Chương 4917: Ngươi nghe không hiểu à? (2)
Chương 4917: Ngươi nghe không hiểu à? (2)Chương 4917: Ngươi nghe không hiểu à? (2)
Diệp Tri Bắc lạnh lùng nói: - Ta thấy là tới rồi!
Người áo đen bình tĩnh nói:
- Mấy lão bất tử chúng ta chỉ biết đứng ở phe có lợi cho Diệp gia. Sở dĩ sở dĩ ra mặt là vì ngươi không phải một người lỗ mãng, ta muốn xem thử vì sao ngươi lại vì một đứa con tư sinh của phân gia mà muốn bãi miễn phụ thân của mình, thậm chí không tiếc đối địch với Lãnh gia.
Diệp Tri Bắc hơi gật đầu.
- Vậy thì xem cho kỹ nhé!
Người áo đen nói:
- Ngươi làm chuyện này quá tuyệt tình. Nếu không có một giải thích hợp lý thì ngươi biết hậu quả rồi đấy. Diệp Tri Bắc cười khẽ.
- Đương nhiên là biết.
Nói xong, nàng ta nhìn vê phía Dương Diệp.
- Đi thôi!
Nàng ta xoay người tiến vào trong thành.
Tại chỗ, Dương Diệp ngẩng đầu nhìn Diệp thành trước mặt. Gia chủ? Vị trí này có thể mang đến rất nhiều thứ, quyền lợi, tài nguyên, thanh danh, nhưng chẳng phải cũng là một trói buộc sao?
Một mình vẫn tốt hơn!
Một người một kiếm!
Dương Diệp lắc đầu cười, sau đó theo vào.
Diệp Tri Bắc dẫn Dương Diệp đi tới chủ điện của Diệp gia, mà lúc này trong chủ điện của Diệp gia đã tụ tập không dưới trăm người, trong những người này có phần gia, cũng có chủ gia, đều là nhân vật hạch tâm của Diệp gia.
Mà trong chủ điện có ba cái ghế dựa, ngồi ở trên cùng là một nam tử trung niên, nam tử trung niên thần sắc bình tĩnh, bất cẩu ngôn tiếu, trong ánh mắt mang theo khí tức văn nhã. Nam tử trung niên này chính là Diệp Nho Huyền, gia chủ đương nhiệm của Diệp gial
Bên phải Diệp Nho Huyền là một lão giả mặc áo bào trắng, đây là một đại trưởng lão của Diệp gia, thuộc về nhân vật hạch tâm tuyệt đối của Diệp gia.
Mà ở bên trái Diệp Nho Huyền thì có một nam tử trung niên, người này không phải người Diệp gia, mà là một trưởng lão của Lãnh gial
Nhìn thấy Diệp Tri Bắc Diệp Tri Bắc tiến vào, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Diệp Tri Bắc, nhưng rất nhanh, lại hướng về phía Dương Diệp ở bên cạnh bên cạnh Diệp Tri Bắc.
Dương Diệp thân sắc bình tĩnh, không nói gì.
Diệp Tri Bắc nhìn lướt qua mọi người, cuối cùng, nàng ta nàng ta dừng ở trên người trưởng lão Lãnh gia,
- Không ngờ người của Lãnh gia đã ở đây rồi!
- Ta bảo Lãnh Cố huynh ở lại!
Diệp Nho Huyền đột nhiên mở miệng.
Diệp Tri Bắc nhìn phụ thân của mình.
- Diệp huynh là người của Diệp gia ta. Hiện tại ta muốn hắn trở về Diệp gial
- Không được!
Dương Nho Huyền lắc đầu.
- Thân phận của hắn vẫn chưa được điều tra rõ, không thể tính là người của Diệp gia tal
Diệp Tri Bắc lạnh lùng nói:
- Ta nói hắn là người của Diệp gia thì chính là chính là người của Diệp gial
Diệp Nho Huyền lạnh lùng nói:
- Ta mới là gia chủ. Diệp Tri Bắc đi tới đối diện Diệp Nho Huyền. , có người đưa tới một cái ghế.
Diệp Tri Bắc ngồi xuống, sau đó nói:
- Vào thẳng vấn đề đi, Lãnh gia đưa ra điều kiện gì.
Lúc này, tên trưởng lão của Lãnh gia cười nói:
- Diệp tiểu thư, Lãnh gia ta và Diệp gia trước giờ luôn rất hữu hảo, Lãnh gia hy vọng hai nhà chúng ta có thể vẫn cứ tiếp tục hữu hảo như vậy! Hơn nữa, gia chủ Lãnh gia ta đã hứa, tương lai giữa Nam giới Diệp gia và Đông giới Lục gia, chúng ta sẽ đứng ở phía Diệp gial
Nghe vậy, Diệp Tri Bắc đã hiểu.
