? (1)
Chương 4882: Dương Diệp là ai? (1)Chương 4882: Dương Diệp là ai? (1)
Đánh rất giỏi
Mọi người nhìn về phía Dương Diệp, kiêu ngạo vậy à?
Không trung, nam tử thanh niên ngây ra, sau đó cười ha ha.
Tốt, vậy để xem ngươi rốt cuộc đánh giỏi cỡ nào!
Phía dưới, Dương Diệp không nói nhiều, thân hình run lên, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt nam tử thanh niên, đánh ra một quyền!
Hai mắt nam tử thanh niên híp lại, cũng đánh ra một quyền!
Trong cùng cấp, đánh nhau cận thân, hắn thật sự là chưa từng Sợ all
Nhưng mà, khi quyên đầu của hắn và quyền đầu của Dương Diệp va chạm, sắc mặt hắn thốt nhiên kịch biến. Bùm!
Trong ánh mắt của mọi người, cả người nam tử thanh niên trực tiếp bị chấn ra hơn trăm trượng.
Nhưng mà, Dương Diệp vẫn chưa dừng tay, lại xuất hiện ở trước mặt nam tử thanh niên, nhấc chân lên đá một cước.
Nam tử thanh niên không dám lơ là, hắn lui vê phía sau một bước, ngay sau đó, thân thể hắn đột nhiên bay lên rồi tung một quyền vê phía Dương Diệp. Một cỗ lực lượng cường đại từ trong quyên đầu của nam tử thanh niên ùa ra, toàn bộ không gian rung chuyển. Không chỉ như vậy, trên quyên đầu của nam tử thanh niên còn xuất hiện một cỗ quyên mang cường đại!
Mà Dương Diệp thì không thèm tránh!
Không trung vang lên những tiếng nổ, toàn bộ không gian rung chuyển như có động đất.
Qua chừng mấy chục hơi thở, không trung mới dần dần bình tính lại.
Hai người không xuất thủ nữa!
Nam tử thanh niên nhìn nhìn bàn tay đang run rẩy của mình, sau đó nhìn về phía Dương Diệp.
- Ngươi đủ tư cách!
Dương Diệp nhìn nhìn tay mình, tay hắn cũng hơi run. Không thể không nói, lượng hàm kim của cường giả trong Chiến giới rất cao, không phải loại hơi nước. Nếu hắn dùng lực lượng nhục thân đơn thuần, e là rất khó đánh bại người trước mắt này.
Có điều đó cũng là bình thường, những người này ngày sau sẽ đối chiến với Hoang tộc, sao có thể yếu được?
Trên không trung, nam tử thanh niên nhìn mọi người phía dưới.
- Còn ai nữa không? Lúc này, Mặc Nhã đột nhiên đứng dậy, cười nói:
- Để ta thử xeml
Dứt lời, mũi chân nàng ta điểm nhẹ, trong nháy mắt, cả người trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên cao.
Không trung, nam tử thanh niên đang muốn xuất thủ, mà đúng lúc này, Mặc Nhã đột nhiên biến mất không thấy đâu. Nhìn thấy một màn này, sắc mặt nam tử thanh niên đột nhiên biến đổi, hai tay hắn ép sang hai bên.
Âm!
Một cỗ lực lượng cường đại lấy làm trung tâm ùa rai
Vào lúc này, không gian khu vực đó trực tiếp trở nên hư ảo!
Mọi người căn bản không nhìn rõ cảnh tượng bên trong!
Sau mấy hơi, không gian khôi phục bình thường, mà lúc này, Mặc Nhã đã về vị trí nàng ta đứng lúc trước.
Nam tử thanh niên nhìn Mặc Nhã.
- Ta nhìn lâm rồi!
Mặc Nhã hơi gật đầu, không nói gì.
Mà mọi người thì có chút ngây ngốc, Mặc Nhã này thông qua rồi à?
Cách đó không xa, Dương Diệp nhìn Mặc Nhã. Vừa rồi, người khác không thấy rõ, nhưng hắn thì thấy rõ, một kiếm của Mặc Nhã này đã chế trụ nam tử thanh niên đói
Một kiếm rất quỷ dị!
- Ta cũng thử!
Lúc này, lại một nam tử đứng dậy.
Nam tử đó chính là Tiết Y Nhân!
Tiết Y Nhân ôm quyền với nam tử thanh niên, trong nháy mắt, một thanh trường kiếm đột nhiên từ vỏ kiếm bên hông hắn bắn ra, trường kiếm giống như một đạo thiểm điện bắn thẳng về phía nam tử thanh niên.
Phi kiếm!
Vào chớp mắt phi kiếm xuất hiện, nam tử thanh niên điểm ra một chỉ, trực tiếp khiến không gian trước mặt hắn chấn động.
Lực lượng cường đại ẩn chứa bên trong phi kiếm trực tiếp chấn cho nam tử thanh niên liên tục lui vê phía sau, mà phi kiếm này lại thân không biết quỷ không hay xuất hiện phía sau nam tử thanh niên, có điều, nam tử thanh niên phản ứng cũng cực nhanh, xoay người đấm ra một quyên.
Một cỗ quyên mang cường đại từ trong quyên đầu nam tử thanh niên ùa ra, nhưng mà, một quyên này không đánh lui được thanh phi kiếm này, ngược lại, bản thân nam tử thanh niên lại bị chấn cho liên tục lui về phía saul
Lần này, phi kiếm không thừa thắng xông lên mà là xoay lại bay về trong vỏ kiếm của Tiết Y Nhân.
Tiết Y Nhân ôm quyên với nam tử thanh niên.
- Đa tại
Không trung, nam tử thanh niên nhìn Tiết Y Nhân, sau đó nhìn về phía đệ tử Cổ Kiếm tông còn lại.
- Còn ai nữa không?
Trong sân, những người còn lại không ai đứng ra.
Nam tử thanh niên lạnh lùng nói:
- Nếu có thì quay vê đi. Bằng không, các ngươi tiến vào Chiến giới, chính là đi chịu chết đấy!
Nghe vậy, các đệ tử còn lại của những Cổ Kiếm tông đó vẻ mặt có chút chán nản, vốn mang theo hy vọng mà đến, nhưng hiện tại, còn chưa vào được đã phải vê, bất kỳ là ai cũng sẽ thấy khó chịu.
Đám người Dương Diệp không nói gì, đúng như lời nói của nam tử thanh niên, thực lực không đủ, tốt nhất hãy trở vê, bằng không đi vào e là sẽ tự hại mình.
Lúc này, Thiết Nguyên đứng dậy, hắn nhìn mấy người Dương Diệp. - Chúc mừng các ngươi, sau khi vào đó nhớ phải cẩn thận.
Dương Diệp gật đầu.
- Bảo trọng!
Thiết Nguyên cười cười.
- Ngày sau gặp lại ở tông môn!
Nói xong, hắn dẫn theo các đệ tử ngoại môn phía sau xoay người xoay người ngự kiếm rời đi.
Không trung, nam tử thanh niên nói:
- Bốn người các ngươi đi theo tal