Chương 4965: Làm, gì đều làm! (2)
Chương 4965: Làm, gì đều làm! (2)Chương 4965: Làm, gì đều làm! (2)
Bây giờ từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, Diệp Tri Bắc chính là gia chủ của Diệp gia.
Diệp Tri Bắc liếc nhìn Dương Diệp, sau đó nói:
- Bọn họ đã từng tiếp xúc qua, tuy nhiên là tiếp xúc cùng lão tổ Diệp gia ta, vê phần bọn họ nói chuyện gì thì ta cũng không thể nào biết được.
Nói đến đây, nàng do dự một lúc, lại nói:
Chắc là đạt được thỏa thuận nào đó.
Dương Diệp im lặng.
Hình Bỉ Thanh tiếp:
- Diệp huynh, theo quan điểm của ta, ta cảm thấy đây là các thế lực Vĩnh Hằng Quốc quyết định chia cắt Cổ Kiếm tông ngươi. Phải biết rằng, Cổ Kiếm tông ngươi đã chiếm một Tây giớiIChia cắt Cổ Kiếm tông!
Dương Diệp cười gượng, hắn làm Ttông chủ thật sự là đồ phá hoại! Mới vừa lên vị, lại có nhiều thế lực nhằm vào như vậy, lẽ nào Dương Diệp hắn! thật sự là thiên sát Cô Tinh?
Sau một lúc lâu, Dương Diệp đứng lên, liếc mắt nhìn hai nàng: - Làm bằng hữu, ta cũng không thể khiến cho các ngươi quá khó cxử, nhưng các ngươi là hai bằng hữu duy nhất của ta ở Vĩnh Hằng Quốc này, không gây khó dễ với các ngươi, ta lại không có người nào có thể làm khó dễ nữa. Cho nên, vẫn phảki gây khó dễ với các ngươi vậy!
Hai nàng:
Dương Diệp toét miệng cười:
- Chỉ cho ta một con đường sáng! Bây giờ ta không có khả năng vận dụng lực lượng Cổ Kiếm tông, bởi vì ta không biết ai là kẻ địch, ai là bằng hữu!
Hình Bỉ Thanh trâm giọng nói:
- Ngươi thật sự muốn tiếp tục ở lại Cổ Kiếm tông sao?
Dương Diệp gật đầu.
Hình Bỉ Thanh:
- Ngươi không giống như một người tham luyến quyên lợi!
Dương Diệp cười nói:
- Ta là làm tùy tính thôi, nếu ta lựa chọn làm Tông chủ Cổ Kiếm tông, vậy sẽ phải cố gắng hết sức. Nếu không, nếu như gặp phải khó khăn lại vứt bỏ, vậy sau này còn tu kiếm thế nào? Con đường kiếm đạo có thể còn khó khăn hơn làm Tông chủ Cổ Kiếm tông rất nhiều! Hơn nữa, sau này có thể sẽ gặp phải một vài chuyện sẽ lùi bước.
Hình Bỉ Thanh liếc nhìn Dương Diệp, vẻ mặt có chút phức tạp:
- Con người ngươi đấy!
Dương Diệp cười nói:
- Ta cũng không thể làm cho các ngươi quá khó xử, chỉ cho ta con đường là được!
- Ngươi muốn điều tra nội gián của Cổ Kiếm tông sao?
Diệp Tri Bắc đột nhiên hỏi.
Dương Diệp khẽ gật đầu:
- Không chỉ phải điều tra nội gián của Cổ Kiếm tông, hơn nữa, ta còn muốn điều tra Hồn giáo này, nhưng hệ thống tin tức của Cổ Kiếm tông vĩnh viễn chậm hơn đối phương!
Diệp Tri Bắc khẽ gật đầu:
- Ta hiểu được.
Nàng cùng Hình Bỉ Thanh liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng, Hình Bỉ Thanh trâm giọng nói:
- Đi tới hội giao dịch ngâm!
- Hội giao dịch ngâm? Dương Diệp nhíu mày:
- Bọn họ không phải chỉ bán đồ thôi sao?
Hình Bỉ Thanh:
- Bọn họ còn bán tin tức tình báo cùng với một ít đồ khác. Tuy hai nhà chúng ta đều có một hệ thống tình báo của mình, nhưng, chúng ta không thể điều động hệ thống những tin tức tình báo này giúp ngươi, gia tộc đã không cho chúng ta dính vào chuyện của Cổ Kiếm tông nữa. Cho dù chúng ta có thể điều động nhưng tuyệt đối sẽ đánh rắn động cỏ, không có lợi cho ngươi.
