Chương 4970: Không không, không phải lỗi của ngươi! Œ)
Chương 4970: Không không, không phải lỗi của ngươi! Œ)Chương 4970: Không không, không phải lỗi của ngươi! Œ)
Mời cút đi!
Giọng nói Dương Diệp vang lên ở trong đại điện, không hề có chút tình cảm nàol
Tuyết trưởng lão nhìn thẳng vào Dương Diệp:
- Ngươi cảm thấy điều này tốt cho Cổ Kiếm tông sao?
Nàng quay đầu liếc nhìn các Đệ tử Cổ Kiếm tông ở đó:
- Cổ Kiếm tông chúng ta lấy cái gì để đối đầu với Hồn giáo? Lấy cái gì để đối đầu với những thế lực Tây giới ở ngoài kia? Lẽ nào các ngươi thật sự muốn làm cho Cổ Kiếm tông biến mất ở trong lịch sử này sao?
Lúc này, Cổ Nam đột nhiên khẽ thở dài:
- A Tuyết, mục đích của ngươi cũng là tốt cho Cổ Kiếm tông, nhưng người có thể từng nghĩ tới chưa? Nếu như chúng ta thật sự thuần phục Hồn giáo, thế lực khác nhìn chúng ta thế nào? Sợ rằng tiên bối Cổ Kiếm tông chúng ta thật sự chết không nhắm mắt đâu! Tuyết trưởng lão cười lạnh:
- Ít nhất chúng ta còn có cơ hội Đông Sơn tái khởi, có cơ hội một lần nữa quật khởi! Nhưng bây giờ... Nàng chỉ vào Dương Diệp:
- Hắn chỉ là tam giới, mặc dù có khả năng chém giết cường giả Chủ cảnh, nhưng hắn có năng lực chém giết cường giả trên Chủ cảnh sao? Các ngươi theo hắn, kết quả sau cùng chính là tất cả Cổ Kiếm tông chết thảm, sau này ngay cả cơ hội quật khởi cũng không có.
Cổ Nam còn muốn nói điều gì, lúc này, Dương Diệp đi tới trước mặt Tuyết trưởng lão:
- Tuyết trưởng lão, ta muốn hỏi một câu, lòng tin của ngươi chính là tông chủ điời trước sao? Tông chủ đời trước vừa ngã xuống, ngươi lại hoàn toàn mất đi lòng tin đối với Cổ Kiếm tông?
Tuyết trưởng lão nhìn Dương Diệp:
- Ngươi quá trẻ tuổi. Bây giờ Cổ Kiếm tông không chỉ bị Hồn giáo nhằm vào, thế lực khác cũng đang mơ ước Cổ Kiếm tông, đang tính kế với Cổ Kiếm tông. Tông chủ đời trước cố kéo dài tính mạng nhiều năm như vậy chính là hi vọng đợi đến khi Cổ Kiếm tông ta có người có thể đột phá Chủ cảnh, đáng tiếc, hắn đã thất vọng, Cổ Kiếm tông ta qua nhiều năm như vậy, không ai có thể đột phá Chủ cảnh!
Dương Diệp nói:
- Sau đó ngươi cảm thấy không có thuốc nào cứu được Cổ Kiếm tông sao? Tuyết trưởng lão nhìn Dương Diệp, không nói gì.
Dương Diệp lắc đầu:
- Tuyết trưởng lão, cho nên ta vẫn bằng lòng đứng nói chuyện với ngươi, là bởi vì ta cảm giác được ngươi nương nhờ Hồn giáo có khả năng thật sự là vì Cổ Kiếm tông. Nhưng ngươi có thể có từng nghĩ tới chưa, chúng ta là kiếm tu, chúng ta là kiếm tu đấy!
Hắn liếc nhìn xung quanh:
- Kiếm tu, chúng ta tu chính là kiếm, nếu như chúng ta thật sự vì tham sống sợ chết đầu hàng, vậy kiếm của chúng ta còn có cốt khí, còn có tôn nghiêm sao? Một thanh kiếm không có khí phách, một thanh kiếm không có tôn nghiêm, nó còn sắc bén thế nào nữa?
Tuyết trưởng lão phản kích:
- Khí phách? Tôn nghiêm? Nhưng ngươi từng nghĩ tới mạng của bọn họ không?
Dương Diệp bỗng nhiên quay đầu lại nhìn về phía những đệ tử Cổ Kiếm tông:
- Ta hỏi các ngươi, các nguwoi là bằng lòng cết đứng hay sống quỷ? Trả lời taI
- Chết đứng!
Ở đó, tiếng của rất nhiều đệ tử Cổ Kiếm tông như sấm rền, vang vọng trong cả Cổ Kiếm tông!
