Chương 4941: Chúng ta có thể nói chuyện! (2)
Chương 4941: Chúng ta có thể nói chuyện! (2)Chương 4941: Chúng ta có thể nói chuyện! (2)
Nếu cộng thêm kiếm vực, vậy thì càng khủng bố hơn!
Kiếm Kinh đột nhiên xuất hiện bên cạnh Dương Diệp, nàng ta nhìn xa xa.
- Thanh kiếm này cộng với kiếm vực của ngươi, không đúng, cho dù không dùng kiếm vực cũng có khả năng dễ dàng miễu sát một vị cường giả Ngũ Giới! Lực lượng của ngươi, tốc độ của ngươi, uy lực của phi kiếm đã đạt tới trình độ nhất định, khi tốc độ và lực lượng đạt tới trình độ nhất định, pháp tắc mà những cường giả Ngũ Giới đó lĩnh ngộ ra đều chỉ là hư
Võ.
Nói xong, nàng ta nhìn vê phía Dương Diệp.
Ngươi cũng phải nhớ kỹ, nếu có người vượt xa ngươi trên lực lượng tốc độ, kiếm vực của ngươi cũng không có tác dụng. Bởi vì đối phương rất có khả năng khi ngươi còn chưa thi triển ra kiếm vực đã miễu sát người rồi!
Dương Diệp gật đầu, đạo lý này hắn tất nhiên minh bạch. Hơn nữa, cho dù có kiếm vực, cũng không thể khinh thị bất kỳ một ail
Một khi kiếm vực của hắn bị đối phương phá vỡ, vậy thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng! Sau khi làm quen một chút với thanh Vạn Minh này, Dương Diệp ra khỏi Hồng Mông tháp, sau đó tới Kiếm Động. Kiếm Động ở sâu trong một dãy sơn phía sau Cổ Kiếm tông, nói là Kiếm Động, không bằng nói kiếm mộ của Cổ Kiếm tông, nơi đó, vẫn lạc vô số cường giả của Cổ Kiếm tông từ xưa tới nay. Những cường giả này năm đó không ai không phải là thiên tài siêu cấp, yêu nghiệt siêu cấp!
Bởi vì người bình thường không có tư cách vào Kiếm Động để an giấc ngàn thul
Còn chưa tới gân Kiếm Động, Dương Diệp phát hiện có mấy đạo thân thức quét lên người hắn. Có điều, khi thân thức của đối phương quét qua lệnh bài bên hông hắn thì đều rút đi!
Hiển nhiên, đối phương nhận ra thân phận của hắn!
Nếu hắn không phải đệ tử chân truyền, e là đã sớm bị đuổi đi rồi!
Chỉ một lát sau, Dương Diệp tới một cửa động, cửa động rất lớn, giống như một cửa thành, dài rộng phải tới mười trượng!
Ở cửa động một lão giả mặc áo đay đang nằm.
Dương Diệp nhìn lão giả áo đay đó, hơi thi lễ, sau đó đi vào trong động. Lúc này một thanh kiếm đột nhiên bồng bềnh trước mặt Dương Diệp, rất nhanh kiếm nằm ngang chỉ vào Dương Diệp! Quay đầu nhìn lão giả áo đay, sau đó lấy ra lệnh bài đệ tử chân truyên của mình.
Nhưng mà thanh kiếm đó vẫn vắt ngang ở kia, không nhúc nhích!
Dương Diệp nhíu mày, hắn lại nhìn về phía lão giả đó.
- Tiền bối, ta là đệ tử chân truyền!
Lão giả áo đay lật người, đưa lưng về phía Dương Diệp, không nói gì
Nhìn thấy một màn này, Dương Diệp thu hồi ánh mắt, rút kiếm ra chém một cái.
Vùi
Một kiếm chém xuống, thanh kiếm trước mặt hắn trực tiếp bị chém bay, mà lúc này lão giả đó ở cách đó không xa đột nhiên đứng lên, Dương Diệp nhìn lão giả một cái rồi đi vào trong sơn động!
