Chương 4999: Âm thanh quen thuộc! (2)
Chương 4999: Âm thanh quen thuộc! (2)Chương 4999: Âm thanh quen thuộc! (2)
Hắn đi tới này trước mặt của hai người mặc áo đen Hồn giáo:
- Hai vị muốn ra tay ở trong này sao?
Một cường giả Hồn giáo chỉ vào Dương Diệp:
Hắn!
Chu Nguyên Huyên liếc nhìn Dương Diệp. Tuy Dương Diệp mặc áo bào đen, nhưng hắn vẫn nhận ra được. Nhìn thấy Dương Diệp, hắn lại thấy rất đau đầu!
Người này là tới đây tránh nạn àI
Chu Nguyên Huyền đi tới trước mặt Dương Diệp, cười gượng:
Diệp huynh... - Ta là tới bán đồ!
Dương Diệp đột nhiên nói:
- Thế nào, ở đây không cho bán à?
Chu Nguyên Huyền liếc nhìn trước mặt Dương Diệp, ở trước mặt hắn có để ba thanh kiếm, ba thanh thần khí!
Chu Nguyên Huyền do dự một lúc, sau đó nói:
- Bán thế nào?
Dương Diệp nói: - Một thanh kiếm bán với giá ba Thiên Dựng Quả! Chắc giái
Nghe vậy, Chu Nguyên Huyền lập tức đen mặt. Ba Thiên Dựng Quả à?
Ngược lại không phải là không đến giá tiền này, mà Thiên Dựng Quả bây giờ cơ bản đều đã tuyệt tích! Tổ chức bọn họ cũng chỉ có duy nhất một quả, hơn nữa còn là do Dương Diệp bán cho bọn họ. .
Chu Nguyên Huyền Khổ cười:
- Diệp tông chủ, chúng ta không dính vào chuyện giữa quý tông cùng Hồn giáo, mong rằng Diệp tông chủ.
Dương Diệp khẽ gật đầu:
- Ta hiểu! Các ngươi sợ Hồn giáo, cho nên cũng không dám cho ta bán đồ ở đây, đúng không?
Chu Nguyên Huyền:
Dương Diệp liên thu đồ:
- Không sao, các ngươi không cho ta bán ở đây thì ta đi là được chứ gì! Tuy nhiên, ôi, ta không ngờ được các ngươi phải sợ Hồn giáo như thết Ôi... Ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không nói ra chuyện này, ta tuyệt đối sẽ không làm vậy, ta lấy nhân phẩm của giáo chủ Hồn giáo bảo đảm! Nói xong, Dương Diệp xoay người rời đi.
Vẻ mặt Chu Nguyên Huyền cực kỳ khó coi, sau một lúc lâu hắn đột nhiên nói:
- Diệp tông chủ chờ một lát!
Dương Diệp dừng bước lại và xoay người nhìn vê phía Chu Nguyên Huyền:
- Thế nào? Ngươi yên tâm đi, ta tuyệt đối sẽ không nói ra. Ngươi còn không biết tính tình ta sao?
Chu Nguyên Huyền mỉm cười:
- Diệp tông chủ nói đùa, chúng ta làm sao có thể không để cho Diệp tông chủ ở đây bán đồ chứ? Diệp tông chủ có thể bán ở đây!
- Thật sao?
Dương Diệp hỏi.
Chu Nguyên Huyền cười nói:
- Tất nhiên!
Dương Diệp suy nghĩ một lát, sau đó nói:
- Vậy ta sẽ ở lại bán!
Nói xong, hắn ngồi xếp bằng dưới đất, sau đó lại lấy ra ba thanh kiếm bày ở nơi đó. Nói là bán đồ nhưng thật ra chính là đang chữa thương!
Hai cường giả Hồn giáo tất nhiên cũng biết điểm này, bởi vậy khi nhìn thấy Chu Nguyên Huyền thỏa hiệp, bọn họ liên muốn trực tiếp ra tay.
Nhìn thấy hai cường giả Hồn giáo muốn ra tay, vẻ mặt Chu Nguyên Huyền lập tức lạnh xuống. Sau lưng hắn nhanh chóng xuất hiện hai lão già.
Hai lão già trực tiếp chắn ở trước mặt hai cường giả Hồn giáo!
Khí tức của hai lão già hoàn toàn không yếu hơn so với hai cường giả Hồn giáo kia!
Bầu không khí ở đó có chút căng thẳng!
Lúc này, Chu Nguyên Huyền đột nhiên nói:
- Hai vị, nơi đây đang buôn bán, chúng ta không thể ra tay, nhưng sau khi không còn buôn bán nữa, chúng ta sẽ đóng cửa, khi đó, chuyện của các ngươi sẽ do bản thân các ngươi xử lý. Bây giờ chỉ còn cách thời gian đóng cửa có một canh giờ. Chắc hai vị có thể chờ được chứ?
Chu Nguyên Huyền tất nhiên sẽ không liêu chết cùng Hồn giáo. Đây là chuyện giữa Dương Diệp cùng Hồn giáo, bọn họ cũng không muốn dính vào!
Nghe được Chu Nguyên Huyền nói vậy, hai cường giả Hồn giáo im lặng một lát, sau đó khẽ gật đầu!
Một canh giời
Bọn họ vẫn bằng lòng chời
Bọn họ cũng không muốn cùng liều mạng với hội giao dịch ngầm, tuy không khiếp sợ nhưng không đáng để làm vậy!
Nếu như bọn họ cùng liều mạng cùng hội giao dịch ngầm, cuối cùng chỉ là Dương Diệp được lợi!
Nhìn thấy hai cường giả Hồn giáo đáp ứng, Chu Nguyên Huyền khẽ gật đầu, hắn liếc nhìn Dương Diệp ngồi dưới đất:
- Diệp tông chủ tự giải quyết cho tốt đi!
Nói xong, hắn cùng hai lão già kia biến mất khỏi đó.
Xung quanh có một ít người mặc áo đen cũng ào ào rời đi. Trên đường phố chỉ còn Dương Diệp cùng hai người mặc áo đen!
Dương Diệp không để ý tới bọn họ mà tiếp tục chữa thương.
Mà hai cường giả Hồn giáo cũng không ra tay vào lúc này, bọn họ đang chờ đến giờ!
Thời gian dần trôi qua, chẳng bao lâu, một canh giờ trôi qua.
Hai người mặc áo đen lại muốn ra tay, mà ngay vào lúc này, một người mặc áo đen đột nhiên tới con phố này, nói chính xác hơn là tới đến trước mặt Dương Diệp. Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về phía người mặc áo đen, người mặc áo đen nói:
- Kiếm này bán thế nào?
Dương Diệp sửng sốt.
Giọng nói thật quen thuộc!