Chương 5041: Tháp này là ta! (2)
Chương 5041: Tháp này là ta! (2)Chương 5041: Tháp này là ta! (2)
Hách Suất Bác cười khổ nói:
- Ta hiện tại đã thân tàn, ngươi lại đến đả kích ta, ngươi muốn tâm của ta cũng tàn theo sao?
Dương Diệp thu tay lại, sau đó đặt lên hai tay Hách Suất Bác, huyền khí trong cơ thể tuôn ra, nói:
- Biết không? Lúc ta còn là Tôn Giả cảnh, ta đã giết Bán Thánh như giết
chó.
Hách Suất Bác cười khổ, nói:
- Lão đại, ngươi không nên đả kích ta có được không?
Dương Diệp nói:
Thiên phú của ta không tính là kèm, cũng có một ít kỳ ngộ, nhưng phân nhiều... Ta vẫn dựa vào cố gắng của mình. Một người, nếu như không gặp phải tuyệt cảnh, không ép chính mình một chút, hắn vĩnh viễn không biết mình có bao nhiêu lợi hại. Các ngươi có thể tiến vào thư viện, thiên phú khẳng định không kém, phương diện kỳ ngộ phải xem cơ duyên mỗi người, ta không cách nào giúp các ngươi, nhưng mà, ta ngược lại có thể giúp các ngươi gặp tuyệt cảnh. Sau khi việc này kết thúc, ta mang các ngươi đi chơi đùaI- Ta bị thương nhẹ, nhưng ngươi cũng biết thể chất của ta biến thái, rất nhanh là có thể khôi phục lại được.
Minh Nữ liếc nhìn Dương Diệp:
- Tiếp theo phải làm thế nào?
Dương Diệp im lặng một lát, sau đó cười nói:
- Lần này ta tới tìm các tỷ...
- Ngươi tính bảo chúng ta đi sao?
Trư muội đột nhiên hỏi một câu.
Dương Diệp cay đắng cười:
- Ngay lúc đầu khi triệu tập các tỷ, ta cảm thấy Cổ Kiếm tông chúng ta vẫn có hy vọng, nhưng hiện tại xem ra, ta đã quá sai nhầm rồi. Đây đã là đường cùng rồi! Các tỷ không phải là đệ tử Cổ Kiếm tông...
Nói đến đây, Dương Diệp đột nhiên ngừng lại. Bởi vì Trư muội đã rút đao muốn chém người!
Dương Diệp bất đắc dĩi
Minh Nữ nói:
- Chúng ta xem ngươi là bằng hữu mới đến đây.
Dương Diệp gật đầu: - Ta biết!
Trư muội bất mãn trừng mắt với Dương Diệp:
- Biết mà ngươi còn nói những lời nhảm nhí này sao? Ngươi bảo chúng ta tới thì chúng ta lại tới, ngươi bảo chúng ta đi thì chúng ta phải đi à? Ngươi coi chúng ta thành quả bóng, có thể tùy tiện đá tới đá lui sao?
Dương Diệp cười gượng:
- Bốn vị đại tỷ, bây giờ Cổ Kiếm tông thật sự đã là đường cùng rồi, các tỷ tính ở lại chỗ này để chết cùng ta sao? Nếu là vậy, ta sẽ chết không nhắm mắt.
Thật ra, lúc này trong lòng hắn cũng vô cùng hối hận vì chuyện trước đây đã đi tìm đám người Minh Nữ!
Giới Nữ đột nhiên nói:
- Ngươi đi cùng chúng ta vậy?
Đi cùng!
Trư muội khẽ gật đầu:
- Đúng vậy, ngươi hãy đi cùng chúng ta đi! Ở đây không có hy vọng gì nữal
Dương Diệp lắc đầu:
- Các ngươi cũng thấy đấy, ta còn có một đám kiếm tu tín nhiệm ta, đi theo ta. Bây giờ, nếu như ta rời đi, vậy bọn họ làm thế nào? Bọn họ lại không phải là đối đầu với Hồn giáo nữa, mà là tự tìm cái chết, chờ bị tàn sát!