Trước mặt Dương Diệp, vẻ mặt Tuyết trưởng lão trắng bệch.
Vẻ mặt những trưởng lão còn lại cũng không dễ nhìn!
Dương Diệp trở lại vị trí của mình:
- Tuyết trưởng lão, đại trưởng lão, còn có các trưởng lão gia nhập Hồn giáo, bao gồm các vị đệ tử Cổ Kiếm tông đứng phía dưới, mỗi người đều có lựa chọn của mình, ta sẽ không ép các ngươi cũng lựa chọn giống như chúng ta. Bây giờ, các ngươi đều có thể rời đi, an toàn rời đi, Cổ Kiếm tông ta tuyệt đối không ngăn cản. Nhưng khi lại gặp mặt, Cổ Kiếm tông ta cũng tuyệt đối không nương tay!
Trong giây lát, tất cả đại điện rơi vào yên tĩnh!
ĐII
Cổ Nam trưởng lão muốn nói lại thôi.
Nếu như đám người Tuyết trưởng lão đều rời đi, không hề nghi ngờ, Cổ Kiếm tông sẽ yếu hơn. Phải biết rằng Tuyết trưởng lão và đám trưởng lão kia chính là trụ cột của Cổ Kiếm tông! Một khi bọn họ rời đi, tình cảnh của Cổ Kiếm tông lại không phải không xong nữa, mà thật sự thành đường cùng rồi!
Tuyết trưởng lão nhìn Dương Diệp rất lâu:
- Ta có chút hối hận. Nói xong, nàng cùng tất cả trưởng lão xoay người rời đi.
Rất nhanh, người trong đại điện đều rời đi hết, chỉ còn Dương Diệp cùng Cổ Nam và Kiếm Kinh xuất hiện!
Cổ Nam liếc nhìn Kiếm Kinh hơi thi lễ nhưng không nói gì.
Địa vị của Kiếm Kinh ở Cổ Kiếm tông hoàn toàn không thấp hơn một vị Tông chủi
Đây là một siêu thần khí có vô số cống hiến với Cổ Kiếm tông!
Kiếm Kinh đi tới bên cạnh Dương Diệp:
- Ta không nên bảo ngươi tiếp nhận Cổ Kiếm tông bỏng tay này!
Dương Diệp lắc đầu:
- Ta cũng có tâm tư riêng của mình, ta đáp ứng trở thành Tông chủ Cổ Kiếm tông vì cảm thấy có thể khống chế được Cổ Kiếm tông thành một trợ lực lớn cho mình, đáng tiếc, ta không ngờ được chuyện này còn phức tạp hơn so với ta nghĩ!
Kiếm Kinh muốn nói lại thôi!
Dương Diệp cười nói:
- Ngươi đừng lo lắng, nếu ta lựa chọn làm thì phải làm cho tốt.
Kiếm Kinh khẽ nói:
- Ngươi có đối sách gì sao? Dương Diệp khẽ gật đầu:
- Dương Diệp ta cũng có chỗ dựa vững chắc!
Kiếm Kinh nghe vậy, dường như nghĩ tới điều gì, vẻ u buồn trên mặt liền biến mất!
Thế gian này thật sự không có mấy người có chỗ dựa vững chắc và mạnh mẽ như Dương Diệp!
Dương Diệp nhìn vê phía Cổ Nam:
- Cổ Nam tiền bối, bây giờ chuyện lớn nhỏ trong Cổ Kiếm tông đều cần ngài giúp đỡ.
Cổ Nam liếc nhìn Dương Diệp, gật đầu:
- Được!
Dương Diệp vừa nhìn về phía Kiếm Kinh:
- Bây giờ hệ thống tình báo của Cổ Kiếm tông ta do ngươi quản lý, ta cần phải biết những gì ta muốn biết.
Kiếm Kinh khẽ gật đầu:
- Ta hiểu rõi
Nói xong, nàng xoay người rời đi.
Cổ Nam cũng lui ra ngoài.
Trong đại điện chỉ còn lại Dương Diệp. Dương Diệp liếc nhìn phía chân trời ngoài điện:
- Phải tìm chút giúp đỡ mới được!
Rất nhanh, hắn đã rời khỏi Cổ Kiếm tông.
Hắn đi rất bí mật, không có bất kỳ người nào biết được.
Lần này, hắn lại đi tới hội giao dịch ngâm ở Chiến giới kia.
Ở trong phòng tối nhỏ, hắn lại nhìn thấy người thần bí kia.
Dương Diệp bấm tay bắn ra, một quả xuất hiện ở trước mặt người thần bí này. Đó là Hỗn Nguyên Quả.
Dương Diệp nói:
- Tìm giúp mấy người, hẳn không có vấn đề gì chứ?
- Ngươi cứ nói thử xeml
Người kia nói.