Nể mặt mà không biết điều.
Ngay khi Dương Diệp bước vào sơn động, lão giả đó ở cách đó không xa bấm tay búng một cái.
VùiI
Một thanh kiếm quang lóe lên, kiếm quang đâm thẳng vào giữa trán Dương Diệp.
Tốc độ cực nhanh, khiến cho Dương Diệp thiếu chút nữa thì không phản ứng kịp!
Dương Diệp sắc mặt không đổi, tâm niệm khẽ động, trong bầu kiếm bên hông một thanh kiếm bắn ra.
Ở trước mặt Dương Diệp, một đạo kiếm quang rực rỡ đột nhiên lóe lên, sau đó thì một thanh kiếm bay ngược lại!
Cách đó không xa, trong mắt lão giả đó hiện lên vẻ kinh ngạc.
- Thú vị đấy!
Mà lúc này, Dương Diệp đột nhiên xuất hiện ở trước mặt lão giả, ngay sau đó, một kiếm chém xuống!
Lão giả khẽ lắc đầu.
- Không biết tự lượng sức mình!
Dứt lời, hắn đột nhiên bấm kiếm quyết, trong nháy mắt, từng đạo kiếm quang đột nhiên vây chặt bốn phía xung quanh Dương Diệp.
- Tỏa Kiếm quyết!
Lúc này, thanh âm của Kiếm Kinh vang lên trong đầu Dương Diệp.
- Ngươi cứ làm thế này, tay phải đâm lên trước, tay trái... Dương Diệp không hoài nghi lời nói của Kiếm Kinh, trực tiếp nghe theo, tay phải giơ kiếm đâm ra...
Theo một loạt động tác của Dương Diệp, kiếm đang vây xung quanh hắn lập tức biến mất vô tung vô ảnh, không chỉ như vậy, lão giả đó lại liên tục lui về phía sau mấy trượng!
- Sao có thểt
Lão giả nhìn Dương Diệp với vẻ kinh ngạc.
- Ngươi sao có thể phá giải Tỏa Kiếm quyết này của ta...
Thanh âm của lão giả đột nhiên im bặt, bởi vì Dương Diệp đã xuất hiện mặt hắn, ngay sau đó, một thanh kiếm chém thẳng xuống người lão giả. Cùng lúc đó, Dương Diệp Dương Diệp hai thanh phi kiếm cũng chém rai
Hắn không thanh Không Minh, hắn sợ lão nhân này không đỡ được, sau đó trực tiếp bị miểu sát!
Ở đây đánh nhau thì được, nhưng nếu giết người thì rất khó giải quyết! Hơn nữa lão nhân này cũng không có sát ý đối với hắn!
Nhìn thấy hai thanh phi kiếm đó chém tới, trong mắt lão giả hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng động tác cũng không chậm, bấm tay búng liên tục.
Vù vùi
Dương Diệp và hai thanh kiếm trực tiếp bị một cỗ kiếm quang cường đại đẩy lui rôi trăm trượng!
Dương Diệp lại muốn ra tay thì lúc này tay phải của lão giả tóm vê phía trước.
Ong!
Một tiếng kiếm minh vang lên xung quanh Dương Diệp, ngay sau đó, không gian ở bốn phía đột nhiên có thêm vô số thanh kiếm khí, những kiếm khí này tầng tầng lớp lớp, mũi kiếm toàn bộ bao phủ Dương Diệp!
Không chỉ như vậy, còn có một cỗ kiếm ý cường đại trấn áp vị trí Dương Diệp đang đứng!
- Phá thế nào bây giờ?
Dương Diệp vội vàng hỏi.
Một lát sau, Kiếm Kinh lạnh lùng nói:
- Không phá được, vượt qua phạm vi thực lực hiện tại của ngươi rồi, trừ phi là dùng kiếm vực.
Dương Diệp chớp chớp mắt, sau đó hắn thu hồi kiếm, nhìn về phía lão giả đó.
- Tiền bối, ta ta chúng ta có thể nói chuyện tử tế.
Lão giả: