Chương 4961: Được một phần quà lớn! (2)
Chương 4961: Được một phần quà lớn! (2)Chương 4961: Được một phần quà lớn! (2)
Trong chín người này có bảy người là ngũ giới, hai người là tử giới.
Chín người thi lễ với Dương Diệp:
- Ra mắt Tông chủ!
Tuyết trưởng lão nói:
- Trong bọn họ, ngoại trừ Phong Hàn ra, còn lại tám người đều là đệ tử chân truyên.
- Phong Hàn?
Dương Diệp nhìn vê phía chín người kia. Lúc này, một người thanh niên đi
ra:
- Phong Hàn ra mắt Tông chủ!Dương Diệp liếc nhìn Phong Hàn, khí tức hắn hoàn toàn không kém hơn những đệ tử chân truyền kial
Dường như biết suy nghĩ của Dương Diệp, Tuyết trưởng lão nói:
- Hắn là đệ tử đứng đầu nội môn, sở dĩ hắn không phải đệ tử chân truyền là bởi vì chính hắn cũng không muốn trở thành đệ tử chân truyên Không muốn trở thành đệ tử chân truyền!
Dương Diệp nhìn vê phía Phong Hàn:
- Vì sao?
Phong Hàn nói:
- Ở nội môn lâu nên ta có một đám huynh đệ, không muốn rời khỏi bọn họ. Hơn nữa, dù sao bất kể là đệ tử chân truyền hay đệ tử nội môn đều là đệ tử Cổ Kiếm tông ta, tuyệt đối không có gì khác nhaul
Dương Diệp mỉm cười:
- Nói rất hay!
Hắn liếc nhìn tất cả mọi người ở đó, sau đó nói:
- Đệ tử chân truyền, đệ tử ngoại môn, bản chất thì không khác nhau, tuy giữa hai bên có thân phận khác nhau, nhưng ta hi vọng trong lòng các ngươi không cần có sự khác biệt này, không nên cho rằng mình là đệ tử chân truyền hoặc là đệ tử nội môn thì cảm thấy mình tài trí hơn người. Được rồi, ta cũng không thuyết giáo với các ngươi nữa. Tuyết trưởng lão chắc hẳn đã nói với các ngươi vê mục đích của chúng ta lần này chứ?
Mọi người đồng thời gật đầu.
Dương Diệp lại nói: - Lần này, ta sẽ không để cho bất kỳ cường giả nào trong tông môn nào đi theo, có thể còn sống trở về hay không là bản lĩnh của chúng ta, nếu như không thể sống sót trở về, đó là chúng ta đáng đời! Đi thôi!
Dương Diệp nói xong liền dẫn theo mọi người rời khỏi động phủ. Đến cửa động phủ, hắn đột nhiên dừng lại và nhìn về phía Tuyết trưởng lão:
- Không cần phái người đi theo. Tuyết trưởng lão phải làm được chuyện thứ ba, bởi vì ta cảm thấy bọn họ có thể sẽ lập tức nhằm vào Cổ Kiếm tông ta.
Tuyết trưởng lão có chút do dự!
Dương Diệp cười nói:
- Đã là đệ tử chân truyền, nếu như còn cần trưởng thành dưới sự che chở của các người thì phải vô dụng tới mức nào chứ?
Hắn nói xong liền xoay người dẫn theo mọi người trực tiếp biến mất ở cuối chân trời.
Sau khi Dương Diệp rời khỏi đó, Tuyết trưởng lão lại đột nhiên Cười.
Trong đám mây, mười đường kiếm quang lướt qua phía chân trời, để lại từng vệt kiếm trong đám mây này.
Dẫn đầu dĩ nhiên là Dương Diệp! Lần này bọn họ sẽ đi tới một thành cổ tên là Nhạc thành, nơi đó có mấy thế gia nhỏ đã từng phụ thuộc vào Cổ Kiếm tông, nhưng bây giờ thì không biết được!