Diệp gia và Lục gia ở Đông giới không phải cừu địch sinh tử, nhưng có tranh chấp vê lợi ích, nếu Lãnh gia đứng ở phía Diệp gia, không nghi ngờ gì nữa là có lợi cực lớn đối với Lãnh gia.
Phải biết rằng, Lãnh gia và Hình gia lúc trước đối với chuyện của hai nhà bọn họ luôn là tọa sơn quan hổ đấu.
Lúc này, trưởng lão Lãnh gia cười nói:
- Diệp cô nương, người bên cạnh ngươi lai lịch không rõ, lại còn giết mấy cường giả của Lãnh gia ta. Việc này hiện tại mọi người đều biết, nếu Lãnh gia ta không làm gì đó, e là không thể ăn nói với người đời! Diệp gia là bằng hữu của Lãnh gia, nhất định sẽ đứng ở phía chúng ta, đúng không?
Diệp Nho Huyền đứng lên, hắn nhìn Diệp Tri Bắc, trong mắt có chút phức tạp.
- Ngươi làm việc rất nhiều lúc chỉ dựa vào yêu thích cá nhân. Nhưng ta ở đứng ở góc độ của toàn bộ gia tộc để nhìn. Ngươi còn trẻ, hiện tại hiện tại chưa có tư cách làm gia chủ Diệp gial
Nói xong, hắn nhìn vê phía người áo đen phía sau Diệp Tri Bắc.
- La trưởng lão thấy thế nào?
Người áo đen trâm mặc không nói gì.
Lúc này, Dương Diệp đứng dậy.
- Ta cảm thấy ngươi làm không đúng!
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Dương Diệp.
Người áo đen cũng nhìn về phía Dương Diệp!
Diệp Nho Huyền nhìn Dương Diệp, lạnh lùng nói:
- Ta không hỏi ngươi!
Dương Diệp đi tới Diệp Tri Bắc Diệp Tri Bắc, cười nói:
- Không hỏi ta thì ta không được lên tiếng à?
Nói xong, hắn nhìn lướt qua bốn phía.
- Gia tộc vì lợi ích, vứt bỏ tộc nhân của mình, ở Diệp gia, ở Lãnh gia, tuyệt đối là một chuyện rất bình thường. Đặc biệt với đối với những đệ tử không có địa vị, không có thân phận, không có thiên phú. Ở trong mắt chư vị, loại đệ tử này thật chính là phế vật, giữ lại cũng chỉ tốn cơm nuôi, đúng không?
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Diệp Tri Bắc, cười nói:
- Đừng nhìn, còn cả ngươi nữa. Tri Bắc cô nương, thứ cho ta nói thẳng, nếu không phải bởi vì một số nguyên nhân, ngươi có dẫn ta về không? Ngươi sẽ bởi vì ta mà đối kháng với phụ thân ngươi, đối kháng với gia tộc của người, đối kháng Lãnh gia sao?
Diệp Tri Bắc nhìn Dương Diệp, trâm mặc.
Dương Diệp cười nói:
- Đương nhiên, các ngươi làm như vậy, cũng không thể nói là sai. Dù sao, lợi ích của gia tộc cũng là lớn nhất. Nhưng...
Nói đến đây, khóe miệng Dương Diệp nhếch lên, nụ cười có chút lạnh lùng.
- Nói thật, ta thật sự khinh thường các ngươi. Lợi ích ở trong mắt các ngươi thì lớn hơn tất cả, còn lớn hơn cả mạng của tộc nhân. Tộc nhân đối với các ngươi mà nói thì là gì? Là thân nhân! Rất nhiều người còn là huyết thống chí thân, nhưng bởi vì thiên phú của bọn họ không ra gì, thực lực không mạnh, thế là ở trong mắt những người nắm quyền các ngươi, mạng của bọn họ không đáng giá, đúng không? Không đúng, phải nói là gia tộc không có thân tình, chỉ đối đãi bằng thiên phú, ngươi có thiên phú, gia tộc sẽ yêu thương ngươi, ngươi không có thiên phú, địa vị của ngươi ở trong gia tộc có lẽ là không bằng một con chói
Diệp Nho Huyền lạnh lùng nhìn Dương Diệp.
- Bắt lại!
Rất nhanh, hai gã cường giả Ngũ Giới đột nhiên xuất hiện phía sau Dương Diệp.
Diệp Tri Bắc đang định lên tiếng thì một tiếng kiếm minh vang lên.
Sau đó, một thanh phi kiếm lóe lên, lập tức ở phía sau Dương Diệp, đầu của trưởng lão Diệp gia trực tiếp bay ra ngoài!
Lúc này, toàn bộ đại điện im lặng giống như bị đóng băng!
Hai tay Diệp Nho Huyền thì run lên, trong mắt đầy vẻ không thể tin nổi!