Dương Diệp suy nghĩ một lát, sau đó khẽ gật đầu:
- Ta hiểu rồi!
Nói đến đây, hắn dường như nghĩ đến chuyện gì đó lại nói:
- Đi nhờ bọn họ giúp, giá hẳn không ít đi?
Hình Bỉ Thanh khẽ nói:
- Bây giờ ngươi là Tông chủ Cổ Kiếm tông, không có giới tinh thì trực tiếp lấy từ trong Cổ Kiếm tông! Đừng nói với ta là chút quyền lợi này ngươi cũng không có chứt
Lấy từ Cổ Kiếm tông!
Ánh mắt Dương Diệp lập tức sáng lên, hắn thiếu chút nữa quên mất chuyện này. Phải biết rằng, bây giờ hắn chính là Tông chủ Cổ Kiếm tông, lấy chút giới tinh của Cổ Kiếm tông còn không phải là chuyện dễ dàng sao?
Tuy nhiên, hắn cũng không định vê Cổ Kiếm tông, mà sau khi từ biệt hai nàng liên đi tới hội giao dịch ngâm kia.
Trên đường phố vẫn có người, tuy nhiên rất ít, chỉ khoảng bảy tám người đứng tản mát.
Dương Diệp đi tới cuối con đường này, ở đó có một người mặc áo đen đang đứng, đó cũng không phải là người trước đây.
Dương Diệp trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:
- Hồn giáo, Cổ Kiếm tông.
Người mặc áo đen im lặng một lát:
- Không làm.
Không làm!
Dương Diệp nhíu mày:
- Vì sao?
Người mặc áo đen nói:
- Không có quyền trả lời!
Dương Diệp liếc nhìn người mặc áo đen, sau đó hắn lấy ra một quả, chính là Hỗn Nguyên Quả Ánh mắt tất cả người mặc áo đen đều nhìn về phía Dương Diệp, khi thấy quả này trong tay Dương Diệp, ở đó có người kinh ngạc kêu lên:
- Hỗn Nguyên Quải Ông trời của ta ơi, đây thật sự là Hỗn Nguyên Quả, đây, sao người này lại có thể có được chứ? Không phải chỉ ở thời đại thượng cổ mới có sao?
- Hỗn Nguyên Quả... Đùa kiểu gì vậy? Thật sự là Hỗn Nguyên Quả...
- Thứ tốt đấy!
Dương Diệp liếc nhìn Hỗn Nguyên Quả trong tay, đây là do hắn cứng rắn lấy xuống từ trên Hỗn Nguyên Thụ, Hỗn Nguyên Thụ tất nhiên không đồng ý, đây là hắn bảo Hồng Mông tháp tới đòi.
Hồng Mông tháp quản lý Hồng Mông Tử Khí, Hỗn Nguyên Thụ này vẫn phải cho chút mặt mũi, nếu không, Hồng Mông tháp khả năng lại làm cho nó tắt thở! Không chỉ có vậy, Hồng Mông tháp còn có năng lực ép nó ra ngoài!
Sinh tôn ở địa bàn của người ta, dĩ nhiên là phải cho cho người †a chút mặt mũi!
Khi Dương Diệp lấy ra Hỗn Nguyên Quả ra, cả con đường không bình tính được nữa, những người mặc áo đen xung quanh đều vây quanh, trong mắt nóng như lửa, còn có sự tham lam. Tuy nhiên, không người nào dám ra tay!
Người ta dám lấy ra thần vật này ở trước mặt nhiều người như vậy, chỉ cần dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết đây không phải là người bình thường!
Hơn nữa, ở trên con đường này, còn chưa có ai dám lộ liễu cướp đoạt trong lúc buôn bán!
Trước mặt Dương Diệp, người mặc áo đen này rõ ràng cũng có chút không bình tĩnh, đây chính là Hỗn Nguyên Quả, tồn tại đặc biệt đặc biệt khó gặp!
Dương Diệp nói:
- Có làm hay không?
Người mặc áo đen im lặng.
Lúc này, Dương Diệp lại lấy ra một Hỗn Nguyên Quả nữa.
Người mặc áo đen vội vàng nói:
- Làm, làm, gì cũng làm.