Trư muội trâm giọng nói:
- Ngươi ở chỗ này cũng vô dụng, không phải sao?
Dương Diệp cười nói:
- Ý ta đã quyết! Ngược lại các tỷ, ta nói thật, bây giờ ta sợ nhất, lo lắng nhất chính là các tỷ. Nếu như các tỷ có mệnh hệ nào, nhị tỷ và đại tỷ sẽ xé xác ta. Cho nên, các tỷ hãy rời khỏi đây đi. Xem như ta cầu xin các tỷ vậy!
Bốn nàng liếc mắt nhìn nhau, không nói gì!
Dương Diệp bất đắc dĩ. Hắn còn muốn nói gì đó, lúc này, Trư muội đột nhiên đẩy hắn ra khỏi nhà trúc:
- Ngươi còn nên suy nghĩ xem làm thế nào để chúng ta không chết thì tốt hơn đấy!
Nói xong, nàng trực tiếp đóng cửa lại.
Dương Diệp nhìn cánh cửa trúc trước mặt và cảm thấy bất đắc dĩ, cũng không biết phải nói gì. Đương nhiên, trong lòng hắn vẫn cảm thấy ấm áp.
Bên trong nhà trúc. Trư muội đặt cây đại đao ở trên bàn, sau đó nói:
- Người này xem ra sẽ không đi. Hay là chúng ta đánh cho hắn ngất vậy? Ta cảm thấy bốn người chúng ta liên thủ cũng không chắc có thể đánh ngất hắn ngay được!
Yên Nữ xoa nhẹ hồ ly trong lòng:
- Hắn rất mạnh, chúng ta không đánh hắn ngất được đâu!
Trư muội đảo mắt:
- Nói nhảm, ý của ta là chúng ta phải làm sao bây giờ?
Minh Nữ đột nhiên nói:
- Chiến đấu!
Chiến đấu!
Trong căn nhà trúc lập tức rơi vào trong sự im lặng...
Dương Diệp trở lại động phủ của mình, sau đó đi tới bên trong Hồng Mông tháp.
Hắn kiểm tra các đại yêu, bọn chúng cơ bản cũng không có vấn đề gì, chúng da dày thịt béo, trừ khi gặp phải kẻ cao hơn mình hai cấp mới có khả năng bị chém giết!
Phải biết rằng bọn chúng đều là đại yêu ngũ giới, hơn nữa cơ thể có thể nói là không kém hơn Chủ cảnh bao nhiêu.
Ngoài ra còn có một niềm vui bất ngờ khác, đó là Tiểu Long lại bắt đầu ngủ!
Hắn bắt đầu ngủ có nghĩa là hắn có thể sắp thăng cấp!
Đối với Dương Diệp, điều này xem như là một tin tức không tồi!
Dương Diệp đi tới nhà trúc và tìm được Kỳ Bỉ Thiên.
Hai người đánh hai ván cờ.
Dương Diệp hạ quân cờ xuống:
- Nếu như ta chết, ngươi vẫn có thể bảo vệ Hồng Mông tháp, đúng không?
Kỳ Bỉ Thiên khẽ gật đầu:
- Ta ở bên trong này, ở trong này sẽ không có việc gì!
Dương Diệp do dự một lúc, sau đó hỏi:
- Giáo chủ Hồn giáo đặc biệt mạnh mẽ, nếu như hắn thu thi thể của ta và tìm được Hồng Mông tháp...
Kỳ Bỉ Thiên hời hợt nói:
- Yên tâm, ngươi chết thì cái tháp này chính là của ta, nếu như hắn dám cướp...
Nàng giơ một tay lên:
- Ta tát một phát đập chết hắn! Nếu ta tát hai cái thì cứ xem như ta thual Dương Diệp: