Chương 5026: Phương Thốn Kiếm Vực ! (1)
Chương 5026: Phương Thốn Kiếm Vực ! (1)Chương 5026: Phương Thốn Kiếm Vực ! (1)
Mừng như điên!
Đây là tâm trạng của Dương Diệp vào giờ phút này!
Đây thật sự là niềm vui bất ngời
Kỳ Bỉ Thiên dạy có thể là rác rưởi sao? Tuyệt đối sẽ không! Bởi vì nàng thậm chí còn không để ý tới cả siêu thần khít
Thứ có thể ở trong đầu nàng tuyệt đối đều là đồ tốt!
Tuy trong lòng đã vui muốn nở hoa, nhưng ngoài mặt Dương Diệp vẫn còn có chút bình tĩnh. Lúc này hắn cũng không thể quá nông nổi, nếu không sẽ bị khinh thường!
Dương Diệp ngây người một lát sau đó đi tới trước mặt Kỳ Bỉ Thiên, cười nói:
Chiêu gì vậy?Kỳ Bỉ Thiên ngồi ở bậc cầu thang bằng trúc, sau đó nói:
- Kiếm kỹ!
- Ngươi biết kiếm kỹ à?
Dương Diệp có phân kinh ngạc.
Kỳ Bỉ Thiên nói:
- Ta còn nhớ một chiêu, trước đây cảm thấy không tệ nên thuận tiện ghi xuống! Ta vốn cũng sắp quên rồi, nhưng khi nhìn thấy ngươi luyện kiếm, ta lại lại ngchĩ tới.
Dương Diệp:
Kỳ Bỉ Thiên nói:
- Phương Thốn Địa Ngục!
- Phương Thốn Địa Ngục?
Dương Diệp nhíu mày:
- Kiếm kỹ?
Kỳ Bỉ Thiên khẽ gật đầu:
- Chiêu kiếm kỹ này cũng không tệ lắm, trước đây còn tổn thương được ta. Cái gọi là Phương Thốn Địa Ngục chính là trong một tấc vuông là địa ngục! Cái này có hiệu quả tốt như Kiếm Vực của ngươi nhưng cũng có điểm khác. Ngươi muốn học không?
Dương Diệp liên vội vàng gật đầu:
- Học!
Kỳ Bỉ Thiên khẽ gật đầu:
- Phương Thốn Địa Ngục chính là lấy bản thân sinh ra một một tấc không gian, lại tương đương với bản thu nhỏ Kiếm Vực của ngươi, ngươi thu Kiếm Vực đến chỗ mình đứng là được. - Sau đó thì sao?
Dương Diệp liên vội vàng hỏi.
Kỳ Bỉ Thiên nói tiếp:
- Sau một tấc vuông chính là địa ngục. Kiếm tu các ngươi đều biết dùng kiếm khí, đúng không?
Dương Diệp gật đầu:
- Đương nhiên!
Kỳ Bỉ Thiên nói:
- Lúc này, ngươi điên cuồng phóng ra kiếm ý cùng kiếm khí của mình, nhưng nhớ kỹ kiếm ý cùng kiếm khí không thể vượt quá không gian một tấc vuông, chỉ có thể ở phạm vi này. Nếu như ngươi có thể làm được thì luyện thành!
Dương Diệp gật đầu:
- Đương nhiên!
Kỳ Bỉ Thiên nói:
- Lúc này, ngươi điên cuồng phóng ra kiếm ý cùng kiếm khí của mình, nhưng nhớ kỹ kiếm ý cùng kiếm khí không thể vượt quá không gian một tấc vuông, chỉ có thể ở phạm vi này. Nếu như ngươi có thể làm được thì luyện thành!
Trên gương mặt Dương Diệp đây vẻ ngỡ ngàng, chỉ như vậy thôi sao?
Kỳ Bỉ Thiên khẽ nói:
- Ngươi cảm thấy rất đơn giản à?
Dương Diệp cười gượng:
- Chắc hẳn là đơn giản!
Kỷ Bỉ Thiên nhún vai:
- Thử xeml
Dương Diệp đứng qua một bên, sau đó phóng ra Kiếm Vực đồng thời thu nhỏ lại phạm vi, rất nhanh, Kiếm Vực thu nhỏ lại đến không gian hắn đứng, cũng chính là một tấc vuông. Sau đó hắn dựa theo lời Kỳ Bỉ Thiên nói, bắt đầu điên cuồng phóng ra kiếm ý cùng kiếm khí của mình, nhưng kiếm khí cùng kiếm ý vừa ra đã trực tiếp lao ra khỏi Kiếm Vực của hắn...
Dương Diệp:
Kỳ Bỉ Thiên dùng tay ra hiệu tiếp tục.
Dương Diệp hít sâu một hơi. Lần này, hắn nghiêm túc hơn, tiếp tục phóng ra kiếm ý cùng kiếm khí của mình. Ngay từ lúc đầu, kiếm ý cùng kiếm khí đều ở trong một tấc vuông, nhưng càng lúc càng nhiều kiếm ý cùng kiếm khí xuất hiện, hắn bắt đầu không khống chế nổi! Rất nhanh, kiếm ý cùng những kiếm khí kia lại phá vực một tấc vuông của hắn. Lần này, vẻ mặt Dương Diệp nghiêm trọng.
Bởi vì hắn phát hiện đó không phải là một chuyện đơn giản!
Điều này giống như một bình đựng nước, nếu đổ quá nhiều thì nước dĩ nhiên sẽ tràn ra ngoài!
Mà bây giờ, Kỳ Bỉ Thiên muốn hắn phóng ra kiếm ý cùng kiếm khí vô hạn, nhưng không để chúng tràn ral
Ngay lúc đầu hắn còn nghĩ là đơn giản, nhưng sau khi làm, hắn mới phát hiện đây là chuyện rất khó khăn!
Kỳ Bỉ Thiên khẽ nói:
- Không phải ngươi nói đơn giản sao? Tiếp tục đi!
Dương Diệp cười gượng và đi tới trước mặt Kỳ Bỉ Thiên, khiêm tốn thỉnh giáo:
- Tiểu Kỳ, ta sai rồi! Ngươi chỉ điểm cho ta đi!
Kỳ Bỉ Thiên liếc nhìn Dương Diệp, sau đó nói:
- Ngươi có biết vì sao khó khăn như thế không?
Dương Diệp lắc đầu.
Kỳ Bỉ Thiên nói:
- Bởi vì đây là quy luật tự nhiên. Đương nhiên, đây không phải là nguyên nhân thật sự, nguyên nhân thật sự chính là... Nói đến đây, nàng dừng lại một hồi, sau đó nói:
- Ta cũng không biết!
Dương Diệp:
Kỳ Bỉ Thiên lại nói:
- Ngươi cứ thử đi, ta sẽ xem xem là nguyên nhân gì!