Sau khi đám người Dương Diệp rời khỏi đó, Cổ Kiếm tông lập tức bước vào tình trạng cảnh giới. Không chỉ có vậy, Cổ Kiếm tông còn hạ lệnh nhanh chóng triệu tập những đệ tử Cổ Kiếm tông ở bên ngoài!
Loại tình huống này chỉ xuất hiện vào thời điểm nguy hiểm!
Hễ là đệ tử Cổ Kiếm tông nhận được mệnh lệnh đều sẽ lập tức nhanh chóng trở về, cho dù là ở Chiến giới cũng vậy!
Theo một loạt động tác của Cổ Kiếm tông, tất cả Vĩnh Hằng quốc đã không bình tĩnh được nữa.
Sau nửa canh giờ, đám người Dương Diệp đã xuất hiện ở Nhạc thành.
Nhưng khi bọn họ chạy tới Nhạc thành, cả Nhạc thành đã không có một bóng người nào.
Là một tòa thành trống!
Đám người Dương Diệp tới trước cửa thành đã phát hiện ra cảnh tượng như vậy, lập tức trở nên thâm trầm.
Lẽ nào đối phương đã sớm biết được, cho nên tất cả đều rút lui2 - Sợ rằng có mai phục!
Lúc này, một tên kiếm tu bên cạnh Dương Diệp đột nhiên nói. Người nói tên là Thanh Việt, là người có thực lực xuất sắc trong các đệ tử chân truyền!
Dương Diệp liếc nhìn tòa thành trống này, sau đó nói:
- Các ngươi ở đây, ta vào xeml
Thanh Việt vội vàng nói:
- Tông chủ, làm vậy sợ rằng không thích hợp đâu. Nếu như, nếu như Tông chủ muốn đi vào, vậy chúng ta đi vào chung đi!
Thanh Việt nói xong, mọi người gật đầu và đều nói muốn đi vào chung!
Dương Diệp cười nói:
- Không có việc gì, các ngươi cứ chờ ta ở đây.
Vừa dứt lời, hắn trực tiếp hóa thành một đường kiếm quang lập tức biến mất.
Đám người Thanh Việt cũng không đứng yên tại chỗ, mà vội vàng đi theo.
Dương Diệp đi tới giữa thành, thần thức của hắn phát ra ngoài, sau đó nhanh chóng thu lại. Ở đây quả thật không có một bóng người! Dương Diệp lại đột nhiên mỉm cười:
- Các ngươi không phải là muốn ta đi vào sao? Ta tiến vào rồi, các ngươi có thể đi ra đi!
Nghe thấy Dương Diệp nói vậy, đám người Thanh Việt nhất thời giống như gặp phải kẻ địch lớn, tập trung tất cả tinh thân đề phòng!
- Ha ha...
Một tiếng cười quỷ dị đột nhiên vang lên ở trong không trung, ngay sau đó, tất cả Nhạc thành bắt đầu trực tiếp chấn động. Chẳng bao lâu trên không trung xuất hiện một đám mây đen cực lớn bao phủ tất cả Nhạc thành.
Mà ở trong đám mây này mơ hồ có thể thấy được rất nhiêu gương mặt quỷ dọa người.
Không chỉ có vậy, tất cả bên trong Nhạc thành đột nhiên nổi lên từng trận âm phong lạnh thấu xương!
Phía sau Dương Diệp, đám người Thanh Việt vội vàng phóng ra kiếm ý của bản thân chống cự lại những âm phong này!
Lúc này, phía chân trời đột nhiên truyền đến một giọng nói khàn khàn:
- Diệp tông chủ, biết ngươi muốn tới nên chúng ta đã chuẩn bị cho ngươi một phần quà lớn, hi vọng ngươi có thể thoả mãn! Bên dưới, hai mắt Dương Diệp chậm rãi nhắm lại. Chỉ có mười người bọn họ cùng Tuyết trưởng lão biết chuyện hắn muốn tới đây!